Tùy Thân Không Gian: Ta Mang Theo “Trang Bị Sát Thủ” Xuyên Không Đến Nam Triều - Chương 67
Cập nhật lúc: 2025-11-06 06:56:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
TIẾNG NỔ QUEN THUỘC
Mấy đứa nhỏ ăn xong buồn ngủ gật gù, tiếng là do mấy đứa lớn phát .
Còn đợi bọn họ gì, Hầu Tử lên tiếng.
“Đừng lên tiếng, sẽ dụ bọn kẻ đến đấy. Kẻ sẽ đ.á.n.h .”
…
“Khóc cái gì? Không trở đường phố ?”
“So với việc kẻ giam giữ, chắc chắn ở đường phố hơn.”
Triệu Cẩm Nam lời , thực nàng dám đưa trở đường phố.
Gà Mái Leo Núi
Nàng lo lắng Hầu Tử và bọn chúng trở đường phố thể những hắc y nhân để mắt tới.
Có lẽ sẽ chỉ đơn giản là bắt như .
Bọn chúng thể tìm nàng từ miệng những đứa trẻ.
Tuy nhiên một điểm kỳ lạ, theo thông tin đó, đám bắt trẻ con từ kinh thành mà!
Những đứa trẻ đều đưa về từ những nơi xa xôi, hẻo lánh cách kinh thành xa.
“Các ngươi ngủ một giấc , đừng suy nghĩ lung tung nữa. Ngủ dậy còn chuyện hỏi các ngươi.”
Cho bọn trẻ ngủ, Triệu Cẩm Nam và Chu Sâm cũng ngủ.
Chỗ an , ai sẽ tới.
Trước hết cứ ngủ một giấc thật ngon, dưỡng sức tính .
Phía quan phủ, tối qua khi trong trạch viện yên tĩnh trở mới phá cửa xông .
Bên trong trạch viện một ai sống sót, bộ đều là t.h.i t.h.ể của hắc y nhân.
Đã lục soát khắp cả trạch viện, nhưng thu hoạch gì.
Tối qua các binh lính tuần tra đến , đó cũng gọi thêm viện binh.
Đợi đến khi viện binh đến, và bên trong trạch viện còn động tĩnh gì nữa, mới phá cửa xông .
Trương Đại Chùy sáng nay mới tới, hôm qua nhà việc nên xin nghỉ.
Hắn bây giờ thăng quan, coi như là một tiểu đầu lĩnh.
Từ khi cứu vị tiểu công tử nọ trong hội đèn Nguyên Tiêu, ngầm đề bạt .
Chuyện đó suy nghĩ bao nhiêu , vận may rơi trúng chứ?
Cặp phu thê nọ lúc , tìm bọn họ hỏi kỹ hơn, nhưng tài nào tìm thấy.
Cứ như từng xuất hiện, bốc khỏi nhân gian .
Không tìm , đành thôi.
Bất kể chuyện gì khác, chỉ cần nghiêm túc việc là .
Nghe các , tối qua bên trong tiếng sát phạt chấn động trời đất, còn tiếng nổ lớn truyền đến.
Sau đó bên trong đột nhiên bốc lên một làn khói đặc, đợi khói tan , những bên trong đều biến mất, chỉ còn thi thể.
Các ban đầu xông là đúng. Nếu bất chấp mà xông , chỉ vài bọn họ bắt hai nhóm là thể.
Xem chiến lực của đối phương, bọn họ chỉ phần thịt.
Bọn họ đều gia đình, già trẻ, thực sự dám mạo hiểm.
Những vụ án lớn như thế cũng đến lượt bọn họ tay, nhanh sẽ đến tiếp quản.
Trương Đại Chùy cẩn thận kiểm tra vết thương của các hắc y nhân, hầu hết đều là nhất đao tệ mệnh.
Nhiều hắc y nhân như mà đều đối thủ của bên , thể thấy thủ của đối phương phi phàm.
Chỉ là bọn họ là những ai.
Hắc y nhân?
Tiếng nổ?
…
Cái trạch viện nổ nát bươm ?
Hay là bọn họ?
Trong đầu Trương Đại Chùy, tự động nối liền hai chuyện với .
Có liên quan đến trẻ con ?
Nhìn thấy căn sương phòng mở toang cửa, bên trong phát hiện những dấu vết cho thấy trẻ con từng ở đó.
Nếu nơi giam giữ những đứa trẻ bắt cóc, thì chuyện dường như đều hợp lý.
Đợt trẻ con đầu tiên cứu c.h.ế.t, đợt thứ hai đường đến quan phủ cũng gặp chuyện.
Nếu đây là đợt thứ ba, những đứa trẻ ?
Bọn buôn năng lực lớn đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuy-than-khong-gian-ta-mang-theo-trang-bi-sat-thu-xuyen-khong-den-nam-trieu/chuong-67.html.]
Mà ở đây c.h.ế.t nhiều hắc y nhân như , bọn chúng rốt cuộc bao nhiêu ?
Trương Đại Chùy cảm thấy điên , nếu đúng là như nghĩ, thật sự quá khủng khiếp!
Hắn nghĩ, nên tìm vị quý công tử ?
Ý nghĩ của hoang đường, nhưng cũng chút đáng tin.
Không thể với các , với cấp cũng vô dụng.
Chuyện lớn như , ai dám dễ dàng tự gánh vác.
Vả những thể hoạt động ở kinh thành, e là phía chống lưng!
Nghĩ , Trương Đại Chùy lập tức dập tắt suy nghĩ, quyết định gì cả.
Không thể để khác phát giác, nếu e rằng tiểu mệnh của khó giữ.
…
Triệu Cẩm Nam và bọn họ ngủ đến tận trưa mới dậy, Chu Sâm nhân lúc ngoài mua bữa trưa thì ghé qua cổng thành một vòng.
Cổng thành đang kiểm tra gắt gao những khỏi thành, nhiều như , đầu tiên gặp chuyện , đang kiểm tra cái gì.
Tự nhiên nghĩ đến bản , lẽ nào là đang điều tra những đứa trẻ mất tích?
là quan binh ?
Không đúng, quan binh nên bắt và hắc y nhân ?
Quan binh chắc hẳn sự tồn tại của bọn trẻ.
Chu Sâm nhược vô kỳ sự trở về thành, tìm một quán nhỏ, gọi một ấm , nửa canh giờ.
Mọi cũng nghị luận về động tĩnh tối qua, nhưng đa là phỏng đoán, rõ cụ thể xảy chuyện gì.
Có ít đoán tiếng nổ quen thuộc, liên tưởng đến tiếng nổ ở kinh thành tối hôm .
Thứ đồ vật phát nổ đó, Chu Sâm , vợ nhờ Đại Tráng giúp đan mấy cái lồng nhỏ bằng nắm tay, bỏ cái thứ đen sì đó bên trong.
Chính là thứ đó phát nổ, theo lời vợ , chính là những thứ pháo hoa, ít thì là pháo hoa, nhiều thì là bom.
Trước đây mua nhiều pháo hoa về, xem vợ nghiên cứu thành công .
Lưu Đại Hồ Tử và bọn họ cũng nhận tin, tối qua xảy chuyện quả nhiên là ở trạch viện .
Các đang đợi ở sân nhà hàng Lưu gia, chỉ phái hai ngoài dò la tin tức, những khác đều chờ đợi.
Chỉ sợ Triệu đại phu đến tìm bọn họ, nhờ bọn họ việc.
Kết quả đợi cả buổi sáng cũng thấy ai đến.
Sau giờ ăn trưa, phía chỉ còn một hai bàn khách ăn.
Chu Sâm đến nhà hàng Lưu gia: “Mua vài món mang về ?”
Tiểu nhị nhận Chu Sâm: “Đương nhiên.”
Có đang trông chừng phía , thấy Chu Sâm liền chạy ngay phía gọi Lưu Đại Hồ Tử.
“Hai món thịt hai món rau, lượng nhiều một chút. Món chính là màn thầu.”
“Được thôi, ngài cứ trong chuyện, bên xong sẽ gọi ngài.”
Chu Sâm theo Lưu Đại Hồ Tử đến sân , các đều ở đó, chằm chằm đầy mong chờ.
Bọn họ tối qua cũng dễ chịu gì, khi ngủ thì băn khoăn nên qua đó xem xét .
Cuối cùng quyết định , nửa đêm động tĩnh bên ngoài đ.á.n.h thức, liền chuyện .
Người tuần tra của quan binh rõ ràng tăng lên, hình như đang tìm kiếm ai đó.
Khi tiếng nổ vang lên, dựa theo hướng bọn họ liền chắc chắn là Triệu đại phu và bọn chúng.
Khó khăn lắm mới chờ đến sáng, cũng dám mạo tìm .
Chờ đợi là cách nhất.
Cuối cùng cũng đợi đến .
Chu Sâm đến đây cũng là khi suy nghĩ kỹ lưỡng hồi lâu mới quyết định.
Lúc ngoài quên hỏi vợ .
Khi ở quán , thu tin tức hữu ích gì, mới tạm thời quyết định qua đây xem xét.
Mối quan hệ mà hộ vệ Lưu gia thể sử dụng, chắc chắn mạnh hơn bọn họ.
Bọn họ đưa lũ trẻ khỏi thành, chắc chắn cần sự giúp đỡ của bọn họ.
Tin rằng hộ vệ Lưu gia cũng đoán , tối qua chắc chắn là hai bọn .
“Chu lão gia…”
“Lưu hộ vệ…”
Hai đồng thời lên tiếng, mỉm .
“Lưu ca, chúng về.”
Các dò la tin tức cũng vội vã trở về.