Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 106: Cứ ngỡ là cô muốn hôn

Cập nhật lúc: 2025-10-23 00:48:29
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Tối hôm đó, lúc Giang Nhu rửa tay cho Chu Tiểu Hoa, xát xà phòng hai mới rửa sạch lớp nước dùng dầu vừng dính nhớp.

 

khi rửa sạch.

 

Cô bé còn đưa bàn tay nhỏ lên mũi.

 

Cái mũi nhỏ nhắn nhăn , hít một thật sâu.

 

Từ kẽ ngón tay, ngửi thấy mùi xà phòng, còn một chút hương dầu vừng thoang thoảng, lập tức vui vẻ cong mắt lên.

 

Đến lúc giường , vẫn ngừng ôm lấy đôi tay buông.

 

Thường thường toe toét .

 

Chu Tiểu Hoa thoải mái , tay nhỏ kéo áo Giang Nhu, đôi mắt sáng lấp lánh đầy mong đợi.

 

"Rồi, , còn đưa kèn harmonica cho con nữa chứ."

 

Giang Nhu .

 

Cây kèn harmonica mua từ thành phố về trở thành bảo bối của Chu Tiểu Hoa.

 

Ngày thường ngoài cô bé nỡ mang theo, sợ cẩn thận bẩn, đặt ở vị trí dễ thấy tủ.

 

Thường xuyên một cái, sờ một cái, là sẽ vui.

 

Buổi tối còn ôm ngủ cùng, như bảo bối .

 

Giang Nhu lấy cây kèn harmonica từ tủ xuống, đặt lòng Chu Tiểu Hoa.

 

Cô bé dùng tay nhỏ vuốt ve, còn phồng má thổi vài “đồ rê mi pha son la”, cho tiếng "khúc khích " của .

 

"Vui ?"

 

Chu Tiểu Hoa gật đầu thật mạnh.

 

"Vui thì ngủ sớm . Ngày mai cũng sẽ vui như ."

 

Giang Nhu cúi đầu hôn lên trán Chu Tiểu Hoa, đắp chăn cho cô bé, hai đứa trẻ song song bên , lặng lẽ ngắm .

 

Đợi Chu Tiểu Hoa nhắm mắt , dần dần buồn ngủ.

 

Cô mới định dậy tắt đèn.

 

ngay khoảnh khắc dậy, Giang Nhu cảm nhận một lực kéo quần áo.

 

cúi đầu, thấy Chu Tiểu Xuyên đang mở to mắt, cùng với bàn tay nhỏ đang nắm chặt lấy vạt áo của cô.

 

Trên mặt thiếu niên, là sự rối rắm, do dự, thôi.

 

Giang Nhu nhẹ giọng hỏi: "Tiểu Xuyên, con gì với ?"

 

Chu Tiểu Xuyên ngước đôi mắt đen láy lên: "Ba ạ?"

 

"Ba con vẫn còn ở trong đơn vị, nhiều việc cần ba xử lý, ba sẽ về muộn một chút. Đợi các con ngủ dậy, ngày mai cùng ăn sáng là thể thấy ba ."

 

Giang Nhu nhẹ nhàng trấn an.

 

vẻ lo lắng mặt Chu Tiểu Xuyên vẫn hề giảm bớt.

 

Ánh mắt kiêu ngạo của bé tiếp tục hỏi.

 

"Vậy... nổ thì ạ?"

 

Ba nổ ?

 

Chu Tiểu Xuyên c.ắ.n chặt răng, căng thẳng , câu .

 

Lồng n.g.ự.c Giang Nhu đau nhói.

 

Buổi chiều khi cô chuyện với Triệu Quế Phân, tuy hạ thấp giọng, nhưng cuối cùng vẫn tránh mặt bọn trẻ, vẫn thấy.

 

Chu Tiểu Hoa còn nhỏ, hiểu.

 

Chu Tiểu Xuyên trưởng thành sớm, đối với lời của lớn đặc biệt nhạy cảm, lập tức hiểu .

 

Vốn từ của thể diễn đạt ý nghĩa cụ thể.

 

sự hiểu về sự việc là chính xác.

 

Cậu bé Chu Trọng Sơn đang gặp nguy hiểm.

 

Giang Nhu : "Tiểu Xuyên, con lo lắng cho ba đúng ?"

 

Chu Tiểu Xuyên vẫn nắm chặt áo Giang Nhu buông, c.ắ.n môi, gật đầu thật mạnh.

 

Cậu bé mất một ba, mất thêm ba thứ hai.

 

Chu Tiểu Xuyên hỏi: "Chú sẽ gặp nguy hiểm ạ?"

 

"Sẽ nguy hiểm. Ba con là quân nhân, xông pha nơi nguy hiểm, đó là trách nhiệm của ba."

 

Giang Nhu che giấu, mà dùng những lời đơn giản nhất, để giải thích cho Chu Tiểu Xuyên hiểu tất cả những gì Chu Trọng Sơn gánh vác.

 

đồng thời.

 

Cô cũng dịu dàng giải thích.

 

" ba lợi hại đúng ? Ba con cao lớn như , khỏe mạnh như , sức lực lớn, còn lợi hại hơn cả ba của Nhị Hổ Tử nhà bên cạnh nữa."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-106-cu-ngo-la-co-muon-hon.html.]

"Ba con tài giỏi như , nhất định thể bảo vệ bản ."

 

"Hơn nữa ba còn gia đình, chúng ở nhà đợi ba, hy vọng ba bình an."

 

"Ba những điều đó, cho nên ba càng sẽ để thương, cũng sẽ để chúng lo lắng, con ?"

 

Giang Nhu xong, lặng lẽ đợi một lúc.

 

thấy ánh mắt Chu Tiểu Xuyên cúi xuống, là thiếu niên đang lặng lẽ suy nghĩ.

 

Một lát .

 

Chu Tiểu Xuyên một nữa ngẩng đầu, đôi mắt đen láy chớp Giang Nhu.

 

"Vậy còn cô? Cô lo cho ba ?"

 

"Đương nhiên. Ta chỉ lo cho ba, mà còn lo cho con và Tiểu Hoa, sợ các con sẽ thương, sợ các con sẽ bệnh. Giống như con đau bụng sốt, lo lắng. Bởi vì chúng là một gia đình, lo lắng cho nhà là cảm xúc bình thường, đây cũng là biểu hiện của tình yêu."

 

Yêu?

 

Chu Tiểu Xuyên đối với từ , thật xa lạ.

 

Cha truyền thống ở thời đại , hổ khi nhắc đến từ .

 

Lông mày của Chu Tiểu Xuyên nhíu .

 

Giang Nhu vươn tay , nhẹ nhàng vuốt phẳng nếp nhăn giữa hai lông mày của bé.

 

"Tiểu Xuyên, cuộc sống chỉ lo lắng, mà còn nhiều điều mới mẻ, nhiều niềm vui. Lo lắng chỉ là một phần nhỏ trong đó."

 

"Con bây giờ vẫn là một đứa trẻ, nên trân trọng thời gian thơ ấu, tận hưởng niềm vui của ."

 

"Những chuyện khác, cứ giao cho ba, giao cho , con chỉ cần tin tưởng, cả nhà chúng đều sẽ , sẽ rời xa con ."

 

... Sẽ rời xa con .

 

Một câu ngắn ngủi, khắc sâu trái tim của thiếu niên.

 

Ngón tay Chu Tiểu Xuyên nắm lấy áo Giang Nhu, siết chặt, nhẹ nhàng buông .

 

Cậu bé đang rối bời.

 

Từng mất cha ruột, mất ruột, khiến bé ở độ tuổi quá nhỏ, trải qua quá nhiều chuyện .

 

Trong lòng thiếu niên, thiếu cảm giác an .

 

Không Giang Nhu bây giờ vài câu, là thể dễ dàng đổi .

 

Giang Nhu trong lòng cũng hiểu rõ, cho nên đối với đứa trẻ , cô thật sự còn thương hơn cả Chu Tiểu Hoa.

 

Không thể vội vàng, từ từ.

 

Giang Nhu nhẹ nhàng vuốt phẳng nếp nhăn giữa hai lông mày của thiếu niên, cúi xuống.

 

Nhẹ nhàng hôn một cái.

 

"Tiểu Xuyên, ngủ ngon, mơ nhé."

 

Trong phút chốc.

 

Khi Giang Nhu đến gần, Chu Tiểu Xuyên cảm nhận sự ấm áp như của một .

 

Vị trí giữa hai lông mày của bé, nóng ran lên.

 

Giang Nhu rời , căn phòng tắt đèn chìm bóng tối.

 

Chu Tiểu Xuyên đưa tay sờ lên trán, dường như chạm ấm mà Giang Nhu để .

 

Chu Tiểu Hoa ở bên cạnh trở , rúc lòng Chu Tiểu Xuyên.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Họ là một gia đình...

 

Chu Tiểu Xuyên nghĩ về những lời Giang Nhu , nhẹ nhàng ôm lấy Chu Tiểu Hoa, nhắm mắt .

 

...

 

Đêm khuya.

 

Trong căn phòng bên cạnh.

 

Lại yên tĩnh như .

 

"Vợ ơi, em vẫn ngủ ?"

 

Chu Trọng Sơn cửa, thấy đèn trong phòng vẫn sáng, bước chân nhanh hơn một chút .

 

Vừa đến gần.

 

Giang Nhu lập tức nắm lấy bộ quân phục đang định cởi , lập tức áp sát .

 

Người phụ nữ xinh vội vã.

 

Chu Trọng Sơn cứ ngỡ là cô hôn .

 

mà...

 

Giang Nhu áp sát Chu Trọng Sơn, nhăn mũi , giống như một chú mèo con, hít hà khắp nơi.

 

Dường như đang tìm kiếm chồng ngoài vụng trộm, tìm dấu vết .

 

mà...

 

 

Loading...