Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 116: Em muốn dọn ra ngoài ở à?
Cập nhật lúc: 2025-10-23 05:18:07
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rắc.
Là tiếng của thứ gì đó gãy.
Đôi đũa tre trong tay Lâm Ngọc Lan bà bẻ gãy một cách cứng rắn.
Trên khuôn mặt dịu dàng điềm tĩnh đó, lúc còn một giọt máu.
Lâm Ngọc Lan nghiến chặt răng, sự tức giận mặt hiện rõ.
ngoài sự tức giận , nhiều hơn là... sự bối rối.
Một loại cảm giác khi vạch trần sự thật.
Từ doanh trại đến khu tập thể, ai cũng cho rằng đoàn trưởng Lương Quang Minh và vợ là Lâm Ngọc Lan là một cặp vợ chồng ân ái.
Thậm chí là cặp vợ chồng mẫu mực của quân khu.
Họ môn đăng hộ đối, cha đều là cán bộ cao cấp trong quân đội, cả hai đều là con cháu của khu tập thể.
Họ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ cùng lớn lên trong một khu tập thể.
Cùng trải qua thời thơ ấu, thiếu niên, thanh niên...
Sau đó ở độ tuổi mới yêu, nảy sinh tình cảm, đến với .
Nhiều năm vợ chồng, họ vẫn ân ái như thuở ban đầu, quan hệ hòa thuận.
Chưa từng cãi , từng đỏ mặt, từng gây mâu thuẫn.
Lương Quang Minh uy vũ khí phách, Lâm Ngọc Lan hiền thục dịu dàng.
Một là đoàn trưởng, một là chủ nhiệm phụ nữ tương lai, cặp vợ chồng nào hợp hơn họ.
Là kiểu "một đời một kiếp một đôi" mà ngay cả trong tiểu thuyết cũng .
Ngày tháng trôi qua lâu .
Thậm chí ngay cả chính Lâm Ngọc Lan cũng tin như .
Dường như những chuyện từng xảy , còn tồn tại.
Chỉ cần bà và Lương Quang Minh đều sống , thì họ nhất định sẽ ân ái đến đầu bạc.
Lâm Ngọc Lan vẫn luôn tự lừa dối như , lừa dối mãi, coi đó là sự thật.
Bây giờ.
Những lời lựa lời của Lâm Ngọc Dao, trong nháy mắt x.é to.ạc lớp vỏ bọc ân ái mà Lâm Ngọc Lan ngụy trang bấy lâu nay.
Một cặp vợ chồng ân ái, chồng một bạn gái cũ từng nhắc đến, nhưng giấu sâu trong lòng.
Rốt cuộc đây là chuyện gì...
Lồng n.g.ự.c Lâm Ngọc Lan như kim châm, đau nhói.
Suýt chút nữa ngay cả thở cũng thở nổi.
Theo khí trầm xuống.
Lâm Ngọc Dao cuối cùng cũng nhận điều .
C.h.ế.t tiệt!
Đây là bí mật cấm kỵ mà ai trong nhà họ Lâm dám nhắc đến.
Nếu Lâm Ngọc Lan cứ luôn nhân danh cho cô , ngừng khuyên cô rời khỏi hải đảo.
Cô cũng sẽ hoảng loạn như , trong lúc cấp bách mà sai lời.
"Chị ơi, em... xin chị, là em bậy, chị đừng để trong lòng. Chị và rể kết hôn nhiều năm như , tình cảm vẫn luôn , là cặp vợ chồng ân ái nhất. Em chỉ là lỡ miệng, linh tinh. Em phì phì! Chị ơi, chị đừng giận."
Giữa Lâm Ngọc Dao và Lâm Ngọc Lan vẫn còn tình chị em.
Cho nên bây giờ khi thấy Lâm Ngọc Lan như , trong lòng cô cũng thoải mái, lập tức ngừng xin .
Đồng thời còn thêm:
"Chị ơi, em ở hải đảo là nguyên nhân. Chỉ là nguyên nhân bây giờ còn thể cho chị , chị sẽ thôi."
Về .
Nếu cô thể thuận lợi gả cho Chu Trọng Sơn.
Thì giữa cô và Lâm Ngọc Lan thêm một tầng quan hệ thiết như chị em ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-116-em-muon-don-ra-ngoai-o-a.html.]
Sau Lương Quang Minh và Chu Trọng Sơn điều về thủ đô, cổng thành Thiên An Môn, phong quang vô hạn.
Ngay cả vợ của họ cũng là một đôi chị em xinh , càng sẽ trở thành một câu chuyện ca tụng.
Lâm Ngọc Dao vô cùng mong đợi ngày đó.
hiện tại, Giang Nhu vẫn c.h.ế.t, cô hết cần lừa gạt .
"Chị ơi, chị yên tâm, em bao giờ kêu khổ nữa, bắt em ăn bao nhiêu bữa khoai tây sợi em cũng bằng lòng."
Lâm Ngọc Dao vẫn nhỏ giọng xin tha.
Tâm trạng của Lâm Ngọc Lan dần dần hồi phục một chút.
ánh mắt của bà vẫn về phía Lâm Ngọc Dao.
Vẫn luôn cúi đầu, lí nhí :
"Ngọc Dao, em sai. Mỗi đều lựa chọn của riêng , chị nên ép buộc em. Nếu em ở đảo, thì tùy em ."
Câu cuối cùng "tùy em ", Lâm Ngọc Lan với vẻ nản lòng.
Lâm Ngọc Dao .
Cô cho rằng Lâm Ngọc Lan nhượng bộ, vui vẻ bật .
"Chị ơi, cảm ơn chị. Chị yên tâm, em nhất định thể kiên trì ."
Theo thời gian trôi qua.
Không khí bàn cơm hòa hoãn hơn nhiều.
Sắc mặt của Lâm Ngọc Lan cũng trở như cũ, chỉ ánh mắt chút ảm đạm.
Lâm Ngọc Dao quên mất chuyện lúc , một bên lén Lâm Ngọc Lan, một bên lẩm bẩm:
"Chị ơi, chị đến ký túc xá của đơn vị ? Lại là phòng mười hai . Một căn phòng nhỏ như , mà ngủ mười hai . Còn cái giường tầng bằng sắt đó, giường nhỏ thì thôi, mỗi chỉ cần một lên xuống giường, giường của sáu đều rung lắc, căn bản cho ngủ. Chị xem em , mắt đều thâm quầng , ba ngày ngủ ngon, em ."
Lâm Ngọc Lan vì chuyện lúc mà vô cùng phiền lòng.
Bà miễn cưỡng duy trì cảm xúc mặt, trực tiếp hỏi:
"Em dọn ngoài ở ?"
"Chị ơi! Chị quả nhiên là thông minh nhất, lập tức hiểu . Chị cũng cảm thấy em quá đáng thương ? Em mới , nhà chị còn một phòng trống, là cho em ở ? Em đảm bảo sẽ ngoan ngoãn, đều lời chị, tuyệt đối bậy nữa. Chị ơi, em xin chị đấy."
Lâm Ngọc Dao hạ giọng, kéo tay Lâm Ngọc Lan, nhẹ nhàng nũng cầu xin.
Khi cô còn vẻ gai góc, dùng khuôn mặt xinh đó, lộ vẻ yếu đuối đáng thương.
Cuối cùng cũng Lâm Ngọc Lan mềm lòng.
"Được... nhưng mà chị hỏi rể em , rể em đồng ý mới ."
"Anh rể cái gì cũng lời chị, chắc chắn vấn đề gì . Chị ơi, chị chính là chị ruột của em, ngày mai em sẽ dọn dẹp dọn qua."
Lâm Ngọc Dao vô cùng vui vẻ , còn chủ động gắp cho Lâm Ngọc Lan một đũa khoai tây sợi.
Trong đôi mắt híp vì của cô , lóe lên một tia giảo hoạt.
Lâm Ngọc Dao rời khỏi ký túc xá điều kiện , quản lý nghiêm ngặt là thật.
Cô tìm cơ hội tiếp xúc với Chu Trọng Sơn, đó cũng là thật.
Trong doanh trại.
Cô hạn chế nghiêm ngặt khu vực việc, căn bản thể rời khỏi bộ phận thông tin.
Mà Chu Trọng Sơn dẫn lính huấn luyện, hoặc chấp hành nhiệm vụ, những nơi đó đều là nơi Lâm Ngọc Dao phép gần.
Lâm Ngọc Dao cơ hội tiếp xúc với Chu Trọng Sơn.
Còn khi tan .
Chu Trọng Sơn rời khỏi doanh trại trở về khu tập thể.
Mà Lâm Ngọc Dao cách nào khỏi doanh trại, mỗi rời đều báo cáo phê duyệt mới .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Chỉ thể trơ mắt bóng dáng Chu Trọng Sơn biến mất.
Cô chỉ thể tức giận đến nghiến răng.
Cô tiếp tục ở doanh trại, mà dọn đến khu tập thể.
Sau thể cùng Chu Trọng Sơn , sẽ lo cơ hội tiếp xúc, thể thường xuyên xuất hiện mặt Chu Trọng Sơn để tạo ấn tượng.
Lâm Ngọc Dao tưởng tượng đến những điều đó.
Ngay cả món khoai tây sợi cũng trở nên ngon miệng.