Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 126: Tôi muốn ăn kẹo cưới của cô

Cập nhật lúc: 2025-10-23 10:06:45
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Suy nghĩ đó chỉ thoáng qua, Tống Thanh Thiển lập tức giật .

 

Cô thích trẻ con là chuyện bình thường, mỗi cô gái thời thiếu nữ đều từng những tưởng tượng về bạn đời tương lai, về gia đình hôn nhân.

 

Trong đó đương nhiên bao gồm cả những đứa con tương lai.

 

Chỉ là...

 

Khi cô nghĩ đến con cái, tại nghĩ đến một đứa con với Hạ Đông Lai?

 

Phải hai họ từ khi kết hôn đến nay vẫn luôn ngủ riêng phòng, đến nay vẫn quan hệ vợ chồng thực sự.

 

Căn bản coi là vợ chồng thật sự.

 

Hạ Đông Lai nay từng bất kỳ ham nam tính nào đối với cô.

 

Tống Thanh Thiển cũng chính vì điều mà trong lòng càng cảm thấy cuộc hôn nhân của họ chỉ là sự trả thù của Hạ Đông Lai cho những chuyện qua.

 

, từ hôm qua bắt đầu...

 

Nhận thức bấy lâu nay của Tống Thanh Thiển, giống như một ngọn núi tuyết đang sụp đổ.

 

Từng mảng tuyết rơi xuống, khiến thế giới của cô trở nên hỗn loạn.

 

Thậm chí còn nảy sinh ý nghĩ cùng Hạ Đông Lai sinh một đứa con.

 

Thật sự là quá hoang đường.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Tống Thanh Thiển vội vàng dập tắt những suy nghĩ nên trong đầu, hồn trở .

 

hoảng hốt.

 

Giang Nhu bên cạnh, lặng lẽ chăm chú cô.

 

Chu Tiểu Hoa mặt, cũng ngẩng đầu, dùng đôi mắt to tròn, nghi ngờ cô.

 

Trên mặt Tống Thanh Thiển thoáng qua một vẻ bối rối hổ.

 

"Xin , thất thần, tiếp tục thôi. Tiếp theo là chiều dài váy... đến vị trí , đầu gối một chút, chiều dài là..."

 

Số đo của Chu Tiểu Hoa ghi chép tỉ mỉ.

 

Sau khi đo xong đo, theo cái phẩy tay của Giang Nhu, cô bé ngoài chơi.

 

Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa mới phát hiện , nếu b.ắ.n bi nền sỏi, viên bi sẽ lăn theo khe hở của những viên sỏi, còn vui hơn cả nền đất bùn.

 

Cho nên hai đứa trẻ đang xổm đối mặt , những viên bi thủy tinh lăn lóc.

 

Trong phòng.

 

Tống Thanh Thiển mở tấm vải mà Giang Nhu mang đến, trải phẳng bàn.

 

Cô hình dung bản phác thảo trong đầu, đó cầm lấy viên phấn may màu trắng, với sự hỗ trợ của thước gỗ, bắt đầu vẽ đường cắt theo kích thước.

 

Bước gọi là rập, cũng là kỹ năng kỹ thuật cao nhất của một thợ may.

 

Quần áo mặc vặn , thoải mái , đều phụ thuộc tay nghề rập của thợ.

 

Bước thể dạy bằng vài ba câu .

 

Cho nên Tống Thanh Thiển cũng định dạy Giang Nhu, mà tự .

 

Trên tấm vải hoa nhí màu hồng, dần dần hiện hình dáng của chiếc váy.

 

Dáng vẻ cúi đầu vẽ của Tống Thanh Thiển vô cùng chuyên chú.

 

Đồng thời, còn sự say mê tận hưởng.

 

... lâu lâu cầm đến thước đo, cũng lâu lâu may quần áo.

 

Lại một nữa công việc yêu thích, trong lòng một sự phấn khích nên lời.

 

Cùng lúc đó.

 

Khóe mắt của Tống Thanh Thiển thỉnh thoảng sẽ chú ý đến hai đứa trẻ ngoài cửa, thấy bóng dáng của chúng.

 

Chu Tiểu Hoa và Chu Tiểu Xuyên đều chơi vui.

 

Chỉ là – tiếng .

 

Ở nơi trẻ con, luôn sẽ tiếng khúc khích.

 

hai đứa trẻ nhà Giang Nhu quá yên tĩnh.

 

Cậu bé thì tính cách trầm mặc ít lời, nhưng cô bé thì đáng lẽ ở độ tuổi líu lo, hết chuyện.

 

Tại lời nào?

 

Nghĩ đến đây.

 

Tống Thanh Thiển đột nhiên nhận , từ khi Chu Tiểu Hoa xuất hiện đến giờ, cô bé hề phát một tiếng động nào.

 

Cô sững .

 

Động tác trong tay đột nhiên dừng .

 

Tống Thanh Thiển nhanh chóng ngẩng đầu, kinh ngạc về phía Giang Nhu.

 

Giang Nhu đang xem chăm chú.

 

Tuy rằng cô hiểu Tống Thanh Thiển tính toán như thế nào, nhưng thể dần dần hình dáng của chiếc váy.

 

Hơn nữa động tác của Tống Thanh Thiển mượt mà như nước chảy mây trôi, giống như lúc cô xuống bếp , vô cùng mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-126-toi-muon-an-keo-cuoi-cua-co.html.]

 

Đang xem, đột nhiên dừng .

 

Giang Nhu : "Sao ?"

 

Đuôi mắt Tống Thanh Thiển khẽ động, cô bé ngoài sân, Giang Nhu mặt.

 

Cô ghìm giọng, nhỏ giọng : "Tiểu Hoa... con bé... là..."

 

— Câm ?

 

Hai chữ "câm" quá tàn nhẫn, Tống Thanh Thiển nhất thời .

 

Thái độ của Giang Nhu thì sự đau đớn hoảng loạn, vẫn bình tĩnh trấn định.

 

Cô trả lời: "Tiểu Hoa câm. Con bé lúc còn nhỏ gặp một chuyện, từ đó về liền nữa."

 

"Đó là do tâm lý? Hay là do bệnh lý?"

 

Tống Thanh Thiển dù cũng là một tiểu thư từng trải, suy nghĩ khác với bình thường.

 

"Do tâm lý. Trên đảo điều kiện y tế gì, đợi Tiểu Hoa lớn hơn một chút, cơ hội, đưa con bé lên thành phố kiểm tra diện. Có sự hỗ trợ của bác sĩ, con bé nhất định thể ."

 

Giang Nhu một cách tự tin và kiên định, hề chút nản lòng.

 

Cô thậm chí còn mỉm , tưởng tượng:

 

"Sau đợi Tiểu Hoa thể , chắc sẽ líu lo đến c.h.ế.t mất."

 

Tống Thanh Thiển theo lời Giang Nhu, nghĩ đến hình ảnh đó, khỏi cũng cong cong khóe miệng.

 

Chuyện , vốn dĩ nên là chuyện đau lòng, nên tránh nhắc đến.

 

cũng ai thừa nhận con khiếm khuyết.

 

thái độ của Giang Nhu khác với bình thường.

 

sợ khác phát hiện, càng niềm hy vọng tương lai.

 

Tống Thanh Thiển khỏi khâm phục sức sống mãnh liệt của Giang Nhu.

 

Cô cũng dần dần hiểu , tại những vợ lính trong khu tập thể đều thích ở cùng Giang Nhu, còn sẽ vui vẻ như .

 

Trên Giang Nhu một sức hút khiến thể kháng cự.

 

Sau khi vẽ xong những đường cần cắt, tiếp theo chính là cắt vải.

 

Hộp dụng cụ của Tống Thanh Thiển đủ thứ.

 

Một cây kéo chuyên dụng cho thợ may, lưỡi kéo dài.

 

Một nhát kéo xuống, vải cắt gọn gàng và phẳng phiu.

 

Tống Thanh Thiển cầm kéo, tiếng răng rắc răng rắc vang lên ngừng.

 

Giang Nhu lúc nhớ một chuyện quan trọng hơn.

 

Cô cúi đầu, gần, nhẹ giọng hỏi:

 

"Cô hỏi đại đội trưởng Hạ ?"

 

Cổ tay Tống Thanh Thiển run lên, nhát kéo chệch hướng, suýt chút nữa cắt hỏng tấm vải.

 

May mà cô nhanh tay nhanh mắt, lập tức dừng động tác.

 

Mới cứu tấm vải.

 

.

 

Một câu vô cùng đơn giản, khiến Tống Thanh Thiển đổi sắc mặt.

 

Giang Nhu chằm chằm cảnh , thấy sự căng thẳng rõ ràng mặt Tống Thanh Thiển.

 

câu trả lời của Tống Thanh Thiển, trong lòng Giang Nhu đáp án.

 

Ai...

 

Muốn một miệng mở miệng, thật sự còn khó hơn cả việc bảo Chu Tiểu Hoa chuyện.

 

Không một sớm một chiều thể .

 

Quả nhiên...

 

Tống Thanh Thiển nhẹ nhàng lắc đầu.

 

Đêm qua cô cố gắng hết sức, nhưng bóng dáng lùi của Hạ Đông Lai vẫn luôn lặp lặp trong đầu cô.

 

Giang Nhu tuy tiếc nuối, nhưng cũng vội vàng.

 

Một mặt, trong thời gian ngắn họ thể nào rời khỏi hải đảo, mối quan hệ vợ chồng của họ cũng thể nào đổi.

 

Mặt khác, cơn bão của thời đại cũng sẽ còn kéo dài nhiều năm.

 

Cho nên thời gian còn nhiều, cứ từ từ là .

 

Chỉ là đáng tiếc...

 

"Đáng tiếc... hôm nay ăn kẹo ."

 

Fan CP phát một tiếng thở dài vì "thức ăn".

 

Tống Thanh Thiển vẻ mặt nghi hoặc, kẹo gì? Đến lúc ăn kẹo ?

 

Giang Nhu: ăn kẹo cưới của cô.

 

 

Loading...