Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 130: Người đàn ông thô kệch cũng thật nặng

Cập nhật lúc: 2025-10-23 13:02:51
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Bánh khoai tây sợi giòn đến mức rơi cả vụn, nhẹ nhàng bẻ thể thấy tiếng rắc vỡ vụn.

 

Khoai tây nghiền vô cùng mềm mại, đặc biệt là khi cho thêm lòng đỏ trứng, vị càng thêm bùi.

 

trong đó còn cà rốt và dưa chuột thái hạt lựu, giòn giòn.

 

Hương vị lập tức trở nên phong phú hơn.

 

Giang Nhu bẻ đôi chiếc bánh bao, dùng muỗng nhỏ phết khoai tây nghiền lên lát bánh bao, đó kẹp .

 

Tống Thanh Thiển một bên , kinh ngạc :

 

“Cô còn cả cái ?”

 

Cách ăn giống như sandwich kiểu Tây, một cô gái từ nông thôn đến như Giang Nhu, cả cái ?

 

Giang Nhu giả ngốc :

 

“Cái gì mà cái cái ? chỉ cảm thấy ăn như ngon thôi. Người Sơn Đông còn dùng bánh bao kẹp hành tây nữa đấy.”

 

Tống Thanh Thiển , thở phào nhẹ nhõm.

 

Đâu cái gì gọi là kiểu Trung Quốc kiểu Tây, ăn ngon chính là cách nhất.

 

Là cô quá nhạy cảm .

 

Giang Nhu đưa chiếc bánh bao phết khoai tây nghiền cho Chu Tiểu Hoa, để cô bé hai tay cầm ăn.

 

Tống Thanh Thiển học theo động tác của Giang Nhu, cũng phết khoai tây nghiền lên lát bánh bao.

 

Giờ khắc .

 

Cô phảng phất như đang cầm lát bánh mì, phết mứt trái cây nhập khẩu lên.

 

Sự vật mắt, cảnh xung quanh, tất cả đều đổi.

 

tâm trạng của Tống Thanh Thiển vui vẻ hơn cả lúc đó.

 

Cô c.ắ.n chiếc bánh bao, ánh mắt về phía phần khoai tây nhỏ chiên thì là.

 

Tính , thể là do chính tay cô .

 

Tống Thanh Thiển gắp miếng khoai tây nhỏ thì là đầu tiên, c.ắ.n một miếng.

 

Vị

 

Giống như là sự kết hợp giữa bánh khoai tây sợi giòn rụm và khoai tây nghiền mềm mại.

 

Lớp vỏ ngoài của khoai tây nhỏ thì là giòn, bên trong mềm.

 

Còn một mùi thì là nồng.

 

Tựa như đang ăn BBQ nướng của Tân Cương.

 

Hương vị đậm đà.

 

Tuyệt vời!

 

Không ngờ chỉ là khoai tây mà cũng thể những món ăn phong phú và ngon miệng như .

 

Lần , Tống Thanh Thiển thật sự mở mang tầm mắt.

 

Ánh mắt cô về phía Giang Nhu càng thêm sùng bái.

 

 

Ăn trưa xong, nghỉ ngơi một lát, Giang Nhu tiếp tục học may với Tống Thanh Thiển.

 

Đồng thời cô cũng phòng của Tống Thanh Thiển, vẫn sạch sẽ gọn gàng.

 

Điều khiến Giang Nhu bất ngờ là…

 

thấy máy may và radio.

 

Tống Thanh Thiển rằng, nhưng trong “tam đại kiện” (ba món đồ lớn), nhà cô đến hai món!

 

Thật là cao thủ ẩn !

 

Giang Nhu chiếc máy may sạch như mới, vui vẻ :

 

“Thanh Thiển, ngờ cô còn giấu món đồ . Có máy may, quần áo sẽ đơn giản hơn nhiều… Cô còn cả radio, đảo đài phát thanh ? Chắc là nhỉ? thứ chỉ cần để đó thôi cũng vui .”

 

Giang Nhu đưa tay, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc máy may.

 

Trên máy may một chút bụi nào, thể thấy Tống Thanh Thiển yêu quý nó, ngày nào cũng lau chùi.

 

Ánh mắt của Tống Thanh Thiển cũng dừng chiếc máy may.

 

Khác với sự kích động phấn khích của Giang Nhu, cô chút suy tư.

 

Tống Thanh Thiển nhẹ giọng : “Những thứ đều là Hạ Đông Lai mua.”

 

Hạ Đông Lai cũng từ mối, thỉnh thoảng khi tàu vận chuyển cập bến, mang một ít đồ về nhà.

 

Trước đây Tống Thanh Thiển nghĩ đến là chuyện gì.

 

hôm nay.

 

Giang Nhu ngước mắt lên, với cô, cảm khái :

 

“Thanh Thiển, đại đội trưởng Hạ đối với cô thật .”

 

Đối với cô… thật ?

 

Tống Thanh Thiển chần chừ hỏi: “Giang Nhu, nhà cô ?”

 

“Không , đương nhiên là . Không chỉ nhà , mà cả khu tập thể chắc cũng tìm chiếc máy may thứ hai.

 

, bây giờ mua những thứ khó lắm. Lần lên thành phố, radio ở cửa hàng bách hóa đều bán hết sạch, mua cũng mua .”

 

“Còn cái máy may … to như , nặng như , chỉ cần dọn từ bến tàu đến nhà cô thôi cũng là một đoạn đường ngắn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-130-nguoi-dan-ong-tho-kech-cung-that-nang.html.]

 

“Cô giỏi may vá như , đại đội trưởng Hạ chắc chắn là nghĩ cô thích, cho nên mới mua.”

 

Giang Nhu dường như đang lẩm bẩm trong sự ghen tị.

 

trong đôi mắt cúi xuống của cô, lóe lên một tia linh động giảo hoạt.

 

Chỉ bằng việc cô qua hàng trăm cuốn tiểu thuyết, cũng coi như là hết các loại sách.

 

Chẳng chỉ là hai nhân vật phụ miệng, còn dễ dàng bắt thóp !

 

Giang Nhu đầu , quả nhiên thấy dáng vẻ thất thần của Tống Thanh Thiển, đang suy tư gì đó.

 

Cuộc sống đây của Tống Thanh Thiển thật sự quá thuận lợi.

 

gì là nấy, thứ gì mua .

 

Còn một đám , tranh vội vàng tặng quà cho cô.

 

Đến nỗi khiến cô quên mất, đối với một gia đình bình thường mà , một chiếc radio, một chiếc máy may, cũng đủ để vui vẻ cả tháng.

 

Chỉ là cô…

 

Chưa bao giờ thấy những nỗ lực mà Hạ Đông Lai thể bỏ lưng.

 

Còn ngây thơ cho rằng…

 

Những thứ cũng chỉ là đồ dùng gia đình hàng ngày.

 

Khi đó cô nghĩ, Hạ Đông Lai cảm thấy trong nhà thiếu, cho nên mới mua về.

 

bây giờ… đều là vì cô ?

 

Tống Thanh Thiển bên cạnh máy may, ngón tay buông thõng, nhẹ nhàng vuốt ve.

 

Những nghi ngờ giải đáp trong lòng cô, giống như một quả cầu tuyết, ngày càng lớn dần.

 

 

Tối hôm đó.

 

Tống Thanh Thiển đem những món ăn mà Giang Nhu buổi trưa, từng bước một xuống, thành công thức, như sẽ quên.

 

Chữ của cô thanh tú, cẩn thận và nghiêm túc.

 

Đồng thời.

 

Trên bàn ăn còn để phần khoai tây nhỏ chiên thì là ăn thừa từ buổi trưa, còn nhiều.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Đây thể coi là đầu tiên Tống Thanh Thiển, theo đúng nghĩa, xuống bếp.

 

Món ăn đầu tiên cô .

 

Có lẽ… Hạ Đông Lai sẽ bằng lòng nếm thử một miếng.

 

thì chiếc đùi vịt dầu vừng hôm đó, cũng nhận lấy.

 

Dưới màn đêm.

 

Ngọn đèn trong căn nhà nhỏ, sáng lâu lâu.

 

Tống Thanh Thiển chống cằm, ánh đèn, chờ đến ngủ .

 

vẫn thấy tiếng Hạ Đông Lai trở về mở cửa.

 

 

“Anh về .”

 

Giang Nhu nhẹ nhàng lên tiếng, ngẩng đầu thấy Chu Trọng Sơn cửa.

 

Ánh mắt của Chu Trọng Sơn rơi xuống Giang Nhu, ánh mắt lập tức dịu dàng.

 

Anh thấp giọng : “Vợ ơi, còn ngủ?”

 

“Em đang may quần áo, mới học một chút với Tống Thanh Thiển, vẫn thạo lắm, nghĩ buổi tối luyện tập thêm, may quần áo cho Tiểu Hoa và Tiểu Xuyên mới thể may .”

 

Trên khuôn mặt xinh của Giang Nhu, biểu cảm sinh động.

 

Chu Trọng Sơn kỹ, phát hiện trong tay Giang Nhu là tấm vải mới mua, mà là quần áo cũ của Chu Trọng Sơn.

 

Thân hình cao lớn, bình thường nhiều lúc đều là huấn luyện sức mạnh, cho nên quần áo thường xuyên rách.

 

Giang Nhu một tay cầm quần áo, một tay cầm kim chỉ.

 

những chỗ rách, từng đường kim mũi chỉ.

 

Chu Trọng Sơn nhỏ giọng : “Vợ ơi, em đang coi là chuột bạch, để luyện tập đấy ?”

 

Giang Nhu nhẹ nhàng ngẩng đầu, về phía đàn ông cao lớn uy vũ mặt.

 

Đây là… ghen tị ?

 

Ngay cả dấm của con cái cũng ăn?

 

Chu Trọng Sơn khi kết hôn sự đổi rõ rệt.

 

Người đàn ông mặt khác luôn lạnh lùng, ít , thực tế khi ở một với Giang Nhu, chút… dính .

 

Còn dính hơn cả Chu Tiểu Hoa.

 

Chính là kiểu ôm ấp dính lấy là sẽ thoải mái.

 

Nhất định kéo mạnh cô lòng.

 

Cánh tay nặng trĩu đè lên eo cô.

 

Rất nhiều , Giang Nhu ban đêm đều cảm thấy vật nặng đè lên ngực, dường như sắp thở nổi.

 

sờ đến, đều là cánh tay của Chu Trọng Sơn.

 

Người đàn ông thô kệch, cũng thật nặng.

 

 

Loading...