Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 141: Cô bị thương rồi, cần phải bôi thuốc

Cập nhật lúc: 2025-10-23 15:45:09
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Giang Nhu một cách uyển chuyển nhất thể, nhưng sự quan tâm ẩn chứa trong từng câu chữ là điều mà Lâm Ngọc Lan thể cảm nhận .

 

Đặc biệt là câu cuối cùng.

 

— Bản chị vui vẻ là quan trọng nhất.

 

Những lời như , là cả đời Lâm Ngọc Lan từng qua.

 

Bà là con gái cả trong nhà, là chị gái của các em trai em gái, là tấm gương của bọn trẻ trong khu tập thể, ánh mắt mong đợi đều đổ dồn bà, nhất, hơn nữa.

 

Sau khi kết hôn.

 

Bà là vợ của một sĩ quan oai phong, chồng bà là đoàn trưởng hùng ngưỡng mộ, bà là tấm gương của các gia đình quân nhân trong khu tập thể, bà là chủ nhiệm phụ nữ tương lai.

 

Tất cả thứ đều đè nặng vai bà.

 

Ai cũng cho phép bà mắc sai lầm.

 

Một chút sai lầm cũng .

 

Dù cho là ... khi nhận thể mang thai.

 

Đều rằng kết hôn nhiều năm như , đến lúc bà nên một đứa con.

 

Hy vọng bà thể sinh một con trai, nối dõi tông đường cho nhà họ Lương, một ngay con trai.

 

Còn về nguyện vọng của chính Lâm Ngọc Lan, quan trọng ?

 

Một chút cũng quan trọng.

 

Căn bản ai để ý.

 

Ai cũng hân hoan chúc mừng, nhưng một ai thấy sự kháng cự của bà đối với việc mang thai.

 

Đã từng... khi tin tức Lâm Ngọc Dao sắp lên đảo truyền đến, Lâm Ngọc Lan mong đợi và phấn khích.

 

cũng là chị em cùng lớn lên từ nhỏ, Lâm Ngọc Lan mong đợi sẽ thêm một em gái quan tâm, thấu hiểu , cũng thể để bà tâm sự.

 

hiện thực tàn khốc như .

 

những thêm một em gái tri kỷ, mà ngược còn gánh vác thêm nhiều trách nhiệm hơn, thể nhượng bộ mỗi tùy hứng của Lâm Ngọc Dao.

 

Thậm chí còn dung túng cho Lâm Ngọc Dao dọn khỏi đơn vị, ở trong nhà .

 

Lâm Ngọc Lan ngay cả chút gian để thở cũng còn.

 

Bà là con gái cả, là vợ, là chị, là chỗ dựa của .

 

còn chính bà thì ?

 

Linh hồn mang tên "Lâm Ngọc Lan" đó, đang ở ?

 

Đây là sự hoang mang giấu sâu trong lòng Lâm Ngọc Lan bấy lâu nay.

 

Giờ khắc , mặt Lâm Ngọc Lan là Giang Nhu mà bà cho rằng mấy thiết, cũng chỉ là một mối quan hệ hàng xóm bình thường trong khu tập thể.

 

Vậy mà, chỉ một Giang Nhu xa lạ, "bản chị vui vẻ là quan trọng nhất".

 

Giang Nhu đang chuyện một cách nghiêm túc với "Lâm Ngọc Lan", chứ là những phận khác của bà.

 

Giờ khắc , một luồng khí nóng chua xót đột nhiên xông lên mắt Lâm Ngọc Lan.

 

Đôi mắt vốn đỏ của bà lập tức càng đỏ hơn.

 

"Chị Ngọc Lan..."

 

Giang Nhu kinh ngạc.

 

Lâm Ngọc Lan vội vàng , dùng tay áo lau những giọt nước mắt sắp trào .

 

"... , gió, cát cẩn thận bay mắt, dụi một lát là ."

 

Sau khi Giang Nhu Lâm Ngọc Lan như , cũng tiện thêm gì nữa.

 

Giữa cô và Lâm Ngọc Lan còn một Lâm Ngọc Dao, cũng tiện tiếp xúc quá nhiều.

 

Đợi thêm một lát.

 

Sau khi Lâm Ngọc Lan một nữa định cảm xúc, khi , mặt một nụ nhạt.

 

"Hai đến xem trường học, dẫn hai dạo nhé."

 

"Vâng, chị Ngọc Lan."

 

...

 

Nói về phía bên .

 

Sau khi tất cả rời , cửa sân nhỏ chỉ còn Tống Thanh Thiển và Hạ Đông Lai.

 

Ánh mắt của Hạ Đông Lai vẫn luôn dừng Tống Thanh Thiển, đặc biệt là vết trầy da cổ tay cô.

 

Tống Thanh Thiển thể cảm nhận ánh mắt khác thường của Hạ Đông Lai, nhưng đàn ông rốt cuộc đang gì.

 

Chắc chắn là vì dáng vẻ cả bẩn thỉu của cô lúc quá .

 

Tống Thanh Thiển , trong phòng.

 

Hạ Đông Lai theo sát phía Tống Thanh Thiển, khẽ cau mày, cùng phòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-141-co-bi-thuong-roi-can-phai-boi-thuoc.html.]

Sau khi nhà.

 

Tống Thanh Thiển vẫn là một bóng lưng quyết tuyệt, mắt thấy sắp phòng.

 

Đây là thái độ bình thường của vợ chồng họ.

 

Dù cho là lúc Hạ Đông Lai ở nhà, cũng là ở riêng trong các phòng khác , bất kỳ cuộc trò chuyện tiếp xúc nào.

 

Chỉ là hôm nay, khi Tống Thanh Thiển sắp trốn trở phòng.

 

Khuỷu tay cô một lực giữ .

 

"Khoan ."

 

Hạ Đông Lai thấp giọng cất tiếng.

 

Cơ thể Tống Thanh Thiển khẽ run.

 

Trên khuỷu tay cô đột nhiên chút nóng, là ấm từ lòng bàn tay Hạ Đông Lai truyền đến.

 

Đã kéo , chạy trốn nữa là thể nào.

 

Nếu trốn , thì đối mặt với nó.

 

Tống Thanh Thiển dù cũng là tiểu thư xuất từ Thượng Hải, sự nhút nhát bao giờ trong từ điển của cô.

 

Cô nhẹ nhàng gạt tay Hạ Đông Lai , .

 

Sắc mặt lạnh lùng, mắt phượng khẽ nhướng lên.

 

Tống Thanh Thiển khẽ ngẩng cằm, mím môi hỏi: "Có việc gì?"

 

Vẻ mặt như là tư thế quen thuộc của Tống Thanh Thiển.

 

Đôi mắt phượng hẹp dài bẩm sinh đó sẽ khiến trông đặc biệt khó gần, thậm chí cảm thấy cô đang mỉa mai lạnh.

 

Đây là vũ khí của Tống Thanh Thiển.

 

Từ nhỏ đến lớn cô vẫn luôn như , khác căn bản dám trêu chọc cô.

 

Những kẻ đáng ghét, thích nịnh hót cũng đều sẽ rời xa cô.

 

quá quen với chiếc mặt nạ cao ngạo .

 

Vậy mà, Tống Thanh Thiển quên mất dáng vẻ chật vật của lúc .

 

Gương mặt thì bẩn, dính đầy bụi.

 

Quần áo thì nhăn, chỗ còn rách.

 

Thậm chí vạt áo cô còn treo một sợi lông gà màu nâu đỏ.

 

Dáng vẻ , cùng với biểu cảm của Tống Thanh Thiển, những khiến cảm thấy cao ngạo khinh miệt.

 

Ngược là... buồn .

 

Khóe miệng Hạ Đông Lai chút co giật, đáy mắt nhanh chóng lóe lên một tia sáng.

 

Dường như , nhưng nén xuống một cách mạnh mẽ.

 

Yết hầu lăn lăn, ghìm giọng : "Cô thương , cần bôi thuốc."

 

Bị thương?

 

Từ lúc bắt gà, ngay đó là sự xuất hiện của Hạ Đông Lai, thần kinh của Tống Thanh Thiển vẫn luôn căng thẳng, cảm xúc giống như sóng biển dâng trào.

 

Dưới những cảm xúc kịch liệt như , cô căn bản cảm nhận thương đau đớn.

 

Được Hạ Đông Lai nhắc nhở như , phản ứng đầu tiên của Tống Thanh Thiển là hoang mang.

 

Hạ Đông Lai thấy phản ứng nhíu mày của cô, đưa tay chỉ cổ tay cô.

 

"Chỗ , trầy da ."

 

Tống Thanh Thiển lúc mới về phía cổ tay .

 

Từ chỗ cổ tay áo, lộ một vết trầy da đỏ tươi, da rách, vết m.á.u hằn lên từng đường.

 

Trông vẻ , điều duy nhất còn may mắn lẽ là chảy máu.

 

Lông mày vốn nhíu của Tống Thanh Thiển lập tức càng nhíu chặt hơn.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Bởi vì... đau.

 

Cái cảm giác da rách , rát rát, mang theo cơn đau co rút.

 

Không chỉ cổ tay đau, mà cả vị trí khuỷu tay tay áo che khuất cũng vô cùng đau.

 

Tống Thanh Thiển vết thương cổ tay, hít một nhỏ.

 

Ngay cả chính cô cũng chú ý, Giang Nhu cũng chú ý đến vết thương, Hạ Đông Lai phát hiện ?

 

Cô hoang mang khó hiểu.

 

Hạ Đông Lai một nữa lên tiếng: "Cô xuống , lấy hộp thuốc."

 

Tống Thanh Thiển , ý thức còn hoảng hốt phản ứng .

 

chiếc ghế trong phòng khách.

 

Tống Thanh Thiển im lặng bóng dáng Hạ Đông Lai lấy hộp thuốc.

 

 

Loading...