Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 143: Anh sẽ nhẹ tay một chút
Cập nhật lúc: 2025-10-23 15:45:11
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mùi hương quen thuộc mà hăng nồng, lập tức khiến Tống Thanh Thiển nhớ cơn đau khi cắt lớp da mưng mủ trong rửa vết thương .
Đuôi mắt cô run rẩy, nhưng nhanh chóng kìm nén.
Khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy bụi, cố gắng giả vờ như chuyện gì.
Hạ Đông Lai thấy hết thảy, nhưng hề biểu lộ .
Anh thấp giọng:
"Anh sẽ nhẹ tay một chút."
Tống Thanh Thiển còn kịp cảm nhận sự dịu dàng thể trong những lời , miếng bông thấm cồn chạm vết thương của cô.
Làn da rướm m.á.u tiếp xúc với cồn khử trùng.
Cảm giác kích thích và buốt rát đó, thể tưởng tượng .
"Xì..."
Dù Tống Thanh Thiển cố gắng nghiến chặt răng, nhưng vẫn nhịn mà phát tiếng hít hà.
Cô nhắm chặt hai mắt, đôi mắt phượng hẹp dài, đuôi mắt run rẩy một cách yếu đuối đáng thương.
Hạ Đông Lai cố gắng hết sức để nhẹ tay, nhưng sự kích thích của cồn khử trùng ở khắp nơi.
Nếu khử trùng sạch sẽ, vi khuẩn còn sót da, ngược sẽ gây tổn thương thứ hai, thể sẽ để sẹo.
Một yêu cái như Tống Thanh Thiển, dù chỉ ở một trong nhà, cô cũng trang điểm cho xinh , sạch sẽ.
Để sẹo, cô chắc chắn sẽ khó chịu.
Hạ Đông Lai thể nhẫn tâm, một nữa thấm đẫm miếng bông bằng cồn, lau qua lau những vệt m.á.u đó.
Anh cúi đầu, cặp kính mũi trễ xuống, nhưng vẫn thể thấy rõ khuôn mặt đau đớn của Tống Thanh Thiển.
Trong lúc Hạ Đông Lai đang thao tác, cất tiếng hỏi:
"Tại cô giúp bắt gà?"
"A?"
Tống Thanh Thiển đau vô cùng, nhất thời rõ Hạ Đông Lai gì.
Hạ Đông Lai bình tĩnh, lặp một nữa.
"Tại cô giúp bắt gà? Con gà mái đó trông hung dữ, thể sẽ thương."
"... bắt ."
Tống Thanh Thiển nhíu chặt mày, chịu đựng cơn đau, còn phân tâm trả lời câu hỏi của Hạ Đông Lai.
Hạ Đông Lai gật đầu: " , thấy, cô bắt một con gà to như , lợi hại."
Tống Thanh Thiển nhắm chặt mắt, hé một khe hở.
Cô nghi ngờ liếc Hạ Đông Lai, nhưng chỉ thấy khuôn mặt nho nhã thanh tú nhưng vô cảm của đàn ông.
Anh đây là... đang khen cô?
Thật lòng?
Hay là mỉa mai?
Tận mắt thấy cô vì bắt gà mà cả chật vật, cuối cùng còn ngã xuống đất, cô thật sự lợi hại ?
Người Giang Nhu một tay một con, ngay cả quần áo cũng bẩn.
Đâu giống cô...
Tống Thanh Thiển nghĩ như , bất giác phân tán sự chú ý, cơn đau cánh tay còn rõ ràng như nữa.
Hạ Đông Lai thấy , âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi khử trùng, bắt đầu bôi một loại t.h.u.ố.c nước khác.
Thuốc nước đó tính kích thích nhỏ hơn cồn khử trùng một chút.
Tống Thanh Thiển là một thông minh, chẳng bao lâu cô hiểu tại Hạ Đông Lai đột nhiên những lời .
Đây là đang phân tán sự chú ý của cô.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cô liếc mắt, sườn mặt của Hạ Đông Lai, đôi mắt đen luôn giấu cặp kính đó đang chuyên chú vết thương của cô.
Dường như... cất giấu sự thương tiếc.
Nội tâm vốn gợn sóng của Tống Thanh Thiển một nữa cuộn trào.
Cô nghiến chặt răng, buột miệng :
"Vậy còn ? Tại đến hòn đảo ?"
Câu hỏi của Tống Thanh Thiển khiến Hạ Đông Lai bất ngờ kịp phòng .
Động tác xử lý vết thương của đàn ông dừng , miếng bông chọc cổ tay Tống Thanh Thiển, chút đau.
Tống Thanh Thiển đau đến nhíu mày.
lời khó khăn lắm mới thốt , thể cứ thế cho qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-143-anh-se-nhe-tay-mot-chut.html.]
Cô chậm một chút, hỏi:
"Hạ Đông Lai, học trường quân đội, còn là sinh viên giỏi trong trường, lãnh đạo đơn vị đáng lẽ coi trọng mới đúng, tại điều đến hòn đảo hẻo lánh ? Tại đến bây giờ vẫn chỉ là một đại đội trưởng?"
Toàn bộ.
Tống Thanh Thiển hết những điều hỏi trong lòng.
Cô chỉ thiếu nước thẳng một câu: Có vì kết hôn với mà liên lụy đến .
Trong lúc bất ngờ kịp phòng , Hạ Đông Lai thấy sự chất vấn của Tống Thanh Thiển.
Anh sự chuẩn tâm lý nào.
Trên khuôn mặt tuấn lãng, hiện lên một vẻ bối rối hoảng loạn.
Lại vì đang xử lý vết thương cho Tống Thanh Thiển, cho nên vẫn luôn cúi thấp , hai dựa gần.
Hạ Đông Lai ngước mắt lên, đ.â.m đôi mắt đang chăm chú của Tống Thanh Thiển.
Tống Thanh Thiển vì cố nén đau đớn, một vòng quanh mắt đều đỏ, còn mang theo nước mắt sinh lý, đôi mắt ngấn nước.
ánh mắt của cô.
Chuyên chú, lạnh lùng, chăm chú .
Dường như đang ép hỏi, nhất định từ Hạ Đông Lai, nhận câu trả lời mà cô .
Tống Thanh Thiển bao giờ dùng ánh mắt như , khiến Hạ Đông Lai bỏng nặng một cái.
Anh nhanh chóng mắt .
Hạ Đông Lai lấy gạc từ hộp thuốc: " băng vết thương cho cô, mấy ngày nay đừng đụng nước, cũng đừng dùng sức xách đồ."
Sự né tránh, thể hiện một cách sống động.
Tấm gạc trắng mở , đang định vòng qua vòng quấn cổ tay Tống Thanh Thiển.
.
Cạch một tiếng.
Bị Tống Thanh Thiển đè .
Tống Thanh Thiển ngước mắt lên, đôi mắt phượng hẹp dài là dáng vẻ kiêu ngạo nhất của cô.
Cứ thế thẳng tắp Hạ Đông Lai.
Kiên quyết chằm chằm.
Cô một nữa, mở miệng :
" lời của các chị em khác trong khu tập thể. Họ , là vì kết hôn với , cho nên mới đến hòn đảo . Là vì vấn đề thành phần của , hại thăng chức, ngược còn giáng chức thành đại đội trưởng. Hạ Đông Lai, trả lời , những lời mà các chị em đó , rốt cuộc là sự thật ?"
Tay Hạ Đông Lai Tống Thanh Thiển đè .
Mắt Tống Thanh Thiển chăm chú.
Trong lồng n.g.ự.c là tiếng tim đập thình thịch, mất kiểm soát.
Hạ Đông Lai Tống Thanh Thiển những lời trong cảnh nào.
tất cả những điều , đều là giấu , cả đời đều để Tống Thanh Thiển .
Anh cô mang bất kỳ sự áy náy tự trách nào.
Một chút cũng cần.
Hạ Đông Lai mắt , trả lời:
"Không sự thật. Bị điều đến hải đảo là do chính tình nguyện, liên quan đến bất kỳ ai."
Khoảnh khắc giọng dứt.
Cả căn phòng im lặng vài giây.
Im lặng đến đáng sợ.
Hạ Đông Lai đầu , Tống Thanh Thiển thấy vẻ mặt của lúc .
Tống Thanh Thiển khẽ ngẩng cằm, biểu cảm mặt cứng đờ.
Không phân biệt cô là thất vọng, là như trút gánh nặng.
Một lát .
Tống Thanh Thiển buông tay , cũng lấy cuộn băng gạc từ trong lòng bàn tay Hạ Đông Lai.
Cô siết chặt cuộn băng gạc, màng đến vết thương băng bó, dậy về phía phòng .
Tấm lưng đó, mảnh khảnh mà quyết tuyệt.
Hạ Đông Lai theo bản năng đầu, về phía bóng dáng Tống Thanh Thiển.
Đã từng bao nhiêu , vợ chồng họ cứ thế im lặng chia xa.
Anh chỉ thể bóng dáng Tống Thanh Thiển, biến mất theo cánh cửa phòng đóng .
Lần , cũng sẽ như .
Trong khoảnh khắc , Hạ Đông Lai dâng lên một nỗi hối hận mãnh liệt.
Có ... sai ?