Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 144: Vị tươi ngon đầu xuân
Cập nhật lúc: 2025-10-23 16:11:26
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Đông Lai vốn tưởng rằng sẽ thấy tiếng đóng cửa quyết tuyệt.
Vậy mà.
Sau khi Tống Thanh Thiển phòng, ngay khoảnh khắc sắp đóng cửa .
Bóng dáng cô dừng .
Cứ thế cứng đờ ở bên cạnh.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ngay đó.
Hạ Đông Lai thấy giọng của Tống Thanh Thiển từ phía lưng truyền đến.
"Đồ lừa đảo."
Tiếng nhẹ nhàng, như là Tống Thanh Thiển lẩm bẩm một .
"Hạ Đông Lai, chính là một tên lừa đảo lớn!"
Tiếng là một tiếng gầm nhẹ phẫn nộ, là Tống Thanh Thiển đang trút bỏ cảm xúc bất mãn của .
Sau đó.
Mới là rầm một tiếng.
Cánh cửa đó cuối cùng vẫn đóng sầm một cách nặng nề.
Cánh cửa gỗ đơn sơ rung lên ong ong.
Qua đó thể thấy Tống Thanh Thiển tức giận đến mức nào.
Giống như một vị tiểu thư tùy hứng giận dỗi, đùng đùng về phòng, tùy hứng đóng sầm cửa.
Một đàn ông cao lớn như Hạ Đông Lai, tiếng đóng cửa đó cho giật run vai.
.
Từ từ...
Trên khuôn mặt luôn bình tĩnh như nước của Hạ Đông Lai, nở một nụ .
Anh cánh cửa đó, thấp giọng .
Sự né tránh rõ ràng như , lời dối vụng về như , thể lừa vị tiểu thư thông minh và kiêu ngạo.
...
Chập choạng tối hôm đó.
Nhà Lâm Ngọc Lan.
Lâm Ngọc Lan cửa, đầu tiên thấy những chiếc bánh hạch đào vương vãi bàn.
Bánh hạch đào là món quà mà cha Lâm Ngọc Dao tốn ít công sức mới gửi đến .
đường sá xa xôi, qua xe ô tô, qua tàu thủy, cho nên nhiều bánh hạch đào vỡ.
Lâm Ngọc Dao mở cả hai gói bánh hạch đào, chọn những chiếc bánh vỡ để ăn, để những mảnh bánh vỡ vụn bàn, chê ăn, cũng dọn dẹp.
Cả bàn đều lộn xộn.
Lâm Ngọc Lan cảnh tượng , hiểu cảm thấy vô cùng bực bội.
Ngay đó.
Bà ngửi thấy mùi bánh hạch đào, mùi hạch đào, mùi dầu, trong tình huống bình thường là thơm.
tình hình của Lâm Ngọc Lan bây giờ khác.
Khi bà ngửi thấy mùi hương , cảm giác buồn nôn một nữa dâng lên từ dày.
Không thể đưa tay che miệng.
Bà lập tức mở cửa sổ, hít sâu từng ngụm, đè nén cảm giác buồn nôn .
"Không thể nào, thể nào... thai, thể nào thai... nhất định ... là do gần đây quá mệt mỏi, là do cơ thể khỏe... thai..."
Lâm Ngọc Lan ngừng lẩm bẩm, hết đến khác tự thôi miên ý thức của .
Khó khăn lắm mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Cổng sân đẩy , là Lâm Ngọc Dao trở về.
"Chị, em mới ngoài một chuyến, các chị em khác trong khu tập thể chị thai ?"
Sắc mặt vốn dịu của Lâm Ngọc Lan một nữa trở nên tái nhợt.
Bà vịn khung cửa sổ, ngón tay siết chặt, gần như cào dấu vết gỗ.
Lâm Ngọc Dao hề chú ý đến những điều đó, còn vẻ mặt vui mừng lớn tiếng :
"Chị ơi, đứa bé trong bụng chị là đứa con đầu lòng của nhà họ Lương, là trưởng tử trưởng tôn đó. Nếu bác Lương chuyện , chắc chắn sẽ vui đến !"
"Chị ơi, rể về ? Chị mau cho rể ! Anh rể mà , chắc chắn cũng sẽ vui, đến lúc đó sẽ mua cho chị nhiều thứ."
"Chị ơi, chị cảm giác ? Là con trai con gái? Em thấy nhất là sinh con trai..."
Kiếp khi Lâm Ngọc Dao xuống nông thôn, cắt đứt liên lạc với Lâm Ngọc Lan, cho nên cô cũng kiếp Lâm Ngọc Lan rốt cuộc mấy đứa con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-144-vi-tuoi-ngon-dau-xuan.html.]
Cô thậm chí còn quên mất, kiếp lúc , Lâm Ngọc Lan căn bản thai.
Cô chỉ nhớ rõ khi c.h.ế.t, thấy tờ báo.
Là Lương Quang Minh và Chu Trọng Sơn sóng vai bên .
Trên quân phục của họ, treo đầy huân chương.
Ánh cuối cùng khi c.h.ế.t, trở thành chấp niệm của Lâm Ngọc Dao khi trọng sinh.
Dù cô thể xem mắt với những đàn ông hơn, nhưng cô thể dung nạp khác, trong mắt chỉ Chu Trọng Sơn.
Lương Quang Minh thì càng cần , Lương Quang Minh chính là thủ trưởng Lương.
Chỉ cần tầng quan hệ của Lâm Ngọc Lan, Lương Quang Minh sẽ mãi mãi là rể của cô .
Bây giờ con, tầng quan hệ càng định hơn.
Lâm Ngọc Dao say sưa tưởng tượng về tương lai.
Vậy mà.
"Đủ !"
Một tiếng quát lớn của Lâm Ngọc Lan cắt đứt ảo tưởng của Lâm Ngọc Dao.
Bà cau mày, sa sầm mặt, nghiêm khắc :
"Ngọc Dao, đừng những chuyện thật nữa, chị thai, chỉ là cơ thể khỏe mà thôi. Chị lặp nữa, chị thai! Em ngoài bậy, và cũng nhắc đến chuyện mặt rể em."
Tiếng quát bất ngờ khiến Lâm Ngọc Dao hoảng sợ.
Đây là đầu tiên cô thấy Lâm Ngọc Lan nổi giận.
Cả đều ngây .
Lâm Ngọc Lan chậm một chút, mệt mỏi :
"Chị mệt , về phòng nghỉ ngơi. Em dọn dẹp đồ bàn , rể em sắp về , đừng để thấy mà phiền lòng."
Nói .
Lâm Ngọc Lan kéo lê những bước chân nặng nề, từ từ phòng.
Sau khi bóng dáng Lâm Ngọc Lan biến mất, Lâm Ngọc Dao mới từ từ phản ứng .
Cô lớn tiếng hỏi: "... Chị, tối nay ai nấu cơm?"
Yên lặng một tiếng động, ai trả lời.
...
Nhà họ Chu.
"Đến đây, đây là món cuối cùng, đồ ăn đều lên cả ."
Giang Nhu cầm miếng lót nồi bằng vải, hai tay bưng một chiếc bát lớn... chính xác hơn là một cái chậu.
Đặt giữa bàn.
Một chậu thật lớn, nóng hổi, trong làn khói trắng lượn lờ là mùi hương nồng đậm.
Chu Trọng Sơn, Chu Tiểu Xuyên, Chu Tiểu Hoa ba cha con đều ngẩng đầu, đôi mắt sáng long lanh, mong đợi món ăn đặt lên bàn.
Rất thơm, nhưng là món gì.
Giang Nhu giới thiệu:
"Món gọi là Đốc Tam Tiên, nơi còn gọi là canh măng hầm thịt."
Nguyên liệu cần cho món canh măng hầm thịt là: măng xuân, thịt muối, và váng đậu khô.
Nước dùng đậm đà nấu từ ba loại nguyên liệu , trong và thơm ngon, thể là vị tươi ngon đầu tiên của mùa xuân.
Giang Nhu : "Chị Quế Phân bên cạnh cho một ít thịt muối, cho nên lấy món ."
Thịt muối thái miếng, thêm một chút thịt ba chỉ tươi ( nhất là sườn), cùng cho chảo dầu xào, chiên đến vàng giòn, chút vàng thì thể đổ nước .
Dầu nóng kích thích mùi thơm của thịt, thịt muối càng hương vị đậm đà, nước mới đổ , lập tức một lớp màu trắng sữa nhàn nhạt.
Dùng lửa nhỏ, từ từ hầm nửa giờ, hầm cho nước canh trở nên đậm đà.
Sau đó cho măng, váng đậu khô , cùng nấu chín.
Măng xuân tươi ngon, thịt muối thơm ngào ngạt, thanh mát dễ chịu, tất cả hương vị đều hòa quyện trong nồi canh nóng .
Giang Nhu một vòng, :
"Còn ngẩn gì, mau ăn cơm thôi!"
Chu Tiểu Hoa là phản ứng nhanh nhất, tay nhỏ cầm muỗng nhỏ, kích động ăn.
Không ăn nữa, nước miếng sắp chảy .
"Để ."
Chu Trọng Sơn cầm lấy chiếc bát nhỏ bên cạnh, múc cho mỗi một bát canh măng hầm thịt.
Anh đặt mặt Giang Nhu , đó là Chu Tiểu Hoa, Chu Tiểu Xuyên, cuối cùng mới là chính .
Chu Trọng Sơn : "Ăn cơm ."