Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 147: Bị bắt gặp

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:15:25
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Vô sinh.

 

Hai chữ , như tảng đá nặng trịch đè lên lồng n.g.ự.c Chu Trọng Sơn.

 

Anh Giang Nhu, ánh mắt chỉ nặng nề mà còn chứa đầy lo lắng.

 

Chỉ hận thể kiểm tra nàng từ đầu đến chân một lượt.

 

“Trọng Sơn, đừng căng thẳng, đây bệnh gì nghiêm trọng , em đau, cũng thấy khó chịu. Chỉ là cơ thể em, chỗ …”

 

Giang Nhu kéo tay Chu Trọng Sơn.

 

Đặt lòng bàn tay lên bụng phẳng lì của .

 

Nàng vẫn dịu dàng.

 

lời khiến đau lòng.

 

“Chỗ của em, bên trong giống khác. Tử cung phát triển , nghĩa là thể cung cấp gian cho thai nhi lớn lên. Cho nên em thể mang thai, cũng thể con của riêng . Chuyện liên quan đến , là do em thôi.”

 

Giang Nhu những lời là để Chu Trọng Sơn thể yên tâm, cần vì chuyện mà áy náy, tự trách.

 

Chu Trọng Sơn xong, những yên tâm, mà ngược còn vẻ lo lắng hơn.

 

Lòng bàn tay áp lên bụng Giang Nhu, ấm truyền đến.

 

Muốn xoa nhẹ, sợ dùng sức quá sẽ nàng đau.

 

Chu Trọng Sơn vốn thấy Giang Nhu nhỏ bé, mong manh.

 

Mảnh mai, mềm mại, giống như Chu Tiểu Hoa, như một con búp bê thủy tinh dễ vỡ.

 

Lại ngờ rằng, Giang Nhu còn yếu ớt hơn tưởng.

 

“Vợ , em bệnh viện kiểm tra ? Thật sự còn cách nào khác ?”

 

“Em kiểm tra , đến cả bệnh viện nhất cũng , nhưng kết quả đều giống .”

 

Người kiểm tra cho Giang Nhu là bác sĩ của thế giới tương lai, kỹ thuật y tế tiên tiến hơn thời đại nhiều, kết quả kiểm tra chắc chắn sai.

 

“Vậy em chuyện từ khi nào?”

 

“Năm 18 tuổi.”

 

Giang Nhu chọn cách thật, của nguyên chủ, mà là chia sẻ ký ức của chính cho Chu Trọng Sơn.

 

Chu Trọng Sơn , ánh mắt trầm xuống, trong lòng tràn ngập xót xa.

 

Mới 18 tuổi…

 

Vẫn chỉ là một cô bé…

 

Vậy mà đối mặt với một sự thật tàn nhẫn như thế…

 

Lồng n.g.ự.c Chu Trọng Sơn, như một bàn tay vô hình bóp nghẹt, từng cơn đau nhói, đến cả thở cũng trở nên gấp gáp.

 

Anh ôm chặt Giang Nhu, nhưng sợ nàng đau.

 

Búp bê thủy tinh quý giá, dùng lực đạo dịu dàng nhất.

 

Ngay lúc Chu Trọng Sơn đang rối bời, mâu thuẫn.

 

Ngược là Giang Nhu, dang tay ôm lấy Chu Trọng Sơn.

 

Cánh tay nàng, siết chặt lấy cổ .

 

Đôi môi đỏ mọng kề sát tai , thở nhẹ nhàng.

 

“Trọng Sơn, đừng buồn cho em, chuyện lâu lắm , em cũng nghĩ thông .”

 

“Lúc đầu, em thật sự chút đau lòng, cảm thấy tại ông trời đối xử tàn nhẫn với em như , đến một đứa con cũng cho em.”

 

từ khi kết hôn với , em hiểu . Bởi vì Tiểu Xuyên và Tiểu Hoa chính là con của em, chúng sớm chờ đợi em xuất hiện, để em trở thành một thực sự.”

 

“Anh ? Tống Thanh Thiển còn em và Tiểu Hoa trông giống , như con ruột . Em xong, vui tả xiết.”

 

Trăng lúc tròn lúc khuyết.

 

Đời cũng , tiếc nuối, cũng viên mãn.

 

Chỉ là sự viên mãn của Giang Nhu, thực hiện theo một cách khác.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Bây giờ nàng hạnh phúc.

 

Chu Trọng Sơn Giang Nhu , thấy nụ tươi như hoa mặt nàng, tảng đá nặng trịch vẫn đè nặng trong lòng lúc mới tan biến.

 

Anh thấp giọng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-147-bi-bat-gap.html.]

“Vợ , cho bọn nhỏ thêm chút thời gian, chúng nhất định sẽ hiểu tấm lòng của em.”

 

“Vâng, em vội. Sau còn nhiều thời gian, cả nhà chúng sẽ ở bên rời.”

 

Giang Nhu rạng rỡ, má lúm đồng tiền xinh như hoa.

 

Chu Trọng Sơn kìm nén cả đêm, đến lúc cuối cùng cũng cần nhịn nữa.

 

Hai vốn đang ôm mật.

 

Chu Trọng Sơn chỉ cần cúi đầu, là thể hôn lên môi Giang Nhu.

 

Trong lúc xâm chiếm.

 

Anh cảm nhận đôi môi Giang Nhu hé mở một khe hở.

 

Như một lời mời gọi lời.

 

Anh biến nụ hôn , trở nên nóng bỏng, triền miên.

 

 

Trong phút chốc.

 

Dưới ánh đèn mờ ảo.

 

Là hình ảnh một đôi vợ chồng đang quyến luyến, mặn nồng.

 

Giang Nhu hôn đến thở hổn hển, mặt đỏ tim đập, đôi mắt phủ một lớp sương mờ.

 

thở nóng rực vẫn tan biến.

 

Nàng thậm chí còn cảm nhận , chiếc áo ngủ mỏng manh vén lên, bàn tay to rộng của đàn ông luồn trong.

 

Thân thể mềm mại của Giang Nhu, im lặng dung túng cho sự tiến sâu hơn của đàn ông.

 

Khóe mắt nàng, chợt thoáng thấy một bóng mơ hồ.

 

Nho nhỏ.

 

Đứng bên cửa phòng.

 

Lộ một đôi mắt to tròn, đen láy, tò mò hai đang “đánh giường”.

 

Bất chợt.

 

Một luồng khí nóng xộc thẳng lên đỉnh đầu Giang Nhu.

 

Trời đất ơi!

 

Là Chu Tiểu Hoa!

 

Chu Trọng Sơn lúc nhà thế mà đóng cửa!

 

Giang Nhu lập tức căng thẳng, phát một sức mạnh gì sánh , đẩy đàn ông đang quấn quýt .

 

Trong khoảnh khắc đẩy .

 

Chu Trọng Sơn vô cùng kinh ngạc.

 

Phải rằng, ở thao trường đ.á.n.h thắng đó, từng đối thủ, vợ bé nhỏ, yếu đuối của đẩy .

 

Chuyện …?!

 

Nói chắc chắn sẽ cho ba ngày ba đêm.

 

Lúc , Giang Nhu thời gian để ý đến Chu Trọng Sơn.

 

Nàng vội vàng xuống giường, gắng gượng đôi chân bủn rủn, cuống quýt chỉnh quần áo xộc xệch .

 

Giang Nhu hít sâu một , lúc mới bước về phía Chu Tiểu Hoa.

 

Nàng xổm mặt cô bé, thẳng mắt con, nhẹ nhàng hỏi.

 

“Tiểu Hoa, con? Gặp ác mộng ngủ ?”

 

Chu Tiểu Hoa gật đầu, cũng lắc đầu.

 

Đôi mắt to tròn trong veo của cô bé, Chu Trọng Sơn đang lưng , Giang Nhu với gương mặt đỏ bừng như mặt trời.

 

Cuối cùng.

 

Ánh mắt cô bé, dừng cổ Giang Nhu.

 

【 TIẾT LỘ TÌNH TIẾT 】

 

Thật cũng tiết lộ, trong phần tóm tắt rõ ràng, chính là câu cuối cùng.

 

Có con “ruột + ruột”, cho nên tiếp theo chắc chắn sẽ sinh thôi ~~~ nhưng lâu về ~

 

 

Loading...