Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 153: Tin đồn và những phiên bản “cẩu huyết”

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:15:31
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sáng sớm, ánh nắng ban mai.

 

Chu Tiểu Xuyên lặng lẽ cảnh tượng .

 

Gương mặt thiếu niên bình tĩnh, đang nghĩ gì.

 

Có thể chắc chắn là, Chu Tiểu Xuyên đang xuất thần.

 

Đến nỗi Chu Trọng Sơn mở mắt cũng hề .

 

Chu Trọng Sơn cũng là một quân nhân dày dạn kinh nghiệm, độ nhạy bén phi thường, thấy tiếng mở cửa từ sớm.

 

“Là Tiểu Xuyên …”

 

Anh nhẹ nhàng xuống giường, đưa tay bế Chu Tiểu Xuyên lên.

 

Chu Tiểu Xuyên tưởng rằng Chu Trọng Sơn bế khỏi phòng.

 

Ai ngờ.

 

Chu Trọng Sơn bế , cùng về phía giường.

 

Sau đó.

 

Lại một nữa xuống.

 

Chu Trọng Sơn kéo chăn , nhét trong.

 

Chu Tiểu Xuyên lập tức căng thẳng, “Ba…”

 

“Suỵt. Đừng và em thức giấc.”

 

Chu Trọng Sơn hạ giọng, khẽ nhắc nhở.

 

Anh vỗ vỗ Chu Tiểu Xuyên.

 

“Tiểu Xuyên, còn sớm, ngủ thêm một lát .”

 

Chu Tiểu Xuyên cứ thế, bàn tay to rộng của Chu Trọng Sơn ấn xuống giường.

 

Cậu… ở giữa.

 

Bên trái là Chu Trọng Sơn cao lớn, bên là Chu Tiểu Hoa đang ngủ với cái m.ô.n.g chổng lên trời.

 

Chu Tiểu Hoa ngủ lúc nào cũng yên.

 

Chu Tiểu Xuyên rõ điều .

 

Cho nên thấy Chu Tiểu Hoa như một con sâu róm, cứ dụi dụi lòng Giang Nhu, như một đứa trẻ đòi bú.

 

Giang Nhu lẽ còn buồn ngủ, đến mắt cũng mở.

 

Nàng cứ thế mơ màng đưa tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ Chu Tiểu Hoa.

 

Chu Tiểu Hoa cảm nhận lực vỗ nhẹ, lập tức yên tĩnh động đậy.

 

Cô bé sấp n.g.ự.c Giang Nhu, ngủ say sưa.

 

Trong chăn, ấm áp vô cùng.

 

Hơi ấm , bao bọc lấy Chu Tiểu Xuyên.

 

Cậu trong đó.

 

Chu Tiểu Xuyên lặng lẽ mở mắt, từ từ…

 

Vành mắt , bất giác đỏ hoe.

 

Thiếu niên vội vàng chớp mắt.

 

Cậu nhắm chặt mắt , giấu những giọt nước mắt sắp trào .

 

Chu Tiểu Xuyên cúi đầu, giấu nửa khuôn mặt nhỏ trong chăn.

 

Hít một thật sâu.

 

Thật sự… ấm áp quá.

 

Cậu… thích.

 

 

Sáng sớm.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Trên đảo thứ thiếu nhất, chính là ánh nắng rực rỡ.

 

Sau khi ăn sáng.

 

Giang Nhu mang chiếc nệm Chu Tiểu Hoa tè ướt , phơi dây phơi.

 

Chiếc nệm treo lên.

 

Giọng sang sảng của Triệu Quế Phân nhà bên cạnh, vọng sang.

 

“Ôi chao! Nhu , phơi nệm đấy ? Trẻ con tè dầm hả? Là Tiểu Xuyên, là Tiểu Hoa thế?”

 

phụ nữ kinh nghiệm chăm con, câu nào trúng câu đó.

 

Trong sân nhà họ Chu.

 

Chu Tiểu Xuyên đang giúp Giang Nhu lấy ga giường, Chu Tiểu Hoa lăng xăng theo m.ô.n.g trai.

 

Hai đứa trẻ Triệu Quế Phân , lập tức dừng bước.

 

Đặc biệt là Chu Tiểu Hoa, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-153-tin-don-va-nhung-phien-ban-cau-huyet.html.]

Rõ ràng vết tè dầm còn rõ nữa, .

 

Cô bé hổ quá.

 

Giang Nhu đáp lời Triệu Quế Phân, bảo Chu Tiểu Xuyên đặt ga giường chậu nước, múc nước ngâm .

 

Sau đó nàng lảng sang chuyện khác với Triệu Quế Phân.

 

“Quế Phân tỷ, cảm ơn chị cho em thịt khô, hôm qua em nấu ăn, thơm lắm.”

 

“Chứ nữa! Tay nghề của chị dâu chị thì khỏi . Chỉ nhà chị lão Triệu, cái lão thưởng thức thôi.”

 

~ Quế Phân tỷ, chị ăn sáng ? Chưa ăn thì qua nhà em ăn tạm vài miếng nhé?”

 

“Ăn , ăn . Mặt trời lên cao thế , ăn sáng .”

 

Triệu Quế Phân , cũng quên mất chuyện tè dầm.

 

Nàng nhớ chuyện khác.

 

Triệu Quế Phân ghé tường, tò mò hỏi Giang Nhu.

 

“Nhu , chị hôm qua em ở cùng chị dâu Lâm. Họ chị dâu Lâm thai, nôn ghê lắm, rốt cuộc là thật giả? Thật sự con ?”

 

“Ngọc Lan tỷ chị thai.”

 

Giang Nhu tiện nhiều, chỉ truyền đạt ý của Lâm Ngọc Lan.

 

Triệu Quế Phân , lập tức tỏ vẻ tiếc nuối.

 

“Hả? Không thai ? Sao ai cũng chị thai?”

 

“Chị dâu Lâm cũng kết hôn nhiều năm , chị và Lương đoàn trưởng đều đang tuổi sung sức, thai nhỉ?”

 

“Tiếc quá, tiếc quá… Chị còn chuẩn đến chúc mừng .”

 

Cả khu tập thể ai cũng mong Lâm Ngọc Lan thai.

 

mà.

 

Chỉ Lâm Ngọc Lan, là thai.

 

Như Triệu Quế Phân, còn thể xác nhận với Giang Nhu một nữa, để tránh gây chuyện dở dở .

 

những chị dâu khác, lẽ sớm đến nhà Lâm Ngọc Lan chúc mừng .

 

Tình cảnh của Lâm Ngọc Lan hôm nay, e là sẽ khó xử.

 

Giang Nhu nghĩ, khỏi thở dài trong lòng.

 

Chủ đề của Triệu Quế Phân, đổi nhanh, lập tức hỏi Giang Nhu về một chuyện khác.

 

Lần .

 

Vẻ mặt Triệu Quế Phân, là hớn hở, vô cùng sống động.

 

“Còn nữa, còn nữa! Còn một chuyện nữa! Nhu , chị còn cái cô con gái nhà tư bản… , ! Cái miệng của chị, nhanh quá. Là vợ của Hạ liên trưởng, Tống… Tống…”

 

“Tống Thanh Thiển.”

 

Giang Nhu nhắc nhở.

 

Triệu Quế Phân vỗ trán.

 

, chính là Tống Thanh Thiển, là cái tên đó. Người thành phố đặt tên giống dân quê chúng , hoa , phân nọ, tú . Cái tên văn hóa , đúng là khó nhớ.”

 

Chủ đề vòng vo một hồi.

 

Triệu Quế Phân vội vàng hỏi tiếp.

 

“Nghe Tống Thanh Thiển hôm qua bắt gà? Còn là bắt gà mái? Lúc bắt gà còn ngã một cái rõ đau? Làm bẩn cả quần áo. Nhu , chuyện rốt cuộc là thật giả? Chị hôm qua xong, chỉ hỏi em ngay lập tức.”

 

Triệu Quế Phân đúng là thích hóng chuyện, cồn cào cả đêm.

 

Cuối cùng cũng .

 

Giang Nhu những lời của Triệu Quế Phân, cũng thể đoán những lời đồn về Tống Thanh Thiển trong khu tập thể.

 

Nàng , ngẩng đầu gật với Triệu Quế Phân.

 

“Là thật. Em tận mắt thấy, Ngọc Lan tỷ, còn thầy Dương ở trường, cũng đều tận mắt thấy. Chuyện là thật một trăm phần trăm.”

 

“Trời đất ơi, là thật ?”

 

Triệu Quế Phân , lập tức mở to mắt.

 

Nàng kích động, chân cũng loạng choạng, suýt nữa ngã khỏi ghế đẩu.

 

Hai tay vội vàng bám tường, định , lớn tiếng hỏi tiếp.

 

mà cô … cô … cô như , trông giống bắt gà chút nào?”

 

Đâu chỉ là bắt gà, Tống Thanh Thiển thấy gà mái, đều vòng, để tránh bẩn quần áo.

 

Cho nên lời đồn, đối với các chị dâu trong khu tập thể sức ảnh hưởng lớn đến mức nào, thể tưởng tượng .

 

Giang Nhu chỉ mong chuyện , thể lan truyền càng rộng càng , nhất là ai cũng .

 

Nàng bổ sung.

 

“Quế Phân tỷ, Tống Thanh Thiển , nghĩa là cô thể học. Chúng cho khác cơ hội đổi chứ, đúng ? Tống Thanh Thiển hôm qua lúc bắt gà, lợi hại lắm, một tay một con luôn.”

 

Triệu Quế Phân mở to mắt, “Thật ? Cô thật sự lợi hại như ? Trời đất ơi, chị còn thể một tay bắt một con gà. Cái con đó mổ đau lắm.”

 

“Đương nhiên là thật!” Giang Nhu chắc nịch: “Tục ngữ , thể trông mặt mà bắt hình dong . Tống Thanh Thiển lẽ giống như chúng thấy, dù em thấy cô khá .”

 

Giang Nhu nửa thật nửa giả, hư hư thực thực, còn chút khoa trương.

 

mà, đó là phiên bản “cẩu huyết” mà tin đồn yêu thích nhất.

Loading...