Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 154: Ánh sáng bảy màu

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:42:55
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Giang Nhu chắc chắn rằng, những lời nàng hôm nay đầy một giờ sẽ lan truyền khắp khu tập thể.

 

Một phụ nữ thể một tay bắt một con gà, thể là tiểu thư kiêu kỳ , đó chính là hình ảnh phụ nữ lao động xuất sắc nhất.

 

Cũng sẽ khiến các chị dâu một cái mới về Tống Thanh Thiển.

 

Giang Nhu tính toán như , cho nên mới cố tình với Triệu Quế Phân như thế.

 

Hai trò chuyện một lúc.

 

Sau đó, Triệu Quế Phân bận việc của , Giang Nhu cũng về giặt ga giường.

 

Nàng đầu .

 

Liền đối diện với đôi mắt đen láy của Chu Tiểu Xuyên.

 

Thiếu niên nhỏ tuổi ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc, trông chút ông cụ non.

 

Lông mày như sâu róm, nhíu chặt với .

 

Cũng một đứa trẻ nhỏ như , mỗi ngày đều phiền não chuyện gì.

 

Chu Tiểu Xuyên Giang Nhu, mở miệng là một câu chấn động.

 

“Mẹ dối.”

 

Hôm qua lúc bắt gà, Chu Tiểu Xuyên thực thấy hết, một tay bắt một con gà là Giang Nhu, Tống Thanh Thiển, Tống Thanh Thiển ngược còn ngã một cái chật vật.

 

, Tống Thanh Thiển ngã là vì và Chu Tiểu Hoa.

 

Cho nên những lời, giấu trong lòng.

 

Giang Nhu rõ ràng là đang dối, cũng lên tiếng phản bác.

 

Ngược là chỉ với Giang Nhu.

 

Đối mặt với câu hỏi của Chu Tiểu Xuyên, Giang Nhu chỉ ngạc nhiên, chứ vẻ hoảng loạn khi vạch trần.

 

thì tin đồn cũng là thật thật giả giả, dù Giang Nhu thật, thì khi truyền miệng, cũng sẽ dần mất tính xác thực.

 

Chính vì hiểu rõ quá trình , nên Giang Nhu tỏ vô cùng thản nhiên.

 

Nàng nhún vai, chủ động thừa nhận.

 

“Con đúng, dối.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Giang Nhu , Chu Tiểu Xuyên ngược ngẩn .

 

Trong thế giới nhỏ bé của , từng thấy ai dối mà bình tĩnh như , ngược còn chủ động thừa nhận.

 

Điều phá vỡ nhịp điệu, khiến Chu Tiểu Xuyên ngơ ngác.

 

Giang Nhu đến chỗ vòi nước, mặt là chiếc chậu lớn màu đỏ đang ngâm ga giường, một bên là một chiếc ghế đẩu nhỏ.

 

Nàng xuống ghế đẩu, phơi nắng, thong thả giặt quần áo.

 

Chu Tiểu Xuyên thấy , lông mày càng nhíu chặt hơn.

 

Cậu Giang Nhu, bước chân theo , ngay bên cạnh.

 

Cậu nghiêm túc, quật cường, cố chấp, lặp một nữa.

 

“Nói dối là đúng.”

 

Trong lòng thiếu niên nhỏ tuổi, những quy tắc của riêng .

 

Chu Tiểu Hoa xổm bên cạnh chậu nước nghịch nước, vốn đang vui vẻ, nhưng đột nhiên như cảm nhận sự đổi của khí.

 

Có chút căng thẳng ~

 

Chu Tiểu Hoa ngẩng khuôn mặt nhỏ tròn xoe, Chu Tiểu Xuyên vẻ mặt nghiêm túc, Giang Nhu như chuyện gì.

 

Đây là… sắp cãi ?

 

Đôi mắt to tròn của cô bé, nghi hoặc chớp chớp.

 

Giang Nhu dịu dàng Chu Tiểu Xuyên.

 

Nàng gật đầu, “Tiểu Xuyên, con đúng, dối là đúng. Nói dối thậm chí còn thể tổn thương khác. đôi khi, một lời dối thiện chí thể bảo vệ khác.”

 

Lời dối… thiện chí?

 

Trong thế giới của Chu Tiểu Xuyên, dối chính là dối, thể là thiện chí ?

 

Giang Nhu sự nghi hoặc của , cho nên đưa ví dụ.

 

“Ví dụ như khi con để bánh ngô cho Tiểu Hoa ăn, cũng sẽ cố tình với em là con ăn no , đói chút nào, đúng ? Đó là lời dối thiện chí, là con bảo vệ Tiểu Hoa.”

 

Chu Tiểu Xuyên , khóe miệng mím chặt .

 

Giang Nhu sai, đó là lời dối từng .

 

Cậu theo logic của Giang Nhu, cẩn thận suy nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-154-anh-sang-bay-mau.html.]

 

“Cho nên… , là để bảo vệ dì Tống?”

 

là như . Tiểu Xuyên, thế giới của lớn phức tạp, đôi khi cần một lời dối thiện chí để duy trì. con và Tiểu Hoa vẫn là trẻ con, hy vọng các con cả đời đều đơn giản, vui vẻ, cần bất kỳ lời dối nào.”

 

Đây là nguyện vọng từ đáy lòng của Giang Nhu.

 

Nói xong những lời , Giang Nhu đợi một lúc.

 

Chu Tiểu Xuyên như chìm suy nghĩ của , mãi lên tiếng.

 

Giang Nhu cũng đợi nữa, vội vàng bắt đầu giặt ga giường, xát xà phòng.

 

Chu Tiểu Xuyên bên cạnh, cúi đầu trầm tư, suy nghĩ lâu.

 

Cuối cùng, nhẹ nhàng lên tiếng.

 

“… Lời của , con sẽ ghi nhớ.”

 

 

Xà phòng kiềm màu vàng, là loại nguyên thủy nhất cũng là loại tẩy vết bẩn mạnh nhất.

 

Sau khi xát xà phòng, một lát , theo động tác vò của Giang Nhu, chậu nước màu đỏ dần dần bong bóng xà phòng.

 

Từng lớp từng lớp, những bong bóng nhỏ li ti, cũng những bong bóng tròn to.

 

“Tiểu Hoa, đây, cởi giày và tất .”

 

Giang Nhu bế Chu Tiểu Hoa chân trần, đặt cô bé trong chậu nước, đó bảo cô bé bắt đầu giẫm chân tại chỗ.

 

Gót chân nhỏ mũm mĩm chạm nước, còn lạnh, nhưng lập tức quen.

 

Chu Tiểu Hoa gật đầu, bắt đầu giẫm chân.

 

Tiếng nước “lạch cạch” lập tức vang lên.

 

Chu Tiểu Hoa chỉ giẫm nước, mà còn giẫm lên ga giường trong chậu, từng chút một, cảm giác lòng bàn chân mềm mại kỳ diệu.

 

Thường thì những đứa trẻ nghịch nước như sẽ cha mắng, thậm chí là đ.á.n.h một trận.

 

Không ngờ cô bé chủ động yêu cầu nghịch nước.

 

Chu Tiểu Hoa vui vẻ toe toét, lộ hàm răng trắng nhỏ, đôi mắt cong cong thành vầng trăng.

 

Giang Nhu còn ở bên cạnh cổ vũ.

 

, chính là như , Tiểu Hoa lắm, giúp giặt quần áo , thật là giỏi quá.”

 

Chu Tiểu Hoa , lập tức nhiệt huyết dâng trào, chân như gắn Phong Hỏa Luân, giẫm một cách hăng hái.

 

Bạch bạch bạch, bạch bạch bạch.

 

Tiếng vang liên tục dứt.

 

Những giọt nước nhỏ li ti ngừng b.ắ.n tung tóe.

 

Bay lượn ánh mặt trời, phản chiếu ánh sáng bảy màu, giống như cầu vồng.

 

Trong phút chốc.

 

Trong sân nhỏ, việc giặt chiếc ga giường tè dầm hôm qua, chào đón một ngày tràn ngập tiếng .

 

 

Ngày hôm đó.

 

Giang Nhu đến nhà Tống Thanh Thiển, muộn hơn một chút so với bình thường.

 

khi ăn trưa, hai đứa trẻ ngủ một giấc trưa.

 

Nàng dắt tay hai đứa trẻ, ánh nắng buổi chiều.

 

Vừa một đoạn trong khu tập thể, liền gặp mấy chị dâu một gốc cây lớn.

 

Các chị dâu đang đan áo len, đang bóc đậu, cũng đang đóng đế giày.

 

Là thời gian rảnh rỗi của các bà vợ khi xong việc nhà, cần trông con.

 

Họ vốn đang việc nhà, thấy Giang Nhu tới, ánh mắt càng sáng lên.

 

Ngay đó.

 

Một cảnh tượng vô cùng quen thuộc xảy .

 

“Nhu , Nhu ! Cuối cùng cũng gặp em!”

 

“Nghe hôm qua em ở cùng chị dâu Lâm? Chị nôn thật nôn giả ? Sao nhiều chị nghén, mà chị thừa nhận? Chẳng lẽ thật sự thai?”

 

“Nhu , hôm qua các em bắt gà ? Ba bắt một lúc mười mấy con gà? Còn bẻ gãy cả cánh gà?”

 

“Không đúng, đúng! Chị là gà chọi! Chính là loại gà trống hung dữ nhất, xông tới là c.ắ.n !”

 

“Sao chị giống nhỉ. Không chỉ bắt gà, còn bắt ngỗng nữa? Ngỗng còn hung hơn gà nhiều, chuyên mổ m.ô.n.g . Chị hồi nhỏ mổ , đau lắm. Cái con đó thông minh, chuyên bắt nạt kẻ yếu hơn nó. Nhu , em bắt nạt chứ?”

 

 

Loading...