Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 160: Chu Tiểu Hoa đáng yêu

Cập nhật lúc: 2025-10-24 02:20:32
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Chu Tiểu Hoa trong tay còn cầm đũa, vẻ mặt ngơ ngác, còn phản ứng là chuyện gì.

 

Giang Nhu vươn tay, bế Chu Tiểu Hoa đang khoanh chân giường lên.

 

“Tiểu Hoa, đây, chúng cởi quần áo .”

 

Giang Nhu thuận tay vỗ vỗ m.ô.n.g nhỏ của Chu Tiểu Hoa.

 

Vừa đến cởi quần áo, Chu Tiểu Hoa lập tức ngoan ngoãn giơ hai tay lên, để tiện cho việc cởi quần áo.

 

Giang Nhu nắm lấy áo của Chu Tiểu Hoa, định kéo lên.

 

Cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.

 

Hành động dừng .

 

Giang Nhu về phía Chu Tiểu Xuyên với con ngươi đen láy đang sáng lên, nhắc nhở.

 

“Tiểu Xuyên, mặt .”

 

Chu Tiểu Xuyên phản ứng ngơ ngác, dù vẫn còn quá nhỏ, luôn ngủ chung, bé vẫn ý thức điều gì.

 

Cuối cùng là Giang Nhu duỗi tay .

 

Cô ấn đầu Chu Tiểu Xuyên, trực tiếp xoay bé sang một bên.

 

“Như mới đúng, nhớ kỹ, con gái tắm , con gái quần áo cũng .”

 

Giang Nhu dặn dò.

 

Khi cô , thấy Chu Tiểu Hoa vẫn ngoan ngoãn giơ hai tay, giữ nguyên tư thế ban đầu nhúc nhích.

 

Ôi ôi ôi!

 

Sao một cô bé đáng yêu như chứ!

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Trái tim Giang Nhu, đều tan chảy.

 

Cô giúp Chu Tiểu Hoa cởi áo, cởi quần, chỉ còn một chiếc quần lót nhỏ.

 

Chất vải mềm mại, ôm sát làn da.

 

Cái m.ô.n.g nhỏ mũm mĩm, xinh xắn như quả đào.

 

Giang Nhu cầm bộ quần áo mới xong, hết giũ trong tay, đó mặc cho Chu Tiểu Hoa.

 

Chiếc váy nhỏ khuy cài phía , cách mặc cũng giống như mặc áo sơ mi.

 

Trước hết xỏ tay , đó là cúc áo một chữ ở cổ áo, và các cúc khác ở ngực, lượt cài .

 

Ngón tay trắng nõn của Giang Nhu cầm lấy cúc áo, Chu Tiểu Hoa cúi đầu động tác của Giang Nhu.

 

Nhìn chằm chằm chiếc cúc mới lạ đặc biệt, nghi hoặc chớp chớp mắt.

 

Trước đây từng thấy bao giờ.

 

Một lát .

 

Giang Nhu vuốt phẳng những nếp nhăn váy, đó lùi một bước, xa hơn một chút, ngắm Chu Tiểu Hoa từ xuống .

 

Hoàn hảo!

 

Trên mặt cô lộ nụ hài lòng.

 

Sau đó phất tay.

 

“Tiểu Hoa, xoay một vòng con.”

 

Chu Tiểu Hoa giống như một con rối gỗ nhỏ, theo lời Giang Nhu, đôi chân nhỏ nhẹ nhàng xoay một vòng.

 

Tùng váy xòe, ánh đèn khẽ đung đưa.

 

Trên hòn đảo tuy ren, nhưng Tống Thanh Thiển dùng cùng loại vải, sử dụng phương pháp rút nếp gấp, để tạo đường viền bèo nhún.

 

Đường viền cong lên, giống như những cánh hoa đang nở.

 

Theo vòng xoay của Chu Tiểu Hoa, những cánh hoa màu hồng nhạt như đang bung nở trong gió.

 

Vẫn hảo như !

 

“Tiểu Hoa nhà mà đáng yêu thế !”

 

Giang Nhu kìm mà cảm thán.

 

Cô ôm chặt hình nhỏ bé, mềm mại của Chu Tiểu Hoa, hôn thật mạnh lên má mũm mĩm của cô bé.

 

Chụt.

 

Nụ hôn phát tiếng kêu giòn tan.

 

Sau đó cô duỗi tay, xoay cái đầu đang của Chu Tiểu Xuyên, xoay trở .

 

Chu Tiểu Xuyên giống như một gỗ, ngoan ngoãn để mặc Giang Nhu xoay chuyển.

 

Cậu bé đầu , khi ánh mắt một nữa dừng Chu Tiểu Hoa, con ngươi đen láy rõ ràng lóe lên một tia sáng.

 

Tiểu Hoa thật… đáng yêu ~

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-160-chu-tieu-hoa-dang-yeu.html.]

 

Ban đầu Chu Tiểu Hoa, là một cục than nhỏ bẩn thỉu.

 

Sau khi Giang Nhu chăm sóc tỉ mỉ, Chu Tiểu Hoa từ cục than nhỏ biến thành cục bột sữa, trắng trẻo, mũm mĩm, giống như viên kẹo sữa Thỏ Trắng họ từng ăn.

 

Chu Tiểu Hoa vẫn luôn mặc quần áo cũ, màu xám xịt.

 

một hình trắng nõn như sữa, cũng quần áo cũ che mất.

 

Bây giờ một chiếc váy nhỏ hoa nhí màu hồng, giống như từ đen trắng chuyển sang đầy màu sắc.

 

Vừa đáng yêu, xinh .

 

Ánh mắt Chu Tiểu Xuyên, lập tức ngẩn .

 

Giang Nhu nhướng mày, kiêu hãnh : “Thế nào? Chiếc váy nhỏ ? Người vì lụa, quả sai chút nào. Thay một bộ quần áo, tôn lên hết vẻ của Tiểu Hoa nhà . Sao mà thể như chứ!”

 

Mẹ ngắm con gái, thật là càng ngắm càng yêu.

 

Cùng lúc đó.

 

Chu Tiểu Xuyên ở bên cạnh Giang Nhu, ngừng gật đầu.

 

Cậu bé lặp lặp một chữ.

 

“Đẹp, Tiểu Hoa . Rất . Tiểu Hoa nhất.”

 

Thuộc tính “cuồng em gái” của chú sói con đang âm thầm bùng nổ, thậm chí trong lòng nghĩ, thể để Đại Hổ Tử, Nhị Hổ Tử nhà bên cạnh thấy, thì chúng nhất định sẽ ôm Chu Tiểu Hoa mất.

 

Nhân vật chính của sự kiện, chính là bạn nhỏ Chu Tiểu Hoa.

 

Cô bé từ khi mặc quần áo mới, biến thành một gỗ nhỏ cứng đờ.

 

Tay dám động, chân cũng dám động.

 

Vừa căng thẳng, mong đợi, sợ hãi.

 

Chiếc váy nhỏ như , nếu cô bé hỏng, bẩn, thì đây.

 

bên tai cô bé, ngừng truyền đến lời khen của Giang Nhu và Chu Tiểu Xuyên, khiến trái tim cô bé bay bổng, cả đều ấm áp.

 

Chu Tiểu Hoa nhờ , mới dần dần dũng cảm hơn.

 

Cô bé chớp chớp đôi mắt to, sờ sờ ngực, sờ sờ tùng váy, chất vải của quần áo mới đều mềm mại.

 

Không chỉ , mà còn dễ chịu.

 

Cảm giác thật kỳ diệu.

 

Đây là quần áo mới của cô bé ~

 

Sau Chu Tiểu Hoa, liền đến lượt Chu Tiểu Xuyên.

 

“Của con đây. Tiểu Xuyên, đây là quần áo mới của con.”

 

Quần áo mới của Chu Tiểu Xuyên là một bộ đồ thủy thủ, cũng thành.

 

Giang Nhu đặt bộ quần áo mới tay bé, hỏi: “Con tự ? Hay là giúp con ?”

 

“Con tự .”

 

Chu Tiểu Xuyên lập tức ôm chặt bộ quần áo mới, như sợ Giang Nhu giúp quần áo, nhanh như chớp chạy khỏi phòng, về phòng nhỏ của .

 

Cũng vì câu đùa .

 

Phản ứng đầu tiên của Chu Tiểu Xuyên, là kinh ngạc vì quần áo mới của cũng xong, mà là ngại ngùng.

 

Cậu bé là một bé 6 tuổi, cần khác giúp quần áo .

 

Khi Chu Tiểu Xuyên phòng nhỏ.

 

Tim , đập thình thịch.

 

Cậu bé khẽ nới lỏng vòng tay đang ôm chặt bộ quần áo mới.

 

“Quần áo mới… của …”

 

Giọng Chu Tiểu Xuyên, lẩm bẩm tự .

 

 

Trong phòng.

 

Giang Nhu kéo rèm cửa , khi ánh đèn chiếu lên cửa sổ kính, tấm kính biến thành một chiếc gương.

 

Tuy thể màu sắc của chiếc váy, nhưng vẫn phản chiếu hình ảnh Chu Tiểu Hoa trong chiếc váy nhỏ.

 

“Tiểu Hoa, ? Tiểu Hoa nhà thật là một cô bé xinh , lớn lên, chắc chắn sẽ say đắm bao trai.”

 

Giang Nhu nhẹ nhàng vuốt đầu Chu Tiểu Hoa, hai cùng hình ảnh phản chiếu trong gương.

 

Đó là… !

 

Chu Tiểu Hoa đưa tay chạm gương, bóng hình nhỏ trong gương, cũng đưa tay chạm cô bé.

 

Ngón tay nhỏ của “hai ”, tiếp xúc mặt kính lạnh.

 

Thật sự! Là !

 

 

Loading...