Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 60: Lên núi hái rau, thật nhiều măng (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-22 03:13:50
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên hòn đảo , những ngọn núi quá hiểm trở, địa thế tương đối bằng phẳng.
Cũng những khu rừng thông rậm rạp, cao vút, mà chủ yếu là những loại cây bụi thấp.
Phía nam của sườn núi nhỏ, là khu vực của đội sản xuất trong thôn, đang khai hoang thành ruộng đồng để trồng lương thực.
Còn phía bắc, do điều kiện ánh sáng và nguồn nước phù hợp để trồng lương thực, nên vẫn quy hoạch, trở thành một vùng đất hoang.
Vùng đất hoang , trông vẻ cỏ dại mọc um tùm, một mớ hỗn độn.
Không ngờ rằng.
Những loại “cỏ dại” đó, trong đó nhiều là rau dại thể ăn .
Giang Nhu liếc mắt một cái thấy , là một mảnh cây hương xuân.
Cây hương xuân cao lắm, từ một mét rưỡi đến hai mét, đủ để duỗi tay, nhón chân là thể hái .
Lâm Ngọc Lan đây từng đến hái hương xuân một , nhưng gần một tuần trôi qua.
Trong một tuần đó, sự nuôi dưỡng của ánh nắng và mưa, cây hương xuân mọc những chồi non màu đỏ tím, là loại hương xuân tươi và non nhất.
Lại thể hái .
Giang Nhu mảnh hương xuân đó, trong mắt như chỉ hai chữ.
Kiếm tiền! Kiếm tiền! Kiếm tiền!
Hương xuân hoang dã chất lượng , cửa hàng Taoduoduo, thể bán 200 đồng một cân, xem là loại rau dại đắt nhất!
Các chị dâu khi lên đến sườn núi , đều tản .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Mỗi tìm một khu vực, đặt giỏ tre xuống, bắt đầu cúi đào rau dại.
Triệu Quế Phân vội đào rau dại, bởi vì cô còn một nhiệm vụ quan trọng.
“Nhu , em xem cái gọi là hương xuân, nhận đúng ? Trên núi còn nhiều rau dại, để chị giới thiệu cho em, em xem cái gọi là tề…”
“Cái gọi là rau tề thái.”
Giang Nhu mỉm tiếp lời Triệu Quế Phân.
Cô xung quanh, chỉ các loại rau dại khác , tiếp tục .
“Cái là bồ công , thể xào ăn. Cái là rau mì sợi, rau sam… còn bên … cái đó là rau hôi… cây bên , là quả du…”
Một xuống.
Giang Nhu năm sáu loại rau dại.
Hơn nữa đều chỉ đúng, hề sai.
Điều khiến Triệu Quế Phân trợn tròn mắt.
Bởi vì trong lòng họ, thành phần của Giang Nhu tuy vấn đề gì, nhưng cho cùng, cô vẫn là một đứa trẻ lớn lên ở thành phố, những loại rau dại thường thấy , thể nhận ?
Cho nên Lâm Ngọc Lan đặc biệt dặn dò Triệu Quế Phân, bảo cô giúp đỡ nhiều hơn.
Triệu Quế Phân ngạc nhiên hỏi, “Nhu , em nhận những loại rau dại ?”
“Em… em đây khi còn học, trường học thường xuyên tổ chức cho chúng em xuống nông thôn lao động, nhiều , tự nhiên là nhận . Hơn nữa em thích ở nông thôn, non xanh nước biếc, phong cảnh , rau dại cũng ngon.”
Giang Nhu nhanh trí, một lý do dễ .
Triệu Quế Phân , lập tức liên tục gật đầu.
“Nói sai, thực ở nông thôn cũng , chị cũng thích ở nông thôn, tự do tự tại, thật là sung sướng. Nếu em đều nhận những loại rau dại , chị cũng khoe khoang nữa. Chúng tách , đào loại thích ăn, cả ngọn núi , em cứ tha hồ mà đào.”
“Được ạ, chị Quế Phân.”
Cứ như .
Triệu Quế Phân yên tâm rời .
Giang Nhu cũng bắt đầu kế hoạch kiếm tiền của .
Đầu tiên, cô đào mỗi loại rau dại một ít.
Ví dụ như rau tề thái, bồ công , rau mì sợi, rau sam, rau hôi, quả du…
Sau đó cô sờ chiếc nhẫn ngọc ngực.
Một phần rau dại, cứ thế Giang Nhu thần , quỷ cho “Cửa hàng Taoduoduo”.
Giang Nhu bán ngay lập tức, mà là để kiểm tra giá của mỗi loại rau dại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-60-len-nui-hai-rau-that-nhieu-mang-1.html.]
Những loại rau dại , đều xếp loại “chất lượng hoang dã”.
giá cả tổng thể cao.
Hầu hết đều ở mức 30 đến 40 đồng một cân, loại thậm chí chỉ 21 đồng một cân.
Giá cả khá rẻ.
Những loại rau dại giá thấp như , cô sẽ tự đào về ăn, bán.
Giang Nhu vẫn đặt mục tiêu loại hương xuân “lấp lánh ánh vàng”.
Cô đặt giỏ tre xuống, lấy chiếc mũ che nắng tự hôm qua đội lên, cũng đội cho Tiểu Hoa.
“Được , như sẽ nắng, mau chơi .”
Giang Nhu giao Chu Tiểu Hoa cho Chu Tiểu Xuyên, về phía mảnh rừng hương xuân.
Ban đầu.
Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa còn lẽo đẽo theo Giang Nhu.
Dù thì trẻ con sẽ tự nhiên lời lớn, bảo hai đứa trẻ vốn ngoan ngoãn đột nhiên chạy nhảy chơi đùa sườn núi, chúng vẫn chút quen.
mà…
Theo thời gian trôi qua, trong mắt Giang Nhu chỉ việc hái rau dại, đến mức thèm đầu chúng một cái.
Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa , mắt to trừng mắt nhỏ.
Sau đó ánh mắt sáng lên.
Chơi thôi!
Cả một sườn núi lớn như , nhiều thứ ho để chơi, chúng sớm háo hức.
Chu Tiểu Hoa để mắt đến những con bướm trắng bay lượn khắp nơi.
Cô bé kéo tay Chu Tiểu Xuyên, vội vàng đuổi theo, đưa tay định bắt bướm.
Giang Nhu lưng về phía hai đứa trẻ, thấy tiếng bước chân nhảy nhót của chúng, tiếng động mà mỉm .
Đồng thời động tác tay cô cũng ngừng.
Bàn tay cô thon thả, ngón tay linh hoạt, động tác nhanh nhẹn, như thể sinh để hái rau dại.
Chỉ trong một lúc.
Giang Nhu chất đầy giỏ tre, một nữa “Cửa hàng Taoduoduo”, mở “Tiệm tạp hóa của Giang Tiểu Nhị”…
【Ting! Sản phẩm tải lên thành công.】
【Tên sản phẩm: Rau dại hương xuân hiếm phiên bản giới hạn mùa xuân.】
【Trọng lượng sản phẩm: 1000g】
【Giá bán lẻ đề xuất: 400 đồng】
Vài phút .
【Chủ tiệm mến, sản phẩm “Rau dại hương xuân hiếm phiên bản giới hạn mùa xuân” của ngài bán hết.】
【Ting ting, hôm nay nhận 400 đồng.】
Chỉ trong nửa giờ, kiếm 400 đồng!
Ánh mắt Giang Nhu sáng long lanh vui vẻ.
Lập tức tràn đầy động lực.
Cô tiếp tục ngừng hái hương xuân, gần như vặt trụi cả một mảnh rừng hương xuân.
Trong lúc đó, cô tải lên tổng cộng năm cân hương xuân, và tải lên bán hết ngay lập tức, như thể đang chờ để mua ngay.
Nhờ , Giang Nhu cũng kiếm một nghìn đồng.
Có một nghìn đồng , đừng là mua một vài vật dụng nhỏ hàng ngày, ngay cả mua một món đồ lớn cũng đủ.
Có tiền .
Giang Nhu cũng thả lỏng hơn, cẩn thận tận hưởng chuyến hái rau dại .
Dù thì non xanh nước biếc, phong cảnh như , ở kiếp của cô, thực sự thường thấy.
Giang Nhu từ trong rừng hương xuân , chuyển sang sườn núi bên , thấy một loại rau dại khác.
Là dương xỉ.