Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 84: Dạy Chu Tiểu Hoa hát ~

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:10:41
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Chu Trọng Sơn cao hơn nửa cái đầu, xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý của xung quanh.

 

Lâm Ngọc Dao cũng thấy Chu Trọng Sơn, cơn giận gần như sắp bùng phát mặt, lúc cố gắng kìm nén xuống.

 

Chu Trọng Sơn chính là chỗ dựa tương lai của cô.

 

Lâm Ngọc Dao tuyệt đối thể để ấn tượng mặt Chu Trọng Sơn.

 

“Không… , chỉ là một hồi hiểu lầm, chuyện gì to tát.”

 

Lâm Ngọc Dao cố gắng gượng , dịu dàng, phóng khoáng.

 

ánh mắt của Chu Trọng Sơn, từng dừng cô.

 

Người đàn ông cao lớn lập tức đến bên cạnh Giang Nhu, gương mặt nhỏ nhắn, lo lắng của Giang Nhu, thấp giọng hỏi.

 

“Sao ?”

 

Giang Nhu thấy Chu Trọng Sơn đến, thấy một loạt phản ứng cảm xúc của Lâm Ngọc Dao, cũng việc cuối cùng cũng thể kết thúc.

 

Cô ngẩng đầu lên, đơn giản kể sự việc cho Chu Trọng Sơn.

 

Chu Trọng Sơn xong, mặt quá nhiều đổi cảm xúc.

 

Anh về phía Lâm Ngọc Dao, hỏi một câu.

 

“Đồng chí Lâm, thương ?”

 

Lâm Ngọc Dao , đây là đầu tiên Chu Trọng Sơn chủ động chuyện với cô.

 

Cô lập tức kích động trả lời, “Không , thương.”

 

Chu Trọng Sơn thấy , lập tức thu ánh mắt , đó liếc Tống Nham đang ngây ở bên cạnh.

 

Tống Nham từ khi phận của Lâm Ngọc Dao, ngây tại chỗ.

 

Cậu thể nào ngờ , một phụ nữ lén lút, đột nhiên biến thành đồng chí trong bộ đội.

 

Ánh mắt của Chu Trọng Sơn lướt qua.

 

Tống Nham lập tức rùng một cái.

 

Đầu óc của trẻ tuổi nhanh chóng xoay chuyển.

 

Cậu lập tức chào Lâm Ngọc Dao một cách nghiêm túc.

 

“Đồng chí Lâm, xin ! Vừa hiểu lầm! ở đây xin cô! cô cũng nên chú ý lời và hành động của , nếu là đồng chí của chúng , thì nên những việc lén lút như .”

 

Tống Nham cuối cùng vẫn còn trẻ, tính tình cứng như đá, cho dù đến bây giờ vẫn kiên trì quan điểm của .

 

Lâm Ngọc Dao xong lời của Tống Nham, khóe miệng giật giật.

 

Nụ cứng đờ, gần như thể duy trì .

 

Lời xin , cô căn bản chấp nhận.

 

Thế nhưng Chu Trọng Sơn ở ngay mặt cô.

 

Lâm Ngọc Dao nhịn, cũng nhịn.

 

Cô chỉ thể giả vờ như chuyện gì, liên tục vài câu “Không , ”.

 

Nếu Lâm Ngọc Dao .

 

Chu Trọng Sơn kéo tay Giang Nhu, .

 

Ngược là Giang Nhu khi kéo , còn gật đầu với Lâm Ngọc Dao, coi như chào hỏi.

 

Lập tức.

 

Đám đàn ông vốn đang vây quanh Lâm Ngọc Dao, trong nháy mắt giải tán, bắt đầu vây quanh Giang Nhu, nhiệt tình gì đó.

 

Lâm Ngọc Dao từ xa bóng dáng của những đó.

 

Giống như một thế giới nhỏ.

 

Cô căn bản thể hòa nhập

 

Kế hoạch của cô, còn thể thuận lợi tiến hành ?

 

 

Nhà họ Chu.

 

Ngôi nhà mới xây xong, các đàn ông đang múc nước rửa tay, lau mồ hôi, xong những việc , họ sẽ về quân doanh.

 

Giang Nhu định giữ họ ăn cơm tối.

 

các đàn ông đều từ chối.

 

Hôm nay buổi trưa ăn món gà om dầu hành của Giang Nhu, buổi chiều mỗi ăn vài cái bánh Thanh Đoàn, lợi quá nhiều .

 

Bữa cơm tối , thực sự dám ăn nữa.

 

Nếu như , Giang Nhu cũng khuyên nữa, chỉ nếu còn ăn, thể đến nhà chơi.

 

Những đàn ông phần lớn vẫn kết hôn, hôm nay thấy cảnh vợ chồng Chu Trọng Sơn và Giang Nhu ân ái, trong lòng trở nên xao xuyến.

 

Thật … cưới vợ!

 

Khi rời .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-84-day-chu-tieu-hoa-hat.html.]

“Hạ liên trưởng.”

 

Giang Nhu lén gọi đàn ông đeo kính… cũng chính là Hạ Đông Lai một tiếng.

 

Hạ Đông Lai đầu , đẩy kính mũi, gương mặt bình tĩnh thoáng nhíu mày, ngạc nhiên về phía Giang Nhu.

 

Giang Nhu vẫy tay gọi .

 

Sau đó hai đến một nơi yên tĩnh để chuyện.

 

Khi Hạ Đông Lai đến gần, Giang Nhu lấy một chiếc giỏ tre, đưa cho .

 

“Hạ liên trưởng, vì chuyện xây nhà cho chúng , bận rộn cả ngày, vất vả . Đây coi như là quà cảm ơn của , mang về ăn.”

 

Hạ Đông Lai nhận lấy chiếc giỏ tre từ tay Giang Nhu đang mỉm .

 

Anh mở chiếc khăn đậy giỏ tre , bên trong là những chiếc bánh Thanh Đoàn xếp ngay ngắn.

 

Mắt Hạ Đông Lai sững sờ.

 

Anh ngước mắt lên, dùng ánh mắt thể tin , về phía Giang Nhu.

 

Tại … tại ?

 

Trong lòng Hạ Đông Lai chấn động, thể lớn.

 

Anh tự nhận là che giấu cảm xúc , Giang Nhu, trông vẻ hề tính công kích, thấu.

 

Người đàn ông thong dong, bình tĩnh, chút hoảng loạn.

 

Hạ Đông Lai bình tĩnh nhanh.

 

Anh lắc đầu, từ chối.

 

“Chị dâu, cái thể nhận.”

 

Hạ Đông Lai sự kiên trì của , trong những đàn ông đến giúp hôm nay, những khác đều , chỉ một , món quà cảm ơn thể nhận, thích hợp.

 

Giang Nhu từ chối, nhưng vẫn mỉm nhẹ nhàng.

 

Cô khẽ .

 

“Hạ liên trưởng, chẳng lẽ mang về cho vợ nếm thử ?”

 

Lời .

 

Đồng tử của Hạ Đông Lai, một nữa rung động một cách khó phát hiện.

 

Anh thực sự Giang Nhu thấu!

 

Buổi chiều khi ăn điểm tâm, Hạ Đông Lai nhận bánh, thôi, chính là xin Giang Nhu vài cái, thể mang về nhà.

 

Thế nhưng đủ mặt dày, vẫn thể .

 

Bây giờ.

 

Giang Nhu .

 

“Hạ liên trưởng, vợ của miền Nam, cô nhất định sẽ thích ăn món . Hơn nữa mượn kê của cô , coi như là đáp lễ, cứ cầm về .”

 

Cuối cùng, chiếc giỏ tre vẫn nhét tay Hạ Đông Lai.

 

Lòng bàn tay Hạ Đông Lai siết chặt.

 

Sau vài do dự, cuối cùng gật đầu.

 

“Cảm ơn chị dâu.”

 

Hạ Đông Lai trầm giọng, phần bánh Thanh Đoàn nhận, nhưng cũng sẽ đáp lễ.

 

Giang Nhu Hạ Đông Lai cầm giỏ tre , hy vọng giữa và Tống Thanh Thiển, thể một chút tiến triển nhỏ.

 

 

Phía bên .

 

Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa đang trong ngôi nhà mới.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Tiếng bước chân vui vẻ của trẻ con, ngừng nhảy nhót, thế cho tiếng , vang vọng trong sân nhà họ Chu.

 

Đêm hôm đó.

 

Trong phòng, ánh đèn mờ ảo.

 

Giang Nhu và Chu Tiểu Hoa mặc đồ ngủ giường, cũng ngủ, mà là đặt một chiếc bàn nhỏ giường, bàn là vài chiếc bát nhỏ.

 

Mỗi chiếc bát nhỏ, đựng lượng nước khác .

 

Những chiếc bát xếp thành một hàng.

 

Giang Nhu tay cầm một chiếc đũa, nhẹ nhàng gõ bát, thử điều chỉnh lượng nước.

 

Sau vài , thành ~

 

“Tiểu Hoa, con !”

 

Giang Nhu xếp bằng, ôm Chu Tiểu Hoa lòng, cầm đũa nhẹ nhàng gõ bát.

 

“Đồ ~ rê ~ mi ~ pha ~ sol ~ la ~ si –”

 

Đây là Giang Nhu đang dạy Chu Tiểu Hoa hát.

 

Giống như cô đây, hát nhất định dùng miệng, dùng tay cũng thể.

 

\

Loading...