Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 87: Một vị khách không mời mà đến

Cập nhật lúc: 2025-10-22 14:43:19
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Đi chứ! Ngồi thuyền thành! Chúng đưa Tiểu Hoa và Tiểu Xuyên cùng! Vào thành dạo phố mua đồ!” Giang Nhu vui vẻ lạ thường, hiếm khi để lộ dáng vẻ kích động của một thiếu nữ. Cô đột nhiên nhắc đến tên Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa. Hai đứa trẻ vốn đang leng keng gõ bát, ngơ ngác ngẩng đầu lên. Chúng về phía Giang Nhu và Chu Trọng Sơn, xảy chuyện gì.

 

Giang Nhu tới, vui vẻ ôm chầm lấy hai đứa trẻ, cao hứng tuyên bố. “Tiểu Hoa, Tiểu Xuyên, ngày mai chúng thành! Đi tàu thành! Vào thành thể mua nhiều thứ, còn nhiều đồ ăn ngon nữa.” Chu Tiểu Hoa vẫn còn ngơ ngác, đôi mắt to tròn chớp chớp. Chu Tiểu Xuyên vẻ mặt chút sững sờ. Cậu bé do dự, gãi gãi tay. Mở miệng hỏi, “Con và Tiểu Hoa cũng thể ?” “Tất nhiên ! Cả nhà chúng cùng !” Giang Nhu lớn tiếng tuyên bố.

 

quyết định ngày mai sẽ thành, nên tối hôm đó, cả nhà sớm tắt đèn ngủ. Chỉ là khi xuống. Mỗi một tâm trạng khác . Chu Trọng Sơn nghĩ đến những lời Giang Nhu lúc , thấy cô vui vẻ như , coi như một việc khiến cô vui lòng. Người đàn ông chút thỏa mãn. Niềm vui của Giang Nhu, trở thành niềm vui của .

 

Giang Nhu nhắm mắt , bắt đầu lên kế hoạch khi thành nên mua những thứ gì. Từ khi cô xuyên đến thế giới , mở mắt hòn đảo , còn từng thấy qua thành phố những năm 70. Giang Nhu mong chờ, tò mò. Cô giống như một đứa trẻ sắp chơi xuân ngày mai, phấn khích lạ thường.

 

Ở bên . Chu Tiểu Hoa, thường ngày dễ ngủ nhất, cũng ngủ . Bàn tay nhỏ của cô bé nắm lấy áo Chu Tiểu Xuyên, thỉnh thoảng động đậy. Trong lòng cô bé nhiều điều với Chu Tiểu Xuyên. Thành phố là gì? Đồ ăn ngon là gì? Có ngon như kẹo hồ lô ? Thành phố… thành phố thật sự như ? những thắc mắc của cô bé, cuối cùng lời đáp. Bởi vì lúc tâm trí Chu Tiểu Xuyên Chu Tiểu Hoa. Ngay cả Chu Tiểu Xuyên cũng đang nghĩ… Cậu thật sự thể thành ? Đối với một đứa trẻ từ nhỏ lớn lên ở nông thôn, “thành phố lớn” là một nơi xa xôi, thậm chí là cả đời cũng đến . Chu Tiểu Xuyên dù cũng lớn hơn một chút, từng lớn chuyện, sự khao khát của đối với “thành phố”. Đó là một nơi mà ngay cả trong mơ cũng dám mơ tới. Mà bây giờ. Cậu sắp thành ? Dù chỉ là xem một chút. Hơn nữa… Vẫn là Giang Nhu đưa bọn họ cùng. …

 

Sáng sớm hôm . Có lẽ vì đêm qua ngủ ngon, tinh thần của Chu Tiểu Hoa và Chu Tiểu Xuyên đều lắm, mắt quầng thâm, cả trông như cây non héo úa, uể oải. Ngay cả lúc ăn sáng cũng hoạt bát như thường ngày. Hay là sốt ? Giang Nhu sờ trán hai đứa trẻ, may mà nhiệt độ cơ thể vẫn bình thường.

 

Chu Trọng Sơn ở bên cạnh . “Lát nữa lên thuyền cho chúng ngủ một lát, ngủ đủ giấc là sẽ khỏe thôi.” “Cũng chỉ thể như .” Giang Nhu gật đầu, tạm thời yên tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-87-mot-vi-khach-khong-moi-ma-den.html.]

 

Sau khi ăn xong. Giang Nhu thu dọn một ít đồ đạc mang theo, còn đeo cả bình nước, chuẩn ngoài. Trước khi . Giang Nhu qua nhà Triệu Quế Phân một chuyến. Một là để báo với Triệu Quế Phân rằng họ sắp thành, sẽ vài ngày. Hai là nhờ Triệu Quế Phân trông nhà giúp, chăm sóc đàn gà con trong sân. Ngoài thì việc gì khác. Triệu Quế Phân cả nhà họ sắp thành, thì ngưỡng mộ vô cùng. “Em Nhu , em cứ yên tâm , chơi cho vui nhé, cơ hội thành hiếm lắm, nắm bắt đấy. Việc nhà đừng lo, chị ở đây ! mà em cũng giúp chị một việc nhé…” Nói . Triệu Quế Phân trong nhà, vội vàng . Khi , chị đưa cho Giang Nhu ba tấm tem phiếu vải. “Em Nhu, khi thành, em mua giúp chị ít vải về nhé. Chọn màu sắc hoa văn mà trẻ con mặc , Đại Hổ và Nhị Hổ nhà chị cao lên , quần áo mới.” “Chị Quế Phân, chị yên tâm, em nhất định sẽ mua về.” “Được , đường cẩn thận, các em chơi vui nhé.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Giang Nhu vẫy tay chào Triệu Quế Phân, đó cùng Chu Trọng Sơn đưa hai đứa trẻ bến tàu. Trên bến tàu, náo nhiệt hơn nhiều. Hôm nay là ngày thuyền vận chuyển, ít dân đảo đều những nơi khác ngày . Lúc Chu Trọng Sơn và Giang Nhu lên thuyền, gác cổng chính là Tống Nham. “Trung đoàn trưởng, chị dâu!” Tống Nham thấy , lập tức tiến lên chào hỏi, còn giúp Giang Nhu bế Chu Tiểu Hoa lên thuyền. Anh còn cẩn thận đưa họ khoang thuyền, tìm chỗ . Sau đó. Chu Trọng Sơn và Tống Nham sang một bên chuyện, lẽ là dặn dò một việc Tống Nham cần chú ý khi Chu Trọng Sơn vắng mặt. Tống Nham lắng nghiêm túc, ngừng gật đầu.

 

Trong khoang thuyền. Giang Nhu qua tấm kính, thấy biển rộng mênh m.ô.n.g bên ngoài. Nước biển xanh biếc, theo gió, cuộn lên từng lớp sóng. Hôm nay là một ngày trời trong nắng ấm, ngay cả bọt sóng cũng lấp lánh chói mắt.

 

Chu Tiểu Hoa và Chu Tiểu Xuyên càng cảm thấy thứ vô cùng mới lạ. Lần khi họ lên đảo, là do một đồng hương đưa đến. Lúc đó bên cạnh , đầu hai đứa trẻ xa nhà, nên chúng cứ sợ hãi rúc một góc, ngay cả cửa sổ cũng dám gần. Suốt đường đều run rẩy lo sợ, tâm trí ngắm cảnh xung quanh. Bây giờ Chu Trọng Sơn và Giang Nhu ở bên cạnh, tâm trạng hai đứa trẻ đổi. Vừa cẩn thận, nhích m.ô.n.g nhỏ, gần bên cửa sổ.

 

“Tiểu Hoa, Tiểu Xuyên, đây !” Giang Nhu vẫy tay gọi hai đứa trẻ, kéo chúng bên cửa sổ. “Đừng sợ, chúng đang ở thuyền, an lắm.” “Các con xem… Đây là biển rộng… Có siêu to ?” “Xem kìa! Thấy con chim đang bay ? Đó là hải âu đấy~” Giang Nhu dùng ngón tay chỉ trỏ. Tầm mắt của Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa, theo ngón tay Giang Nhu, ngừng di chuyển, ngắm những sự vật mới lạ.

 

Sau khi Tống Nham rời . Chu Trọng Sơn đầu , liền thấy hình ảnh Giang Nhu và hai đứa trẻ cùng ghé cửa sổ. Ánh nắng xuyên qua tấm kính, đồng thời chiếu lên khuôn mặt ba , soi rọi nụ của họ. …

 

Cùng lúc đó. Trong sân nhà họ Chu còn ai, đón một vị khách mời mà đến.

 

 

Loading...