Tuyệt Sắc Mỹ Nhân Về Thập Niên 70 - Chương 89: Nàng mới là tiểu thư nhà họ Giang! Nàng mới là Giang Nhu! (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-22 14:43:21
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hai tiếng . Giữa trưa. Con thuyền cuối cùng cũng cập bến. Họ đến thành phố! Giang Nhu và Chu Trọng Sơn đưa bọn trẻ rời thuyền, khoảnh khắc hai chân đặt lên mặt đất, cả đều tỉnh táo hẳn.

 

Vào thành ! Họ cuối cùng cũng thành ! Giang Nhu thấy thứ quen thuộc mà xa lạ mắt. Ngoài bến tàu, đường phố xe cộ như nước. Xe buýt màu xanh trắng, xe đạp hiệu Phượng Hoàng màu đen… Mọi thứ trông thật phồn hoa. Mỗi thời đại đều sự náo nhiệt của riêng . Giang Nhu những xe đạp, mặt họ tràn đầy nụ , chẳng kém gì những lái xe nhập khẩu mấy chục năm .

 

“Vợ yêu, chúng ăn cơm .” “Được!” Giang Nhu lập tức vui vẻ gật đầu. Chu Trọng Sơn hỏi một nhân viên ở bến tàu về vị trí của tiệm cơm quốc doanh gần nhất. Giang Nhu thì cúi đầu, dặn dò Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa. “Đây là thành phố, trong thành xe nhiều, nhiều, giống như ở trong thôn và đảo . Cho nên nhất định nắm tay, tuyệt đối lạc. Nhớ , nhất định nắm tay lớn.”

 

Chu Tiểu Hoa lập tức căng thẳng nắm chặt bàn tay nhỏ, nghiêm túc gật đầu. Chu Tiểu Xuyên mặt cũng hiện lên vẻ căng thẳng hiếm thấy, nghiêm túc gật đầu.

 

Giang Nhu khi “giáo d.ụ.c về an ”. Ngay đó liền dịu giọng. “Trong thành nhiều đồ ăn ngon, đồ chơi lắm, hôm nay sẽ dẫn các con dạo một vòng. Bây giờ chúng ăn cơm ! Ăn thịt kho tàu, ăn cá kho! Đi thôi!”

 

Bốn đến tiệm cơm quốc doanh thì qua giờ ăn trưa. Trong tiệm, khách nhiều lắm. Giang Nhu liếc mắt một cái thấy tấm bảng đen phấn, đó là thực đơn và giá cả hôm nay. Thời buổi , giá cả ở tiệm cơm quốc doanh vẫn còn cao, nhà bình thường nỡ đến ăn. nhà Giang Nhu thành là để cải thiện bữa ăn, nên mấy để ý đến giá cả. Chu Trọng Sơn phía , hình cao lớn, mặc một bộ quân phục, dù cũng là nổi bật nhất. Xung quanh những ánh mắt dò xét lướt qua. khi thấy bộ quân phục , ánh mắt dò xét liền bớt một chút, lập tức trở nên đầy kính trọng.

 

Giang Nhu nắm tay hai đứa trẻ Chu Trọng Sơn. Dưới bóng dáng của đàn ông, những ánh mắt ít nhiều. Chỉ là Chu Tiểu Hoa vẫn quen với sự đông đúc của thành phố, trở nên cẩn thận, nắm c.h.ặ.t t.a.y Giang Nhu buông.

 

Bốn tiệm cơm. Chọn một chỗ yên tĩnh. Chu Trọng Sơn gọi ba món, hỏi Giang Nhu, “Vợ yêu, em còn ăn gì ?” Giang Nhu liếc qua thực đơn, ánh mắt chuyển sang chỗ khác. Mắt cô sáng lên. Nhẹ giọng . “Em uống nước ngọt ga.” Nước ngọt vị quýt, đựng trong chai thủy tinh. Những chai nước màu vàng óng đặt trong thùng nhựa, trông vô cùng hấp dẫn. Dường như chỉ cần thôi, cũng thể tiếng “xì” của bọt khí khi mở nắp. Giang Nhu đang khát, l.i.ế.m liếm môi, vô cùng mong đợi.

 

“Được.” Chu Trọng Sơn đáp lời. Anh gọi thêm ba chai nước ngọt vị quýt. Vì trong tiệm khách, nên nước ngọt và đồ ăn mang lên nhanh. Nếu là bình thường, Giang Nhu sẽ cho hai đứa trẻ uống quá nhiều đồ uống bữa ăn. hiếm khi thành, cũng hiếm khi gặp nước ngọt ga. Khi những chai thủy tinh màu vàng óng đặt lên bàn, mắt của Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa cứ chằm chằm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-89-nang-moi-la-tieu-thu-nha-ho-giang-nang-moi-la-giang-nhu-1.html.]

 

Nước ngọt ga. Lại là một thứ chỉ qua, từng uống. “Các con uống nước ngọt ga bao giờ ?” Giang Nhu hỏi. Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa lắc đầu như trống bỏi. Chúng thậm chí còn từng thấy qua những chai thủy tinh như . Giang Nhu , “Không . Chỉ cần qua hôm nay, Tiểu Xuyên và Tiểu Hoa cũng là từng uống nước ngọt ga .”

 

Cô cầm dụng cụ trong tay, cổ tay nhẹ nhàng dùng một chút lực, nắp sắt chai nước ngọt liền mở . Xì một tiếng. Rồi xì xì xì. Từ miệng chai, một chuỗi bọt khí nhỏ tuôn , sủi lên lộc bộc. Giang Nhu thấy âm thanh , nhịn mà thích thú. Rốt cuộc ai thể thích “Nước Vui Vẻ” chứ. Hai đứa trẻ càng càng mắt sáng rực. Đặc biệt là Chu Tiểu Hoa, cô bé còn đung đưa gót chân nhỏ, suýt nữa thì lên khỏi ghế.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Giang Nhu đưa chai nước ngọt mở cho Chu Tiểu Xuyên. Khi mở chai thứ hai. Cô đưa chai nước đến gần tai Chu Tiểu Hoa, lắc nhẹ một chút, xì một tiếng mở . Lần . Tiếng bọt khí còn nhiều hơn lúc nãy. Từng bong bóng nhỏ, ngừng sủi lên từ đáy. Khoảnh khắc tiếp xúc với khí, phát tiếng vỡ li ti. Còn những giọt nước nhỏ li ti b.ắ.n . Rơi lên má Chu Tiểu Hoa, mát lạnh. Đây là một trải nghiệm từng .

 

Giang Nhu đặt chai nước ngọt mở tay Chu Tiểu Hoa, “Cầm lấy uống .” Chu Tiểu Hoa và Chu Tiểu Xuyên ôm chai thủy tinh, đôi mắt sáng lấp lánh như , một cái. Giờ phút . Cậu bé sói con cũng chỉ là một đứa trẻ 6 tuổi. Tò mò, mong đợi, háo hức, tất cả đều hiện rõ trong đôi mắt trong veo. Hai đứa trẻ cầm chai nước, cẩn thận uống một ngụm. Khi môi và lưỡi chạm nước ngọt, bùm bùm, từng bong bóng khí, nhảy múa trong miệng chúng. Xì xì, âm thanh nhẹ nhàng vui tai.

 

Oa! Mắt của Chu Tiểu Xuyên và Chu Tiểu Hoa, lập tức mở to. Nước ngọt ga! Hóa đây là nước ngọt ga! Thật sự một luồng khí, từ miệng, xộc lên cổ họng, thật kỳ diệu!

 

“Hà ——” Ở bên . Giang Nhu uống một ngụm lớn, từ miệng đến cổ họng đến dày, đều một trận sảng khoái. Cô híp mắt , dáng vẻ lười biếng thích thú, giống như một con tiểu hồ ly. Trong lòng tràn ngập sự mãn nguyện. Đợi qua cơn sảng khoái. Giang Nhu đưa chai thủy tinh trong tay cho Chu Trọng Sơn, “Trọng Sơn, cũng uống .” Chu Trọng Sơn dừng , nhận lấy chai nước từ tay Giang Nhu. Anh kề miệng chai, uống một ngụm. Một vị ngọt của nước trái cây cùng với luồng khí, tiến cổ họng. Chu Trọng Sơn từng uống nước ngọt ga, đây chiến trường, khi thu chiến lợi phẩm của đối phương, chỉ nước ngọt, thậm chí thể cả Whiskey. quá quan trọng chuyện ăn uống, nên mấy để ý đến những thứ .

 

“Thế nào? Ngon ?” Giang Nhu mắt cong cong, hỏi. Trong cổ họng Chu Trọng Sơn, là vị ngọt, trầm giọng , “Ngon.” Giang Nhu hài lòng . Đã bảo mà! Ai thể thích “Nước Vui Vẻ” chứ! Ngay cả Chu Trọng Sơn cũng ngoại lệ! Tất cả đều thích!

 

Có thêm nước ngọt vị quýt, bữa trưa ăn đặc biệt vui vẻ. Chỉ là đối với đồ ăn của tiệm cơm quốc doanh. Chu Trọng Sơn nhận xét, “Vợ yêu, thịt ba chỉ ngon bằng em .” Chu Tiểu Xuyên ở bên cạnh, gật đầu một cái khó nhận . Giang Nhu nhướng mày, đắc ý , “Em cũng thấy , vẫn là em ngon nhất.”

 

Món ăn khẩu vị bình thường. nước ngọt vị quýt khiến nhớ mãi quên. “Ợc ——” Chu Tiểu Hoa ôm n.g.ự.c nhỏ, mở miệng, phát một tiếng ợ nhẹ. Mọi sững sờ. Ba cặp mắt, đồng loạt về phía Chu Tiểu Hoa.

 

 

Loading...