“Các đồng chí đội kiểm tra, mau bắt cô !” “ tên là Lâm Tú Nhi, họ Lâm, họ Giang. là Lâm Tú Nhi, Giang Nhu! Không , thật sự .” “Nếu các tin lời , cứ qua đó hỏi một câu. Chỉ cần hỏi một câu là thể rõ trắng đen.” “ gọi cho các xem, Giang Nhu —— Giang Nhu ——” “Chỉ cần gọi một tiếng, cô nhất định sẽ đầu .”
Lâm Tú Nhi coi Giang Nhu như cọng rơm cứu mạng cuối cùng, liều mạng ngừng la hét. Khàn cả giọng gọi tên Giang Nhu. “Đồng chí! Đồng chí, các mau xem! Cô đầu ! cô mới là Giang Nhu, mới là con gái nhà họ Giang, , thật sự !” Lâm Tú Nhi ngừng biện giải cho .
Cùng lúc đó. Giang Nhu đến ngã tư, thấy tiếng gọi phía , theo bản năng đầu . Cô đầu, liền thấy Lâm Tú Nhi đang điên cuồng, lúc trông như một con rắn độc hiểm ác, đang gắt gao chằm chằm cô. Không . Sắp chuyện . Trong lòng Giang Nhu, lúc sự bất an. Một cảm giác lành, dâng lên trong lòng. Cô thậm chí thể thấy nụ nhếch mép của Lâm Tú Nhi, là nụ của kẻ đạt âm mưu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ngay lúc cô đang lo lắng bất an. Chu Trọng Sơn lặng lẽ nắm lấy tay cô, ngay cả Chu Tiểu Xuyên cũng từ lúc nào mặt cô. Cách đó xa. Các đồng chí đội kiểm tra vốn tin những lời nhảm của Lâm Tú Nhi. thông tin họ nhận , chính là tìm một cô gái tên “Giang Nhu”, mười chín hai mươi tuổi. Tất cả những điều , Giang Nhu đều phù hợp. Dường như những lời Lâm Tú Nhi , tất cả đều trở thành sự thật. Khiến thể nghi ngờ. Các đồng chí đội kiểm tra, một nửa giữ Lâm Tú Nhi, một nửa về phía Giang Nhu.
Họ đến mặt Giang Nhu, lên tiếng hỏi. “Đồng chí, giấy tờ của cô ? Đưa giấy tờ của cô , chúng cần kiểm tra.” Giang Nhu bên còn lên tiếng, Lâm Tú Nhi ở phía vẫn còn lải nhải. “Chính là cô ! Thật sự chính là cô ! Cô mới là con gái nhà họ Giang, thật sự đưa về nông thôn là cô , các mau bắt cô …”
Giang Nhu đến đây. Cô nhíu chặt mày, cũng đại khái hiểu chuyện gì. Lâm Tú Nhi đây là khi để cô , chuẩn lợi dụng cô một nữa. Cô thật sự coi phận “con gái nhà họ Giang” , là , cần là vứt bỏ. Trong lòng Giang Nhu, nổi lên một nụ lạnh. Sau khi rõ ý đồ của Lâm Tú Nhi, Giang Nhu cũng bình tĩnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuyet-sac-my-nhan-ve-thap-nien-70/chuong-91-dieu-tra-do-la-vo-cua-trung-doan-truong.html.]
Cô đang chuẩn lên tiếng. Tốc độ của Chu Trọng Sơn, nhanh hơn cô một bước. “Đồng chí, chào . Đây là vợ , chuyện gì, cứ thẳng với là .” Những trong đội kiểm tra, lúc đầu nhận mối quan hệ giữa Giang Nhu và Chu Trọng Sơn. Khi Chu Trọng Sơn lên tiếng, thấy đàn ông cao lớn mặc một bộ quân phục xanh trắng, ánh mắt của họ lập tức trở nên khác. Khi mở miệng nữa, ngay cả giọng điệu cũng đổi. “Đồng chí, chúng cần kiểm tra giấy tờ của hai vị.”
Chu Trọng Sơn gật đầu. Anh mở túi áo , đưa cả giấy tờ của và giấy tờ của Giang Nhu qua. Đồng chí đội kiểm tra mở chứng minh thư sĩ quan , đầu tiên thấy là phiên hiệu của đơn vị, tiếp theo là… quân hàm trung đoàn trưởng. Đối với những như họ, gặp tiểu đội trưởng, đại đội trưởng thì cơ hội khá nhiều, nhưng để gặp một cán bộ cấp trung đoàn, tiểu đoàn là một chuyện đơn giản.
Đồng chí đội kiểm tra xem xem giấy tờ của Chu Trọng Sơn vài . Cuối cùng ngón tay run, trả . “Trung… trung đoàn trưởng, xin . Là chúng nhầm, gây phiền phức cho hai vị .” Chu Trọng Sơn sắc mặt lạnh lùng, khi nhận giấy tờ, vẫn một lời. Anh vốn cao lớn, vẻ ngoài thô kệch, cộng thêm vết sẹo dữ tợn đó, khi trầm mặt xuống trông vô cùng đáng sợ. Xung quanh lập tức, ngay cả dám thở mạnh cũng . Các đồng chí đội kiểm tra cũng trở nên run rẩy. Chỉ Lâm Tú Nhi vẫn hiểu rõ tình hình, còn đang lớn tiếng kêu gào. “Các thấy rõ , cô chính là Giang Nhu! Các mau bắt cô ! Thả ! Mau thả ! Không ! Người các bắt, là !”
Các đồng chí đội kiểm tra trong lòng, vốn nén một bụng tức. Lại thấy những lời sống c.h.ế.t của Lâm Tú Nhi. Lập tức sang quát cô . “Cô câm miệng cho ! Đó là vợ của trung đoàn trưởng Chu! Chỉ là xui xẻo trùng tên với cô thôi! Nếu cô còn dám bậy, coi chừng khách khí!”
Vợ của trung… trung đoàn trưởng! Tiếng quát của đồng chí đội kiểm tra, xung quanh đều thấy. Họ đều thấy Chu Trọng Sơn mặc quân phục, nhưng rốt cuộc quân hàm gì, thì . Chu Trọng Sơn mặc đồ đơn giản, bên cạnh cũng cảnh vệ. Người bình thường, nhiều nhất cũng chỉ nghĩ là một quân nhân bình thường. Ai thể ngờ rằng, là một trung đoàn trưởng. Những hóng chuyện trợn tròn mắt. Lâm Tú Nhi cũng trợn tròn mắt. Cô lập tức mở to đôi mắt hoảng sợ, dám tin chằm chằm Giang Nhu và Chu Trọng Sơn. Trung đoàn trưởng… thể là trung đoàn trưởng… Giang Nhu dù kết hôn, cũng nên là gả cho một lão già què chân, nhiều nhất cũng chỉ là một binh nhì mà thôi.
mà. Khi cô Chu Trọng Sơn ngừng qua đ.á.n.h giá. Trên khuôn mặt thô kệch đó, một cảm giác quen thuộc. Chu… Người đàn ông họ Chu… Chu… Chu… Chu Trọng Sơn! —— Ghi chú: Lâm Tú Nhi khi đổi phận với Giang Nhu, cô đổi tên, vẫn cảm thấy cái tên “Giang Nhu” hơn. Cho nên hộ khẩu, con gái nhà họ Giang vẫn tên là “Giang Nhu”, mà đội kiểm tra tìm, cũng là “Giang Nhu”.