ÚT LINH ĐÁNG THƯƠNG ĐƯỢC ÔNG TRÙM QUYỀN LỰC NHẬN NUÔI - Chương 18

Cập nhật lúc: 2024-12-03 14:28:57
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi hai gặp , luôn là Phó Châu giúp đỡ Úc Linh.

Bây giờ cuối cùng cơ hội giúp Phó Châu, Úc Linh thực sự sẵn lòng.

Cậu gần như ngay lập tức đồng ý.

nhanh chóng nhận điều gì đó.

Omega mở miệng, cuối cùng nhíu mày nhẹ, đầu sang và khẽ: " pheromone của em khó ngửi ạ."

Sắc mặt của Phó Châu đổi đôi chút, đối với vấn đề , lấy thái độ nghiêm túc nhất của .

"Úc Linh, qua đây." Bàn việc trong thư phòng lớn, bên cạnh còn một chiếc ghế dựa, Phó Châu kéo ghế qua đặt ở phía bên bàn.

Úc Linh chậm rãi qua xuống.

Khoảng cách giữa hai gần hơn, thuận tiện cho việc trò chuyện.

"Là em tự nghĩ như ," Alpha hỏi nhẹ nhàng, "Hay là ?"

Nhắc đến pheromone khiến Úc Linh cảm thấy tự ti, rõ ràng là Omega trở nên căng thẳng hơn.

Cậu cúi đầu, nhíu mày thật chặt: "Nhiều đều cả."

Phó Châu vẫn luôn ôn hòa.

Hắn khẽ thẳng , dùng thái độ nghiêm túc phân tích cho Úc Linh.

"Beta ngửi pheromone, những chỉ thể là Omega hoặc Alpha," Hắn Úc Linh, chậm rãi , "Pheromone giữa Omega với Omega thường sự bài xích lẫn , dễ ảnh hưởng bởi cảm xúc chủ quan, ví dụ như em ghét một Omega nào đó, tự nhiên cũng sẽ ghét mùi pheromone của đó."

"Nếu là Alpha, chỉ thể chứng minh độ tương hợp giữa hai quá thấp, phù hợp với ." Trong mắt Phó Châu ý nhẹ, "Nếu em ngửi thấy pheromone của họ, khi em cũng thấy chẳng cả."

Tâm trạng vốn căng thẳng của Úc Linh, dần dần chuyển hướng lời giải thích của Phó Châu.

Cậu tự chủ mà ngẩng đầu, đối phương.

"Pheromone vốn là thứ kỳ diệu, nó biểu đạt cảm xúc, yêu ghét, mong ," Phó Châu , "Ý của là, những lời từ những vốn ác ý thể quyết định điều gì cả."

Nhìn thẳng mắt , Alpha bình tĩnh : "Khách quan mà , nghĩ pheromone của em khó ngửi."

Điều đó nghĩa là thấy dễ chịu.

Một Alpha pheromone của một Omega dễ chịu, đặt trong trường hợp khác sẽ giống như đang tán tỉnh.

lúc , bất kỳ sự mập mờ nào.

Lông mi Úc Linh khẽ run, tầm mắt của và Phó Châu chạm , nhất thời quên cả việc dời .

Chưa từng ai với những điều .

Hơn nữa, dù đổi thành khác, khi Úc Linh đủ tin tưởng Phó Châu, nếu đối phương với những lời , Úc Linh cũng dám thật sự tin tưởng.

bây giờ tin tưởng Phó Châu.

Mỗi một chữ , Úc Linh vô thức xem như là chân lý.

, lời Phó Châu như thể mở một vết cắt trong sự tự ti lâu dài của , khiến đột nhiên cảm thấy thể thở .

"Phó ," Úc Linh Phó Châu bằng ánh mắt mềm mại hơn, lẩm bẩm, "Cảm ơn ngài những điều với em ạ."

"Bản em hề thua kém ai cả." Phó Châu nghiêm túc .

Sau khi chủ đề kết thúc, hai uống an thần và nghỉ ngơi một lúc, đồng thời bàn bạc cách Úc Linh cung cấp pheromone giúp Phó Châu.

"Chỉ cần trong kỳ mẫn cảm, ở gần , đảm bảo để thể ngửi thấy pheromone của em là ."

Phó Châu với giọng điệu hiền hòa: "Ban đêm triệu chứng mất ngủ, lẽ sẽ cần em cung cấp một vật dụng qua sử dụng."

Hai yêu cầu nhẹ nhàng hơn nhiều so với những gì Úc Linh tưởng tượng.

Vì ảnh hưởng của việc chuẩn liệu pháp trấn an cho Phó Khai, trong lòng thậm chí còn nghĩ đến việc tiếp xúc mật.

Kỳ thi cuối kỳ đang đến gần, các lớp học của Úc Linh cũng ít hơn nhiều, phần lớn thời gian dành để tự ôn thi.

Cho nên mấy ngày gần đây luôn ở bên Phó Châu, cũng là chuyện khó khăn gì.

Còn về việc cung cấp đồ dùng qua sử dụng, Úc Linh cũng nghĩ sâu xa, chỉ cho rằng đó cũng chẳng chuyện gì khó khăn.

Cậu nhanh chóng gật đầu đồng ý.

Phó Châu nhắc nhở thêm một điều: "Ngoài , mấy ngày tới công ty, em cũng thể cùng ?"

Úc Linh từng đến tập đoàn Phó thị, đối với việc đến một nơi xa lạ, chút lo ngại.

"Công ty... nhiều lắm ạ?"

Phó Châu nhẹ: "Bình thường trong văn phòng của ai cả."

Lúc Úc Linh mới an tâm: "Vâng ạ."

Cậu sợ Phó Châu nghĩ đang miễn cưỡng, vội vàng mở to mắt hứa hẹn: "Em sẽ cố gắng giúp ngài nhất thể."

...

Sau khi bàn bạc xong, hai quyết định bắt đầu từ chiều hôm đó.

Trước tiên thử xem liệu pheromone của Úc Linh thể giúp giảm bớt sự khó chịu của Phó Châu .

Vì Phó Châu cần ngửi mùi của pheromone, nên dù Úc Linh cần cố tình giải phóng pheromone, ít nhất cũng thể tiếp tục sử dụng miếng dán ngăn mùi nữa.

Lúc nãy đồng ý, Úc Linh còn cảm thấy nhẹ nhàng, nhưng bây giờ khi tháo miếng dán ngay mặt Phó Châu, lập tức trở nên căng thẳng.

, cố để lộ sự lo lắng, chỉ là động tác cứng nhắc.

Trong gian trống trải ấm áp, Úc Linh ghế sofa, cúi đầu.

Vì miếng dán mỗi ngày, nên động tác tháo dán của thuần thục.

Miếng vải nhỏ nhấc lên, để lộ tuyến thể Omega đỏ ửng của ngoài.

Nhờ kiên trì bôi thuốc và dùng dưỡng chất, tuyến thể của Úc Linh còn dễ dị ứng như , cải thiện nhiều.

Hương thơm nhè nhẹ của hoa hồng nhanh chóng lan tỏa trong khí.

Thậm chí do căng thẳng, còn vô tình để lộ một chút mùi hương đậm hơn, vội vàng nín thở để kiểm soát .

Omega thẳng lưng, khẽ ngẩng đầu hỏi: "Phó , thế ạ?"

Phó Châu ngay bên cạnh ghế sofa.

Không từ khi nào mà ánh mắt của trở nên sâu thẳm, mang theo chút cảm xúc nóng bỏng, chỉ là Úc Linh quá lo lắng nên nhận .

Ánh mắt di chuyển từ tuyến thể non mềm của Omega sang miếng dán trong tay Úc Linh.

Miếng dán nhỏ nhắn gọn trong tay , chỉ là một miếng vải mỏng hình tròn, nhỏ, đó in những họa tiết hoạt hình đơn giản.

Miếng dán khi sử dụng thường là màu trơn, khi sử dụng, họa tiết sẽ dần hiện , giúp dùng dễ nhận .

Miếng dán trong tay Úc Linh hiện rõ họa tiết, như thể ngấm đầy tinh chất hoa hồng, khiến nghi ngờ nếu bóp nhẹ sẽ chảy nước.

"Được ." Phó Châu khẽ , giơ tay : "Đưa đây, sẽ giúp em vứt nó."

Ý là miếng dán trong tay Úc Linh.

Cậu theo bản năng cảnh giác.

Miếng dán vẫn quá riêng tư.

Cậu từ chối, định tự vứt cũng , nhưng kịp , cả một làn hương cỏ cây mạnh mẽ bao bọc chặt chẽ.

Pheromone của Alpha bẩm sinh khả năng áp chế Omega.

Trong khoảnh khắc đó, cảm giác bức bách mạnh mẽ và đầy tính tấn công khiến Úc Linh cảm nhận nguy hiểm, như một con thú nhỏ phản ứng với kích thích, lập tức căng cứng .

giờ từng Phó Châu đối xử thế , đầu óc Omega nhất thời trống rỗng.

Âm thanh mơ hồ vang lên trong tai, là tiềm thức đang mách bảo đừng từ chối Alpha đang trong kỳ mẫn cảm .

Khi nhận thức , Úc Linh ngoan ngoãn đưa miếng dán .

"Làm phiền ngài ." Omega nhíu nhẹ đôi mày, giọng khẽ khàng.

"Không gì." Phó Châu nhận lấy, pheromone mạnh mẽ cũng nhanh chóng tan biến.

Úc Linh ngẩng đầu biểu cảm của , Alpha vẫn bình tĩnh như thường, khiến nhanh chóng cho rằng cảm giác chỉ là ảo giác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ut-linh-dang-thuong-duoc-ong-trum-quyen-luc-nhan-nuoi/chuong-18.html.]

Cậu cảm thấy cả nóng lên, vội cúi đầu uống để tỉnh táo .

Phó Châu vòng qua bàn, trở chỗ của .

Khi bàn tay Alpha mở , miếng dán ngăn mùi mồ hôi nóng hổi lòng bàn tay thấm ướt, mùi cỏ cây nồng đậm cũng nhanh chóng hấp thụ .

Hai loại pheromone tương hợp đan xen với .

Phó Châu để lộ cảm xúc, lặng lẽ kéo ngăn kéo , đặt miếng vải nhỏ đó nơi sâu nhất.

Sau đó, cả hai tiếp tục việc riêng của trong phòng việc.

Phó Châu tiếp tục công việc, còn Úc Linh thì mang tài liệu và sách vở cần ôn tập đến, xuống bàn học.

Vì mặt bàn đủ rộng nên cách giữa họ quá gần, và sẽ gây ảnh hưởng đến đối phương.

Ban đầu, Úc Linh còn chút quen.

Cậu quen với việc dùng miếng dán ngăn mùi, bao giờ luyện tập cách kiểm soát pheromone một cách thuần thục, vì lo lắng thể sẽ vô tình giải phóng thêm pheromone mà tự .

môi trường trong phòng việc dễ khiến tĩnh tâm.

Hơn nữa, sự bình tĩnh của Phó Châu và thái độ chuyên chú việc của cũng ảnh hưởng đến Úc Linh, khiến ngày càng tập trung học hành, còn để ý đến những thứ khác nữa.

Cả hai một buổi chiều khá , cho đến khi Tần quản gia gõ cửa thông báo rằng bữa tối chuẩn xong.

Úc Linh ôn tập khá nhiều nội dung trong suốt buổi chiều, trong lòng cảm thấy thỏa mãn, khi đặt bút xuống, nhịn mà len lén duỗi thẳng chân ở bàn, khẽ vươn vai một cái.

Nhớ điều gì đó, vội về phía Phó Châu.

Alpha tháo kính , nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh, trạng thái hiện tại .

"Phó ," Úc Linh nhịn mà cất tiếng, giọng mang theo chút kỳ vọng, "Ngài cảm thấy thế nào ? Em giúp ạ?"

Ánh mắt Phó Châu dịu dàng: "Chiều nay tình trạng ."

"Sự giúp đỡ của em lớn."

Cả hai một một bước khỏi phòng việc, Phó Châu lời cảm ơn, khiến Úc Linh đỏ mặt, chút ngại ngùng.

Cậu luôn nghĩ vô dụng, lúc nào cũng cần Phó Châu chăm sóc, bây giờ trở thành chăm sóc cho khác, cảm giác trong lòng lạ lẫm.

Trong bữa tối, Úc Linh thậm chí nhịn mà kể về chuyện vui cho Tần quản gia.

Thế nhưng khi xong, Tần quản gia sững , ánh mắt phức tạp về phía Phó Châu.

Tâm tư của Phó Châu đối với Úc Linh, ngoài Úc Linh , những khác trong trang viên đều rõ.

hiểu rõ Phó Châu nhất, ở cạnh hai từ lâu, Tần quản gia càng càng thấu hơn.

Từ lâu Phó Châu đối với Úc Linh còn đơn giản là sự hứng thú ban đầu nữa.

Sự chiếm hữu và ham kiểm soát của đối với Úc Linh vượt xa mức độ bình thường mà một Alpha dành cho bạn đời của .

Chỉ cần Úc Linh dính mùi của Alpha khác, Alpha khác nhiều hơn một chút, Phó Châu cũng sẽ cảm thấy hài lòng.

Sự chiếm hữu của Alpha đối với Omega tỷ lệ thuận với nhu cầu tình cảm.

Phản ứng của thường ngày mãnh liệt như , giờ trong kỳ mẫn cảm mà còn để Úc Linh ở bên cạnh...

Tần quản gia khỏi cau mày, phần lo lắng trong thời gian , Phó Châu thể điều gì mất kiểm soát, khiến Úc Linh sợ hãi.

Thế nhưng, Omega mặt rõ ràng hề những điều , còn đang vui vẻ thấp giọng chia sẻ với Tần quản gia.

"Phó cháu ở bên cạnh giúp ích nhiều, hiệu suất việc của ngài cũng tăng lên."

Nghe đến đây, khóe miệng của Tần quản gia giật giật.

Cố Diệp Phi

ông cũng từng một Alpha đang trong kỳ mẫn cảm, thể tăng hiệu suất việc khi một Omega mà thích ở bên cạnh, chỉ ngửi pheromone mà đụng .

Một luồng áp lực lạnh lẽo bất chợt ập đến, là khi Phó Châu tới, ngẩng đầu ông một cái.

Alpha trong kỳ mẫn cảm thường cảm xúc định, dễ đổi thất thường, nên Tần quản gia dám chọc giận.

Ông vội vàng mỉm khen ngợi Úc Linh vài câu, dỗ xuống ăn cơm.

***

Trước khi ngủ, Úc Linh đưa cho Phó Châu một món đồ mà sử dụng gần đây, nhất là thứ gì đó tiếp xúc trực tiếp với cơ thể.

Buổi chiều suy nghĩ nhiều, nhưng giờ đây, trong phòng ngủ của , Úc Linh bắt đầu bối rối.

Cậu nên đưa thứ gì mới phù hợp.

Nếu món đồ quá riêng tư, Úc Linh sẽ cảm thấy khó xử. nếu đó là món đồ ít sử dụng, lo lượng pheromone còn sót đó sẽ quá ít, tác dụng gì.

Sau một hồi lựa chọn trong phòng, cuối cùng Úc Linh cầm một bộ đồ ngủ, chậm rãi mở cửa.

Phó Châu đang chờ bên ngoài.

Hắn tắm xong, mặc một bộ đồ ngủ màu tối với cổ áo rộng.

Có lẽ do đang trong giai đoạn nhạy cảm, cơ thể Alpha tỏa một loại khí chất lười biếng khó tả.

Khi thấy món đồ mà Úc Linh đưa, Phó Châu khẽ nheo mắt.

Đó là một bộ đồ ngủ trông mềm mại, chất liệu vải dày, dễ dàng khiến hình dung dáng vẻ Omega khi mặc lên.

Phó Châu nhận lấy, bộ đồ nhẹ hơn tưởng, mềm mại rơi xuống lòng bàn tay.

Dường như thể kìm , các ngón tay Alpha bóp nhẹ lên chất vải, chậm rãi vuốt qua vuốt .

"Mặc ?" Hắn hỏi, giọng trầm khàn một cách lạ thường.

Bị hỏi như , Úc Linh lập tức cảm thấy khó trả lời, hạ giọng: "Là mới, chỉ thử mặc một lát tối qua thôi ạ."

"Vì dày nên em tạm để đó."

Thực đưa một chiếc áo khoác cái chăn nào khác, nhưng vì hầu trong trang viên quá cẩn thận, đồ của liền giặt sạch sẽ ngay. Khi trả , đó chẳng còn chút mùi pheromone nào nữa.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Úc Linh chọn bộ đồ .

"... Ngài để nó quanh giường, chắc là sẽ tác dụng."

"Được." Phó Châu cúi đầu, nhẹ nhàng lời cảm ơn cầm bộ đồ ngủ rời .

Đêm đó, Úc Linh ngủ yên.

Cậu luôn nghĩ tới việc sáng hôm đến lấy bộ đồ ngủ của .

Sáng sớm, Úc Linh dậy sớm hơn bình thường, thấy tiếng động bên liền nhanh chóng rửa mặt và xuống lầu.

Phó Châu dậy, đang bàn ăn sáng xem tin tức, đợi tới ăn cùng.

Alpha mặc áo sơ mi chỉnh tề, rõ ràng là ăn xong sẽ ngay.

Ngày thứ hai của kỳ mẫn cảm là lúc biểu hiện đạt đến đỉnh điểm, nhưng lẽ do dùng thuốc ức chế, Phó Châu vẫn để lộ dấu hiệu khác thường nào.

Úc Linh quan sát một lát, khẽ lên tiếng: "Phó , tối qua ngài ngủ ngon ?"

Phó Châu ngước mắt , ánh mắt dịu dàng: "Rất ngon, còn em thì ?"

"Em cũng ." Úc Linh mỉm , "Bộ đồ ngủ ngài dùng xong , em thể lấy ?"

Lời dứt, Alpha mặt đột nhiên khựng , cơ thể cứng đờ trong khoảnh khắc.

Phó Châu nhanh chóng hạ mắt, uống một ngụm cà phê: " bảo mang giặt , họ sẽ trả phòng cho em ."

Úc Linh thở phào nhẹ nhõm, gật đầu: "Em ạ."

Nói xong, vội vàng lên lầu đồ.

Chờ Omega lên lầu, tiếng đóng cửa nhẹ nhàng vang lên, Phó Châu mới nhíu mày, gọi Tần quản gia.

Tần quản gia xa, liền bước tới ngay.

"Đi mua cho em một bộ mới," Phó Châu tựa lưng ghế, khuôn mặt lộ vẻ lo âu hiếm thấy, "Phải giống y hệt."

Tần quản gia tỏ vẻ khó hiểu, dám hỏi tại .

Ông chỉ giữ nguyên giọng điệu bình tĩnh, hỏi: "Tiên sinh... là bộ nào?"

"......"

Phó Châu bất giác nhắm mắt.

Alpha nhíu mày suy nghĩ một lát, cuối cùng trầm giọng đáp: "Dòng thu đông, màu trắng, hình con gấu vàng."

Loading...