“Nghe  Thái tử điện hạ đích  bóc vỏ cua, gỡ xương cá cho Mộ tiểu thư,  dịu dàng đút nàng ăn.”
 
“Ngoài thành  một con cáo tuyết quý hiếm. Nghe  Mộ tiểu thư yêu thích loài vật , Thái tử điện hạ  tự  cưỡi ngựa  săn, mang về tặng nàng  áo choàng.”
 
“Thái tử điện hạ vốn  thích môn mã cầu.  Mộ tiểu thư cảm thấy nguy hiểm và  thích, Thái tử điện hạ  từ bỏ hẳn sở thích !”
 
Khương Uyển Ca  lặng lẽ bên khung cửa sổ, lắng  những lời bàn tán xôn xao của đám gia nhân, lòng nàng chợt dâng lên một nỗi lạnh lẽo thấu xương.
 
Hắn thật sự yêu Mộ Thanh Tuyết đến mức  ? Vì nàng,  sẵn sàng từ bỏ cả sở thích mà  yêu thích nhất.
 
Năm xưa, khi  ngã ngựa trong một trận mã cầu, Khương Uyển Ca  vô cùng lo lắng, hết lời khuyên can  từ bỏ môn thể thao nguy hiểm , nhưng   nổi giận lôi đình.
 
Thì ,   mã cầu khó bỏ, mà chỉ là nàng  đủ quan trọng trong lòng  mà thôi.
 
Ngày thứ hai  khi lên đường, hoàng cung tổ chức yến tiệc, mời  bộ văn võ bá quan đến tham dự.
 
Mộ Thanh Tuyết dù   chỉ hôn cho Thẩm Từ Châu, nhưng hai  vẫn  chính thức thành , nên trong yến tiệc   cạnh .
 
Tuy cách  vài chỗ , nhưng ánh mắt họ vẫn  ngừng trao  những cử chỉ tình tứ.
 
Giữa buổi tiệc, các tiểu thư dòng dõi  lượt đến kính rượu Thái tử. Trong  đó, một vị  rõ vô ý  cố tình, bất ngờ vấp ngã, cả  đổ nhào  lòng Thẩm Từ Châu.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/uyen-ca/10.html.]
Xiêm y nàng  xộc xệch, lộ  bờ vai trắng ngần. Nàng  chỉ   hổ nép   lòng Thẩm Từ Châu.
 
Tiếng động bất ngờ thu hút sự chú ý của  . Sau khi  thấy vẻ lúng túng của cô gái, họ vội vàng dời mắt  nơi khác.
 
Thẩm Từ Châu nhíu chặt mày, rõ ràng là vô cùng khó chịu. Giữa chốn đông ,   tiện nổi giận, chỉ lặng lẽ cởi chiếc áo choàng của , khoác lên  cô gái .
 
Cô gái nọ mặt đỏ bừng vì  hổ, vội vã trùm áo choàng, nhanh chóng rời khỏi yến tiệc. Chứng kiến cảnh tượng  , Mộ Thanh Tuyết  khỏi tỏ vẻ bất mãn. Đặc biệt là  khi mấy vị hoàng tử trêu ghẹo, bảo Thẩm Từ Châu nạp cô gái    trắc phi, sắc mặt Mộ Thanh Tuyết   biến sắc.
 
Đôi mắt nàng đỏ hoe,  dậy chạy vội  ngoài. Nhận thấy động tĩnh của nàng, Thẩm Từ Châu cũng lập tức đuổi theo. Lúc , Khương Uyển Ca đang ở ngự hoa viên để giải rượu, vô tình   thấy tiếng tranh cãi của hai .
 
Mộ Thanh Tuyết   nức nở  hất tay Thẩm Từ Châu , còn Thẩm Từ Châu thì kiên nhẫn dỗ dành nàng.
 
“Thanh Tuyết, tấm chân tình của  dành cho nàng, lẽ nào nàng vẫn  hiểu ? Trong lòng , từ đầu đến cuối, chỉ  một  nàng. Người khiến  động lòng, trao trọn trái tim, chỉ  nàng mà thôi. Những nữ tử khác,  từng lọt  mắt !”
 
Lòng Khương Uyển Ca chợt run lên một cách khó hiểu,  nàng   thấy tiếng Mộ Thanh Tuyết  nấc lên: “ như  thì  chứ? Chàng là Thái tử,   khó tránh khỏi chuyện tam cung lục viện. Hôm nay  cưới trắc phi, ngày mai  nạp thêm thị , cứ như    thể chịu đựng ! Điện hạ, cả đời  của , chỉ mong   tình yêu duy nhất, trọn đời trọn kiếp. Nếu   thể  , xin  hãy buông tha cho !”
 
Thẩm Từ Châu lập tức hoảng hốt. Khương Uyển Ca  bao giờ thấy  lộ  vẻ mặt như  – một vẻ bàng hoàng, sợ hãi tột độ, như thể sắp mất  tất cả.
 
“Ta  buông tay! Thanh Tuyết, nàng  rõ   thể sống thiếu nàng mà!”
 
Dứt lời,  nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, kéo về phía , ánh mắt kiên nghị: “Hôm nay  sẽ chứng minh cho nàng thấy, trong tim , vĩnh viễn chỉ  một  nàng.”
 
Một lát ,  nắm tay Mộ Thanh Tuyết, quỳ xuống  mặt Hoàng thượng: “Phụ hoàng, nhi thần xin  ban cho một đạo thánh chỉ. Nhi thần nguyện   chỉ cưới Thanh Tuyết  thê tử, trọn đời trọn kiếp chỉ  một , tuyệt đối  nạp thêm . Xin phụ hoàng tác thành!”