Trương bá thở dài, khuôn mặt già nua lộ rõ vẻ ưu tư: “Tiểu thư, chẳng   và Thái tử điện hạ tình đầu ý hợp ? Lão nô sẽ  cầu xin Thái tử điện hạ, để ngài  khuyên  ở !”
 
Khương Uyển Ca vội vàng nắm lấy tay áo ông, sắc mặt trở nên trầm xuống: “Con và Thái tử  cùng chung đường. Ngài  là bậc quý tộc cao sang, đương nhiên  sánh duyên cùng tiểu thư dòng dõi. Sau  chúng  mỗi  một ngả, Trương bá tuyệt đối đừng bao giờ nhắc đến chuyện   mặt Thái tử nữa, tránh tự rước họa  .”
 
Thấy Khương Uyển Ca tỏ vẻ nghiêm nghị, Trương bá dù  rõ ngọn ngành sự tình, nhưng trong lòng cũng mơ hồ đoán   điều gì,  dám hỏi thêm.
 
Ông chỉ lẩm bẩm mãi  yên tâm về Khương Uyển Ca, dặn dò nàng   lên đường  hết sức cẩn trọng.
 
Tin tức Thái tử sắp nghênh đón con gái Quốc công Mộ Thanh Tuyết về phủ chẳng bao lâu  lan truyền khắp kinh thành. Sự sủng ái mà Thẩm Từ Châu dành cho Mộ Thanh Tuyết càng khiến bao thiếu nữ khuê các đang tuổi cập kê  khỏi ngưỡng mộ.
 
Người  đồn rằng Thẩm Từ Châu  Mộ Thanh Tuyết yêu thích hoa sen nhất. Tiếc rằng tháng ba sen  nở, Thái tử liền sai  đào kênh dẫn nước nóng từ suối  phủ, tưới tắm cho những khóm sen. Kỳ diệu , sen trong phủ  nở rộ khắp mặt hồ.
 
Trong buổi  tiệc âm nhạc,  một cây đàn tiêu vĩ thượng hạng, giá trị ngàn vàng. Thẩm Từ Châu  chút do dự mua tặng giai nhân, chỉ mong đổi lấy một nụ  của nàng.
 
Mộ Thanh Tuyết thể chất yếu đuối, bệnh cảm lạnh mãi  dứt. Thẩm Từ Châu đích  phi ngựa đến tận núi cao ngoài thành, hái tuyết liên quý hiếm về sắc thuốc, bồi bổ  thể cho nàng.
 
Hắn sinh   là Thái tử, vốn là con cưng của trời, hưởng trọn vinh hoa phú quý và ân sủng của hoàng gia. Tính tình  xưa nay vốn cao ngạo, tự phụ,  mà  ai ngờ rằng vì   yêu,    thể  đến mức như .
 
Trong phút chốc, hình tượng Thái tử si tình  lan truyền rộng rãi khắp kinh thành.
 
Khương Uyển Ca vốn nghĩ những ngày cuối cùng  khi lên đường, Thẩm Từ Châu sẽ bận rộn bên Mộ Thanh Tuyết, cả hai sẽ  còn gặp gỡ. Nàng chỉ cần tập trung thu xếp hành lý, chuẩn  quân lương là đủ. Nào ngờ,  đêm  lễ Thượng Nguyên,  đột nhiên sai  đến truyền lời, hẹn nàng đến gặp.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/uyen-ca/3.html.]
Những chuyện xảy  mấy ngày  dường như  từng tồn tại. Ngày hôm ,  đối xử với nàng dịu dàng đến lạ thường.
 
Trên đường  dạo,  giải câu đố chữ, giành lấy những chiếc đèn lồng rực rỡ tặng nàng. Bất cứ món trang sức nào nàng chỉ  liếc mắt qua,  liền lập tức mua bằng  để trao tặng. Thậm chí,  còn tự tay đút bánh ngọt cho nàng ăn.
 
Sự ân cần bất ngờ của  khiến nàng   khó hiểu.
 
Sau khi dạo quanh con phố dài náo nhiệt,  đưa nàng đến bờ hồ, nơi bãi cỏ xanh mướt    tỉ mỉ trang hoàng.
 
Theo hiệu lệnh của , hàng vạn chiếc đèn Khổng Minh đồng loạt bay lên, tô điểm cả bầu trời đêm thành một bức tranh mỹ lệ vô song.
 
Khương Uyển Ca ngước  những đốm sáng lung linh  bầu trời, lòng  khỏi hoài nghi,   Thẩm Từ Châu đang toan tính điều gì.
 
Hơi thở ấm nóng của  bất chợt kề sát bên nàng. Khương Uyển Ca khẽ nghiêng đầu,  mắt là gương mặt tuấn tú phóng đại gấp bội. Bất ngờ,  ôm chầm lấy nàng, định trao nàng một nụ hôn.
 
Vô vàn tia pháo hoa rực rỡ như nổ tung trong tâm trí nàng, nhưng chỉ trong khoảnh khắc, Khương Uyển Ca  kịp tỉnh táo , vội vàng đẩy  .
 
Người đối diện mở mắt, khóe môi khẽ cong lên, đôi môi mỏng khẽ nở một nụ  nhạt.
 
“Thế nào, nàng  cảm động ?”
 
Khương Uyển Ca ngẩn , còn  kịp định thần,    tiếp lời: “Nếu ngay cả một  khô khan, chỉ   luyện võ và c.h.é.m g.i.ế.c như nàng mà còn thấy xao xuyến, thì Thanh Tuyết chắc chắn sẽ cảm động  bao.”
 
Đến tận giây phút , Khương Uyển Ca mới bàng hoàng nhận , thì  hôm nay Thẩm Từ Châu gọi nàng  đây, bày vẽ bao nhiêu chuyện lãng mạn, tất cả chỉ là màn tập dượt  cho món bất ngờ  dành cho Mộ Thanh Tuyết  ngày mai, lễ Thượng Nguyên.