Thấy Khương Uyển Ca  ngơ, Mộ Thanh Tuyết cũng  hề tức giận. Nàng  chỉ khẽ  khẩy,  tiến về phía mộ, quỳ xuống  mộ phần của mẫu  Khương Uyển Ca.
 
“Thì  đây chính là mộ của Khương phu nhân. Không  khi còn sống, bà  là hạng  gì mà   thể sinh  một đứa con gái dâm đãng như ngươi. Chắc hẳn, so với ngươi, sự lẳng lơ của Khương phu nhân, e rằng còn hơn một bậc.”
 
Bước chân Khương Uyển Ca đang hướng về phía  chợt khựng . Ngọn lửa giận dữ trong lòng nàng bùng cháy dữ dội. Nàng  phắt  , lạnh lùng cảnh cáo: “Mộ Thanh Tuyết, ngươi   gì về  cũng , nhưng nếu ngươi dám tùy tiện vu khống mẫu   dù chỉ một lời,  nhất định sẽ  tha cho ngươi!”
 
Thấy Khương Uyển Ca nổi giận, Mộ Thanh Tuyết càng đắc ý: “Ồ? Không tha cho  ? Ngươi định  gì  nào? Khương Uyển Ca, chẳng lẽ   sai ? Ngươi mặt dày mày dạn cùng Thái tử điện hạ ban ngày tuyên dâm, nếu mẫu  ngươi là một nữ nhân đoan chính,   thể sinh  một đứa con gái như ngươi! Cả nhà các ngươi chẳng  ai là đồ , c.h.ế.t  cũng đáng đời!”
 
Lời lẽ cay độc  thật sự khiến Khương Uyển Ca  thể nhẫn nhịn thêm  nữa. Khương Uyển Ca giận dữ xông tới, nắm chặt lấy cổ tay Mộ Thanh Tuyết, mạnh tay kéo nàng  ngã quỳ xuống  mộ phần của mẫu  .
 
“Xin ! Mau xin  mẫu  !”
 
Khương Uyển Ca vốn là  luyện võ, còn Mộ Thanh Tuyết chỉ là một tiểu thư khuê các yếu đuối, đương nhiên   là đối thủ của nàng.  sự căm ghét trong lòng Mộ Thanh Tuyết  lên đến đỉnh điểm, nàng  nhất quyết  chịu cúi đầu xin .
 
Thấy Khương Uyển Ca sắp  tay, Mộ Thanh Tuyết bất ngờ lấy   một mồi lửa, châm thẳng  đám cỏ khô bên cạnh mộ.
 
Ngọn lửa nhanh chóng bùng lên, lan rộng , chẳng mấy chốc  bao trùm cả khu mộ.
 
Khương Uyển Ca vội vã xông tới  dập lửa, nhưng ngọn lửa  hóa thành biển lửa dữ dội, như những con mãng xà khổng lồ đang phun trào, nhanh chóng nuốt chửng cả khu đất.
 
“Phụ thâm! Mẫu ! Huynh trưởng!”
 
Những hàng cây xanh tươi trồng xung quanh cũng  tránh khỏi  ngọn lửa tàn phá. Khương Uyển Ca trơ mắt  những tấm bia mộ của phụ mẫu  dần dần  ngọn lửa hung tàn thiêu rụi.
 
Ngọn lửa đỏ rực gần như soi sáng cả một vùng trời. Khương Uyển Ca gào thét trong tuyệt vọng, trái tim nàng quặn thắt như  ai xé nát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/uyen-ca/8.html.]
 
Ngọn lửa   chỉ thiêu đốt khu mộ, mà còn thiêu rụi cả trái tim và linh hồn của Khương Uyển Ca.
 
Đôi mắt Khương Uyển Ca đỏ ngầu, nàng  phắt , căm hận  kẻ chủ mưu đang  một bên  đắc ý, từng bước chân nặng nề tiến  gần.
 
Thấy dáng vẻ điên cuồng của Khương Uyển Ca, cuối cùng Mộ Thanh Tuyết cũng cảm thấy kinh hãi. Nàng  vội vàng  đầu bỏ chạy, nhưng Khương Uyển Ca  nhanh như cắt lao tới, túm chặt lấy tay nàng , giáng một cái tát như trời giáng.
 
Ngay khi nàng còn định tiếp tục trừng phạt, cổ tay nàng bỗng  một bàn tay thon dài, mạnh mẽ nắm chặt.
 
Khương Uyển Ca nghiêng đầu  Thẩm Từ Châu đột ngột xuất hiện bên cạnh, trong lòng  giận dữ,  đau đớn tột cùng.
 
“Buông  !”
 
Hắn nhíu chặt đôi mày, tạo thành một nếp sâu hoắm.
 
“Đủ !”
 
“Còn dám động đến Mộ Tuyết, đừng trách  vô tình!”
 
Khương Uyển Ca cắn chặt môi đến bật máu: “Ta động tay với nàng  ư? Chính nàng ! Nàng   đốt mộ phụ mẫu , cả mộ  trưởng  nữa! Thẩm Từ Châu! Mắt ngươi mù, tim ngươi cũng mù  ? Chẳng   đây    với ngươi  ? Nàng  sẽ  bao giờ tha cho ! Chuyện hãm hại  như thế ,    một,  hai, chắc chắn sẽ còn  thứ ba!”
 
Sắc mặt  cứng đờ, ánh mắt nghi hoặc  Mộ Thanh Tuyết. Mộ Thanh Tuyết chỉ  hoảng sợ lắc đầu,  nước mắt lã chã rơi xuống: “Thiếp  … Từ Châu,  tin  … Thiếp thật sự   vì  Khương cô nương  đột nhiên nổi điên như …”
 
Một lát ,    một lời, buông tay Khương Uyển Ca , vô cùng cẩn trọng dỗ dành Mộ Thanh Tuyết,  ôm nàng  rời .