UYỂN HÒA KÝ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:10:27
Lượt xem: 2,006

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ta chỉ , tưởng nàng còn ngái ngủ, đáp:

 

“Nha đầu ngươi thật hồ đồ, nào chuyện nô tỳ chính thê chứ? Lại còn là vợ quan, chẳng sẽ thiên hạ chê ?”

 

Thanh Liên cong mắt , đảo tròn mắt một vòng:

 

“Tỷ tỷ cũng thật coi nhẹ bản . Đại nha của danh môn vọng tộc, còn thể diện hơn con gái nhà tiểu hộ nhiều. Huống chi chúng từ nhỏ sống nơi khuê phòng, lộ diện bên ngoài, về sang Kim Lăng, từng lời cử chỉ đều mang dáng vẻ quý phái, ai dám nghĩ rằng nương t.ử nhà họ Trần xuất nô tỳ?”

 

Tựa như vung gậy đập thẳng lên đầu, thứ như Kim Lăng, Trần gia nương tử… trong nháy mắt khiến sững sờ.

 

Còn kịp hỏi , bên phía lão thái quân sai truyền đến.

 

Bà nhẹ giọng :

 

“Bích Hà, đây với .”

 

Ta bưng một chiếc ghế đẩu nhỏ, xuống bên chân lão thái quân.

 

Bà hỏi:

 

“Bích Hà, ngươi theo hầu bên bao nhiêu năm ?”

 

“Dạ, năm thứ tám.”

 

“Phải …” Lão thái quân lim dim mắt, trầm giọng:

 

“Ta còn nhớ đầu tiên thấy ngươi, là ở góc hoa viên. Một đứa nhỏ bé xíu, dùng cành trúc xanh chữ lên đất bùn… Chớp mắt tám năm .”

 

Khi mới Kiều phủ, phân cho nha của Tô di nương.

 

vốn là trong phòng Tam lão gia từ sớm, dung mạo quyến rũ, tính tình cay nghiệt, đến cả phu nhân, bà cũng chẳng xem gì.

 

Tam lão gia từng khen tướng mạo đoan chính, bà liền một đứa bảy tuổi như là mầm họa hồ ly tinh.

 

Ngày ngày đ.á.n.h mắng, đầy vết bầm tím vẫn hả giận. Cuối cùng, bà đuổi trù phòng nhóm lửa, thà thiếu một sai khiến còn hơn giữ bên .

 

Quản sự trù phòng là Tần tẩu, cùng phe cánh với Tô di nương, mỗi thua bạc liền lấy sống d.a.o phạt mạnh lên .

 

Ta c.ắ.n răng chịu khổ suốt một năm trong trù phòng.

 

Một ngày , trượng phu của Tần tẩu đến đưa củi gạo, bóp mặt , :

 

“Chà… con nha đầu …”

 

Tần tẩu ngoài mặt gì, nhưng đợi khuất, liền chạy tới mách Tô di nương rằng là tai họa, chẳng bằng bán cho nha bà, đẩy kỹ viện hạ đẳng, với bên ngoài là bệnh c.h.ế.t, thể kiếm hơn mười lượng bạc.

 

Tô di nương lập tức động tâm — tiền tiêu vặt mỗi tháng của bà cũng chỉ hai lượng.

 

Tiểu nha đầu tên là Trăn Nhi lén tới báo tin cho .

 

Nàng bảo: kỹ viện hạ đẳng là nơi dơ bẩn nhất, nữ t.ử nhốt trong phòng tối, mặc y phục, ngày đêm đám dân đen lui tới hành hạ. Chưa đến ba tháng dày vò đến c.h.ế.t.

 

Trăn Nhi kể đến sợ phát run, ôm n.g.ự.c , c.h.ế.t kiểu , đời cũng đầu t.h.a.i thành sạch sẽ , chỉ thể súc sinh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/uyen-hoa-ky/chuong-2.html.]

Lúc đó đầu óc rối loạn, cuối hoa viên một cái giếng, liền chạy tới.

 

Trước khi gieo , quỳ đất bùn, tên quê nhà ở quận Trần Lưu, mong khi c.h.ế.t, chủ nhân thấy đáng thương, thể nhân tiện mang hài cốt về quê khi phái hồi hương.

 

Không ngờ vận mệnh xoay chuyển, lúc gặp lão thái quân.

 

hàng chữ đất, thở dài:

 

“Tội nghiệp … chắc hẳn là con gái nhà lương thiện.”

 

Lão thái quân lập tức đưa về bên cạnh , cho nha nhị đẳng.

 

Chưa đến hai năm, Thu Cúc tỷ gả chồng, lão thái quân liền để đại nha , giao rương hòm quan trọng cho trông coi.

 

Ta giật tỉnh khỏi dòng hồi tưởng, ngẩng lên thấy lão thái quân hai mắt đẫm lệ, khỏi sững .

 

Bà run giọng :

 

“Bích Hà, giữ ngươi nữa !”

 

Ta hoảng hốt, vội quỳ xuống:

 

“Lão thái quân, con , xin đừng đuổi con.”

 

“Bích Hà, . Ngươi cũng , mấy năm Tam lão gia ba tới cầu xin nhường ngươi cho , mặt dày mà xin xỏ nhiều . Ta đưa ba trăm lượng bạc, bảo ngoài mà mua đứa khác, đừng mơ tính đến của .”

 

hài t.ử , bảo vệ ngươi một lúc, chẳng bảo vệ cả đời. Mùa thu năm nay, thể mỗi ngày một yếu, nếu , ngươi còn thể chạy ? Khi đó rơi tay , khổ sở đến mức nào còn tưởng nổi.”

 

Nước mắt cũng rơi, ôm chặt lấy chân bà, nấc:

 

“Vậy thì con c.h.ế.t linh vị , c.h.ế.t sạch sẽ, theo xuống cửu tuyền.”

 

Bà vuốt tóc , nghiêm giọng:

 

“Đừng dại dột. Làm dễ. Giờ một bước ngoặt. Chính đề nghị gả ngươi cho Trần gia chính thê. Ta hỏi rõ , việc là thật. Dù là kế thất, nhưng cũng là thê t.ử nhà quan, so với phận nha , khác một trời một vực.”

 

“Trần lão gia tuổi đang tráng kiện, con trai, nếu ngươi sinh con trai, sẽ giữ vững chỗ . Ta lão Tam chịu gả ngươi — chẳng vì mấy cái rương hòm trong tay ? Đưa ngươi – thông minh nhất bên , chờ lú lẫn , dễ bề tay. ngờ ngươi cơ duyên như thế, coi như uổng tấm lòng theo bao năm qua.”

 

Nghe đến đây, bao nỗi tủi hờn dâng trào, nhịn nữa.

 

Thì … phụ vốn chẳng hề nhận , chỉ coi là một nha sủng ái.

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

Thì thật tâm thật với , chỉ một lão thái quân.

 

Ta giấu nữa, c.ắ.n răng :

 

“Lão thái quân… ông phụ của con.”

 

Bà thoáng sững .

 

cũng là lão thái quân, chỉ hỏi thêm vài câu, gật đầu tin tưởng, thở dài:

 

“Chẳng trách… một đứa nhỏ như chữ đến thế. Bích Hà, sẽ đưa ngươi về nhà. Mệnh ngươi vốn để nô tỳ.”

 

 

Loading...