UYỂN HÒA KÝ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:10:28
Lượt xem: 1,537
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:10:28
Lượt xem: 1,537
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
Tối hôm đó, vẫn là trực đêm, hầu lão thái quân ngủ.
Rèm buông xuống, bà khẽ dặn dò:
“Bích Hà, chuyện sớm. Ta sẽ lập tức đưa ngươi về bên phụ ngươi. Khi ngươi , sẽ là Bích Hà mắc bệnh lao, sợ truyền nhiễm, nên trong đêm đưa trang viện thiêu .”
“Về đến nhà, ngươi đổi tên thật, là thiên kim của Tuần phủ như cũ. Chuyện ở Kiều phủ, ngươi chôn sâu trong lòng, tuyệt đối thừa nhận. Sau nếu lấy chồng, phận , tránh khỏi gặp từng quen , thì hãy như từng thấy họ bao giờ. Nếu ai nhắc tới Kiều phủ, dù khen chê, ngươi cũng nhíu mày, để lộ bất kỳ phản ứng nào.”
“Hài t.ử , phận ti tiện và cao quý khác như trời với đất. Nhớ kỹ lời .”
“Việc cho kín đáo, sẽ giao cho Thù ca nhi sắp xếp. Đứa nhỏ chắc chắn sẽ đưa ngươi về tay phụ ngươi một cách thỏa đáng. Về đến nhà , sum họp cùng phụ , cùng , lúc đó thì quên hết chuyện cũ . Coi như thứ chỉ là một giấc mộng.”
Bà dặn dặn mười .
Ta lặng lẽ rơi lệ, sợ bà đau lòng nên chỉ âm thầm lau .
một tiếng nấc khẽ vẫn bà phát hiện.
Bà khẽ xoa đầu , khẽ than:
“ là đứa trẻ ngốc… tiểu thư hơn !”
Trong chiếc rương ở góc phòng, bà chuẩn sẵn cho đầy đủ hai rương lớn, vài món còn là của hồi môn năm xưa của bà.
Rạng đông ló rạng nơi chân trời, giờ phút chia tay cuối cùng cũng đến.
Ta quỳ xuống, dập đầu tiễn biệt lão thái quân.
Bà lưng , phất tay :
“Đi mau , đừng để thấy nữa.”
Thanh Liên giúp đội mũ trùm đầu, đôi mắt đỏ hoe:
“Tỷ tỷ bảo trọng, bên lão thái quân hầu hạ.”
Lúc trời còn sáng hẳn, tiểu công t.ử Kiều Thù cưỡi ngựa hộ tống, đưa một cỗ kiệu thẳng rời khỏi Kiều phủ, lặng lẽ tiến cửa Trần gia.
…
Lần gặp , thần sắc của phụ chẳng còn vẻ vui mừng như ngày ở Kiều phủ.
Ông ho khan một tiếng, lúng túng :
“Con tạm ở hậu viện . Mấy ngày nay việc nhiều, đừng sang thỉnh an .”
Dứt lời, ông sang một phụ nhân da mặt ngăm tím, dặn:
“Chu tẩu, đưa nó xuống .”
Ta ở hậu viện tròn nửa tháng.
Chu tẩu đúng giờ mang cơm nước tới, nhưng tuyệt nhiên cho bước lên tiền viện nửa bước.
Bà khéo:
“Lão gia dặn , hành tung của tiểu thư tạm thời giữ kín.”
Trong lòng dần sinh nghi, nhưng nhớ kỹ lời lão thái quân, chỉ đành giữ vững tâm trí, nhẫn nhịn chờ đợi.
Một ngày nọ, ngoài cửa sổ vang lên hai giọng nữ lanh lảnh.
Một giọng :
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Lão già rước thêm một nữ nhân về nữa . Đi xem thử .”
Giọng hừ lạnh:
“Nghe là nha , gì mà dám cho thấy, giấu ở đây.”
Trong lòng chợt thắt , lập tức nhớ tới hai năm xưa bò đất l.i.ế.m tro cỏ. Không kịp nghĩ đến điều bất thường trong lời , đẩy cửa sổ, gọi lớn:
“Vân ! Ngọc !”
Dưới nắng thu, một thiếu nữ mặc áo xanh, một khoác áo vàng nhạt, tiếng đều đầu lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/uyen-hoa-ky/chuong-3.html.]
Các nàng còn là hai đứa trẻ gầy gò đói khát năm nào, gương mặt mịn màng, vóc dáng thanh tú, đó như hai cành trúc non.
Thật .
Trong khoảnh khắc , chợt nghĩ tới mẫu .
Nếu bà suối vàng , hẳn sẽ vui lòng.
chỉ trong nháy mắt, mặc áo xanh quát lên:
“Đồ đáng c.h.ế.t, ngươi là thứ gì, cũng xứng gọi là ?”
Muội mặc áo vàng lập tức tiếp lời:
“Phải cho nàng phận. Chu tẩu, vả miệng nàng !”
Chu tẩu im cử động.
Hai họ lập tức nổi giận.
lúc , phụ xuất hiện.
Ông mệt mỏi xoa xoa giữa mày, bảo Chu tẩu lui xuống, gọi hai phòng.
Ông chỉ , :
“Uyển Vân, Uyển Ngọc, đây là đại tỷ của các con. Là tỷ tỷ ruột của con các, tên Uyển Hòa.”
Hai đồng loạt sững sờ.
Uyển Vân lên tiếng :
“Phụ đùa gì ? Rước một nha về, cướp vị trí trưởng tỷ của con ?”
Uyển Ngọc liếc nàng một cái đầy ác ý, khẽ:
“Con thì cũng , phụ bảo nhận thì con nhận.”
Nói giả vờ bước lên hành lễ.
Uyển Vân lập tức kéo nàng :
“Ngươi ngốc ? Nếu để bên ngoài chúng một tỷ tỷ từng nha , hôn sự của chúng còn trông cậy ? Phụ còn trông chúng vẻ vang cho ông mà.”
Uyển Vân xong liền sang phụ .
Phụ vuốt râu, nghiêm mặt :
“Đây chính là tỷ tỷ ruột của các con. Năm đó nếu nó bán , ba cha con lấy bạc vượt qua nạn đói, chờ đến ngày thi đỗ. Làm quên gốc rễ, mau hành lễ với tỷ tỷ.”
Uyển Ngọc nhanh miệng, lập tức :
“Phụ đem bạc năm xưa trả nguyên vẹn cho nàng , cho nàng về, ?”
“Không .”
Phụ bắt đầu trợn mắt, thổi râu giận dữ.
Uyển Vân mím môi, mà , giậm chân một cái chạy .
Chẳng bao lâu , ngoài vang lên tiếng nha hốt hoảng:
“Không xong lão gia! Đại tiểu thư cầm dải lụa trắng, treo cổ!”
Phụ xong liền rời .
Uyển Ngọc trừng mắt liếc một cái, cũng theo mà .
…
Đêm hôm nữa, phụ tới.
Ông liên tục day ấn đường giữa mày, vẻ mặt bất lực đến cực điểm:
“Hai của con loạn cả lên, đòi sống đòi c.h.ế.t. Uyển Ngọc đến giờ vẫn uống lấy một giọt nước, Uyển Vân chỉ lơ là một chút là treo cổ lên xà nhà. Con thể tiếp tục ở trong phủ nữa.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.