UYỂN HÒA KÝ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:10:32
Lượt xem: 1,778

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ta thường xuyên mua đủ loại đồ chơi và đồ ăn vặt mang đến thăm lão thái quân, trong lòng thật sự coi bà như tổ mẫu ruột thịt.

 

Cũng nhờ càng lúc càng thiết với Bích Hà, Thanh Liên cùng đám nha .

 

Trước , mỗi khi các nàng nhờ mua phấn son, tơ lụa, đều chặt giá một phần. Ta liền dứt khoát nhận lấy việc , họ mua giúp.

 

Hôm nay, mở gói đồ mang đến, mấy cô gái ríu rít xúm .

 

Một nha đầu tên Song Hỷ :

 

“Uyển Hòa tiểu thư, tự mở một cửa hàng luôn ?”

 

Bích Hà khẽ gõ nhẹ trán nàng :

 

“Ngươi điên ? Thiên kim tiểu thư, thể buôn bán mưu sinh?”

 

“Vì thể?” Song Hỷ bĩu môi, “Nhà khi sa sút, tổ mẫu từng mở một tiệm bán chỉ thêu, bao nhiêu phu nhân tiểu thư đều tìm tới mua…”

 

Nói đến đây, giọng nàng nhỏ dần, tay vò lấy mớ tơ trong lòng bàn tay, cúi đầu nữa.

 

Lòng chợt chua xót.

 

Có lẽ vì kiếp từng nha , nên khi ở giữa đám nữ hài , các nàng cũng vô cùng tự nhiên mà kể thế .

 

phụ đem bán, trưởng bán, cũng phụ mẫu đều mất, thúc phụ mang đổi bạc.

 

Nói thì đều là những kẻ cam chịu mệnh.

 

“Nếu bán mấy lượng bạc, thể để phụ mẫu c.h.ế.t đói, c.h.ế.t nghèo ngay mặt?”

 

Kiếp cũng từng nghĩ như .

 

Nam nhân nếu cùng đường, vẫn thể nông phu, khiêng vác, nếu chữ nghĩa thì mở lớp dạy học, như phụ khi thi đỗ cũng .

 

Còn nữ tử, thường thì chỉ còn con đường bán .

 

Được bán Kiều phủ nha , ăn no mặc ấm, ít khi đ.á.n.h mắng, các nàng thấy đó là phúc phần.

 

Thanh Liên bước tới, nhét tay Song Hỷ một hộp son phấn, :

 

“Cho ngươi đấy, đừng chu chu cái miệng nữa, sắp treo cái bình dầu lên đó.”

 

Song Hỷ còn nhỏ, tính tình đơn thuần, lập tức tươi rạng rỡ.

 

Nhìn bọn họ ríu rít như chim non, chợt nhớ một ngày đó, từng trông thấy ở góc phố một đài cao.

 

Trên đài, nam nữ cúi đầu đó.

 

rao lớn giữa phố:

 

“Đừng coi lão già răng rụng lưa thưa mà bỏ qua — vị là Vương tổng quản đấy, lúc phủ tra xét, thường gặp ông ! Hôm nay chỉ một lượng bạc, rẻ lắm !”

 

Chòm râu bạc của lão tổng quản run rẩy, phía là những kẻ từng do chính tay ông chọn mua về.

 

Một khi xét nhà, bộ hạ nhân đều sẽ quan phủ bán , kể từng tín thế nào, cũng đều lôi lên đài, trở thành cá thớt.

 

Kiều phủ cũng sắp đến bước .

 

Tới lúc đó, những thiếu nữ quen , cũng sẽ lôi lên đài cao rao bán.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/uyen-hoa-ky/chuong-7.html.]

Ta khỏi rùng .

 

Kiếp , cho dù phụ hại c.h.ế.t, thì khi Kiều phủ tra xét, cũng sẽ đem bán.

 

Bán , chỉ còn trông mong lòng của kẻ giá.

 

Gặp như Tiết tẩu thì còn đỡ — bà ít nhất sẽ cố tìm cho ngươi một chỗ dựa, dù là nha gả cho tiểu tư, vẫn còn là .

 

cũng lắm kẻ lòng lang sói, vì vài đồng bạc mà đẩy nữ hài kỹ viện hạ đẳng, cũng chẳng hề chớp mắt.

 

Trong đầu vang lên lời của Song Hỷ: “Uyển Hòa tiểu thư, tự mở một cửa hàng?”

 

… vì thể buôn bán?

 

Ngoại tổ phụ năm xưa từng mở tiệm gạo lớn nhất quận Trần Lưu.

 

Nếu đủ bạc, đến ngày , ít nhất thể chuộc hết những cô gái quen về.

 

Tựa như… cứu chính bản ở kiếp .

 

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

Tại một con phố nhỏ với tiền thuê rẻ ở kinh thành, hiệu buôn của âm thầm khai trương.

 

Vốn liếng là bạc mà lén tích góp suốt bao năm giữ sổ quản gia, hàng hóa bày bán gồm phấn son, nước thơm, chỉ thêu, trâm vòng, cùng những món đồ thêu tay thu mua .

 

Buôn bán vô cùng khấm khá — lẽ vì nay nữ nhân nào ăn vì nữ nhân, mà chỉ nữ nhân mới thật sự hiểu nữ nhân cần gì.

 

Tiểu di nương là cánh tay đắc lực của , thoạt vẻ ngây ngô, thực chất lanh lẹ. Hóa phụ nàng từng là buôn hàng rong khắp ngõ xóm.

 

Hiệu buôn nhanh chóng vững. Hàng hóa thu mua từ Tô Châu, Kim Lăng… cập bến bán sạch.

 

Có công t.ử danh tìm tới, vung tay mua cả quầy son phấn, chỉ để tặng trong lòng.

 

Dưới ánh đèn, tiểu di nương gõ bàn tính lách cách, cong mắt vỗ tay:

 

“Tiểu thư thật thông minh, tiểu thư thật giỏi quá.”

 

Nàng dùng kéo cắt bấc nến, bưng từ tiểu trù phòng một bát điểm tâm.

 

Ta uống canh ngọt, xoa đôi mắt mỏi nhừ, thầm tính toán bạc tích .

 

Chỉ mong kịp lúc — cứu thêm một thì đỡ một .

 

Tuyết mùa đông bắt đầu rơi.

 

Đêm , lão thái quân qua đời trong giấc mộng.

 

Tiếng mộc gõ báo tang ở nhị môn vang lên bốn , Tam lão gia từ giường tân di nương bật dậy, hấp tấp chạy tới phòng lão thái quân.

 

Vừa liền hỏi Bích Hà chìa khóa.

 

Hắn cho hạ nhân động , đích mở rương của lão thái quân, trong lòng mơ tưởng sẽ thu mấy chục vạn lượng bạc.

 

khi cúi đầu , thì mười hòm trống hết chín, chỉ còn mấy xấp khế ước cầm đồ, đều thành đồ c.h.ế.t thể chuộc.

 

Tam lão gia tức đến mức mặt bao phun một ngụm m.á.u tươi, tuyên bố cáo bệnh, mặc kệ hết thảy.

 

May quan tài chuẩn từ nhiều năm , tiểu công t.ử chạy vạy khắp nơi gom góp ngân lượng, lo liệu hậu sự chu cho lão thái quân, đích đưa linh cữu về quê.

 

 

Loading...