UYỂN HÒA KÝ - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:10:34
Lượt xem: 817
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:10:34
Lượt xem: 817
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
Chu tẩu :
“Về môn đăng hộ đối thì đúng là quá đỗi hạ . Hôm chẳng nhà họ Phó còn sai đến thăm hỏi lão gia đó ? Sao kết với họ? Tiểu thư mà gả nơi cao môn vọng tộc, chẳng lão gia cũng thơm lây ?”
Phụ lạnh lùng đáp:
“Nếu nó gả , càng đạp xuống bùn. Lại còn bồi thêm một khoản hồi môn lớn, nỡ. Hiện giờ tên võ quan chịu bỏ hai nghìn lượng sính lễ, đó mới là lợi ích mắt. Chẳng nàng chê cái giường chật chội ? Đuổi nó , mua cho nàng một chiếc giường bằng gỗ hoa lê thật lớn.”
Hai bàn với hăng, đó lăn quấn lấy .
Tiểu di nương tức đến nghiến răng, nguyền rủa lão già c.h.ế.t t.ử tế. Ta vỗ nhẹ nàng, mỉm :
“Không đáng, chớ tức hại .”
Sáng hôm , phụ bày bộ mặt uy nghiêm, định xong một mối hôn sự cho .
Ta cúi mắt, cung kính đáp:
“Mọi sự xin phụ an bài.”
Trái , ông sững .
Chiều tối, Lai Vượng trở về. Chu tẩu chỉ ngẩn chốc lát, liền tươi đón lấy, phủi bụi cho , còn kéo bếp ăn cơm.
Phụ gọi tới thư phòng, gặp bật :
“Uyển Hòa, mẫu con hơn mười năm , khi còn sống và bà cũng từng ân ái. Con bây giờ cô độc thế , nếu nàng ở suối vàng , chẳng sẽ đau lòng ?”
Ta khó hiểu: “Chẳng tiểu di nương cưới về ?”
Ông trở nên cáu kỉnh, chỉ đôi chân mà kêu:
“Con giày tất của mà xem, bảo nàng cho đôi giày, suốt hai tháng chỉ mới cái đế. Lại hoa văn thêu con xem, đại tiểu thư , tiểu rốt cuộc là cưới cho con cho ?”
Ta thấy buồn , liền hỏi:
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Vậy phụ định thế nào?”
Phụ liền thì thầm với một hồi.
Hóa ông tìm cho Lai Vượng một mối khác, sắp xếp hai vợ chồng về nguyên quán trông nom ruộng đất. chuyện cần khuyên giải. Đại tiểu thư xưa nay dễ khiến khác nể phục, nếu mở lời, Lai Vượng giữ thể diện, tám phần sẽ đồng ý.
Ta do dự một lúc, mới : “Vậy tối nay phụ chờ con ở thư phòng, thành con sẽ sang bẩm báo.”
Đêm , trời tối gió lớn.
Trong thư phòng Trần phủ, vang lên một tiếng kêu t.h.ả.m thiết.
Gia đinh chạy tới, thấy Trần lão gia lăn lộn đất, bụng rạch toạc, ruột gan và m.á.u me chảy đầy sàn.
Không ai dám tiến lên. Đại tiểu thư động tĩnh chạy tới, ngất xỉu.
Trần lão gia lăn lộn kêu gào, đến rạng sáng thì dần dần tắt thở.
Trong thư phòng, những vật quý giá đều cướp sạch, Chu tẩu và Lai Vượng mất dạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/uyen-hoa-ky/chuong-9.html.]
Quan phủ dán cáo thị truy nã hai . Vài ngày , vớt từ bờ sông hộ thành một t.h.i t.h.ể nữ trương phình biến dạng, còn Lai Vượng thì tìm thấy .
Tiểu thư bán tòa nhà, dẫn theo tiểu di nương và những hầu còn , đưa linh cữu trở về nguyên quán.
Có lẽ lòng hiếu thảo cảm động trời cao, dọc đường xóc nảy, mà hài cốt trong quan tài vẫn tỏa mùi hôi thối.
Trở về quê cũ, dẫn theo Thanh Liên và mở hiệu buôn, chẳng bao lâu còn mở thêm một xưởng dệt.
Các nàng năn nỉ dạy chữ, rằng thể ghi chép, so với ghi nhớ bằng đầu thì thuận tiện hơn nhiều.
Chỉ là quản sổ sách, còn giao thiệp với các tiểu thư phu nhân, quả thật phân nổi, suy nghĩ hồi lâu, bèn một tờ thông báo, giao cho Song Hỷ, bảo nàng khi chợ thì dán ở đầu phố.
Song Hỷ xách giỏ bao lâu hí hửng về, còn kéo theo một thiếu niên trẻ tuổi, reo lên:
“Phu t.ử đến ! Phu t.ử đến !”
Nàng vui quá quên cả phép tắc, kéo tay áo tiểu công t.ử dài lết thết .
Tiểu công t.ử cũng chỉ bất đắc dĩ nàng.
Khi còn ở Kiều phủ, Song Hỷ tám tuổi mắc trọng bệnh, quản sự sai khiêng nàng tới cổng , chuẩn đưa trang viện bên ngoài chờ tắt thở. Chính tiểu công t.ử dẫn đại phu quen từ bên ngoài về, cứu nàng một mạng.
Từ đó, Song Hỷ chẳng khác gì phụ của nàng.
Nàng rốt cuộc cũng buông tay , ngẩng đầu , ánh mắt như xin giữ tiểu công t.ử ở .
Ta cũng mỉm — đối với tiểu công tử, kiếp còn quen thuộc hơn cả kiếp .
Khi , thường lão thái quân đưa đồ cho . Bất kể thứ gì ngon lành, , lão nhân gia đều nghĩ đến tặng cháu trai. Hắn luôn cung kính gọi một tiếng “tỷ tỷ”, còn dịu giọng hỏi han: “Lão tổ tông ngủ ngon ? Ăn uống đầy đủ ?”
Về , khi lão thái quân sai đưa trở về Trần phủ, lập tức hiểu ý, tự thuê thêm kiệu, chọn đường hẻo lánh mà . Đến cửa phủ, cúi hành lễ, khẽ :
“Tiểu thư bảo trọng.”
Đó là ngụ ý nhắc quên sạch chuyện xưa.
Cũng là tia ấm áp cuối cùng ở kiếp .
Từ đó, tiếng sách vang lên trong sân mỗi ngày, mưa gió ngăn bước chân tiểu công t.ử — ngày nào cũng đến dạy học.
Trung thu, tết Nguyên đán, đều cùng ở đón lễ.
Đầu xuân, xin nghỉ, trông mong vài ngày, đang định sai hỏi thăm thì bà mối tới cửa, mặt tiểu công t.ử tới cầu hôn với Trần tiểu thư.
Thành xong, tiểu công t.ử bán sạch sản nghiệp tổ tiên, giúp mở rộng xưởng dệt.
Chúng tuyển thêm nhiều nữ công — góa phụ nhà chồng đuổi , còn kế sinh nhai, cũng tiểu cô nương từ nhà nghèo.
Về còn cưu mang mấy đứa bé sơ sinh vứt ven đường.
Không rõ xưởng dệt rốt cuộc biến thành nơi như thế nào — lẽ là một con thuyền nhỏ, vá rách đó, chẳng thể độ khắp thế gian.
, thể cứu thêm một — thì cũng đủ .
Hết.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.