Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Phu nhân của Thượng thư đang  uống  một bên như tìm  đồng minh, vội vàng tiến lên.
 
“Phu nhân cũng  giao hảo với Tiêu phu nhân ? Thật trùng hợp,  cũng . Nàng  là Vệ Sơ Vũ,  tên riêng của , chứ   là phu nhân của một kẻ vô danh tiểu  nào đó.”
 
Nói , bà hung hăng liếc  Tiêu Nhiễm một cái, dập tắt   hy vọng  mới nhen nhóm trong lòng .
 
“Không danh  phận mà quấn lấy , thật    hổ, khiến    chê.”
 
Hai vị phu nhân phẩy tay áo, hùng hổ bỏ , để   nhà họ Tiêu mặt mày xám xịt, cùng Tề Hoàn đang vò nát khăn tay. Nếu đến lúc  mà   vẫn  nhận  họ đang bênh vực Vệ Sơ Vũ, thì thật uổng phí ngần  năm sống  đời.
 
Không  dính líu đến chuyện thị phi, tất cả   đều tìm cớ   lượt  về.
 
Một bữa tiệc đón gió hoành tráng, cuối cùng  trở thành trò  cho thiên hạ.
 
17
 
Chỉ trong vòng một canh giờ ngắn ngủi, Tiêu Nhiễm như  sét đánh ngang tai,  kinh ngạc  vui mừng. Hắn vội vã đến Hầu phủ, nóng lòng  hỏi Sơ Vũ, ở những góc khuất mà bọn họ  từng để ý, rốt cuộc nàng còn che giấu bao nhiêu bí mật,  chuẩn  bao nhiêu bất ngờ cho Hầu phủ. Vì quá vội vàng,  thậm chí còn  vấp ngã ở ngưỡng cửa, ngã dúi dụi xuống đất. Chẳng buồn lau m.á.u  lòng bàn tay,  xông thẳng  viện của Sơ Vũ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/va-mat-tieu-nhiem/13.html.]
Thế nhưng trong cái sân rộng lớn, chỉ    đang   gốc hải đường, vò chặt khăn tay.
 
“Mẹ, Sơ Vũ ? Con  chuyện quan trọng   với nàng. Còn nữa, , chuyện để Sơ Vũ   đừng nhắc đến nữa. Sơ Vũ là vợ con, cho dù Tề Hoàn   phủ, nàng  cũng là bình thê của con, chứ   . Sau  nàng  sẽ tiếp tục quản lý gia đình...”
 
“Không    nữa!”
 
Một câu  của   khiến   chôn chân tại chỗ.
 
“Mẹ  gì cơ?”
 
Hắn  chằm chằm   , trái tim như  bóp nghẹt.
 
“Vệ Sơ Vũ   , cũng mang theo đứa bé trong bụng. Thuyền chiều nay,  kịp nữa . May mà nàng   mang theo gì cả, Hầu phủ cũng  thiệt hại gì. Tính khí lớn như , cứ như chúng  nợ nàng . Hai năm chăm sóc, đổi  sáu năm cơm ngon áo , nàng  còn gì  hài lòng? So với Tề Hoàn, nàng  thật sự  thể sánh bằng. Chỉ  pho tượng Ngọc Diện Quan Âm , vốn là do trong cung ban tặng cho nàng , mà nàng    ,  thì đặt ở Phật đường của  .”
 
Tiêu Nhiễm  một  nữa  giáng một cú đ.ấ.m vô hình. Hắn cứ nghĩ, thứ  như , ngoài Tề Hoàn ,  ai  thể cầu . Hắn đương nhiên cho rằng, đó là món quà Tề Hoàn lấy lòng  . , đó  là của Sơ Vũ. Là Thái hậu khen tay nghề thêu thùa của nàng,  nàng khó  con, cố ý ban thưởng cho nàng.
 
Ngọc Diện Phật vẫn còn, nhưng Sơ Vũ và đứa bé trong bụng, đều   .