Giọng càng càng nhỏ, giấu nổi chột .
“Hỗ trợ.”
cái lập luận rác rưởi chọc cho bốc hỏa.
“Hỗ trợ đến tận giường? Hỗ trợ cả đứa con hoang?”
“Lời ngụy biện dơ dáy đó, mấy cũng mở miệng cho . Mặt dày đúng là đối thủ.”
“Cái tư tưởng mục ruỗng, phong kiến, bẩn thỉu như giẻ lau nhất nhét luôn quan tài chôn theo luôn !”
“Hôm nay sẽ trời hành đạo, dạy dỗ hai kẻ vô liêm sỉ, vô pháp vô thiên một trận nhớ đời.”
kịp bước tới, thì ba Cố sợ hãi đến mất khôn, rống lên:
“Con đàn bà độc ác! Tao đánh c.h.ế.t mày!”
Vừa chửi vung cánh tay gầy guộc nhắm thẳng mặt mà vả tới…
Ánh mắt lạnh băng, phản ứng còn nhanh hơn lão già tưởng.
Trước khi cái tát rơi xuống, nghiêng nhẹ , đồng thời vung tay chụp thẳng cổ tay lão chuẩn xác như sét đánh, mạnh mẽ bẻ ngoặt .
“Ái dà!” – bố Cố đau đớn kêu lên.
Cánh tay vặn lưng, thể lão tự chủ mà loạng choạng đổ về phía .
Bịch!
Một cú ngã sóng soài cực kỳ mất mặt chổng vó như chó ăn cứt.
Lão vùng vẫy định bật dậy, nhưng nhanh chân đạp thẳng lên bắp chân lão, khiến lão dính chặt xuống đất.
Có lẽ cả đời lão từng chịu nhục đến thế, mặt đỏ bừng, cổ nổi gân, giãy dụa định liều mạng với :
“Con tiện nhân, mày dám đánh cha chồng mày ?!”
“ đánh chính là các đấy!”
Mười tám năm nhẫn nhục tích tụ như núi lửa bùng nổ.
vươn tay tóm lấy cái roi lông gà cắm tủ giày hôm nay, để các thế nào là phản trời nghịch đạo thật sự.
“Già mà hổ, dạy con gì, dung túng thằng súc sinh, mồm thối hơn cống, một cặp tú bà tú ông dắt gái”
Mỗi câu mắng, roi trong tay vung lên vun vút, trượt phát nào, nện thẳng bắp tay, bắp chân, m.ô.n.g mẫy của hai ông bà già chọn chỗ thịt dày, tránh chỗ hiểm nhưng… vẫn đau nát óc.
“Ái dà, đừng đánh nữa, đau c.h.ế.t !”
“Cứu mạng! Có g.i.ế.c ! Cứu mạng a a a!”
“Vãn Chu, Vãn Chu, tụi sai ! Đừng đánh nữa! Xin cô đấy! Tụi dám nữa!”
“Tha mạng, tha mạng! Tụi nhận sai , già hồ đồ, nên kiếm gái cho Thừa Vũ… á á á đừng đánh!”
Chỉ trong phút chốc, phòng khách nhà họ Cố biến thành một bãi chiến trường.
Tiếng , tiếng gào, tiếng la hét chồng chất lên .
Chẳng bao lâu , bố Cố đánh cho như Cố Thừa Vũ ôm đầu chạy loạn, cuối cùng sụp xuống, quỳ lạy lóc cầu xin tha thứ.
vứt roi xuống đất, lạnh lùng ba con tơi tả rên rỉ sàn.
Mối hận dồn nén suốt gần hai mươi năm, pha với sự phản bội, sự tủi nhục, cuối cùng cũng trút thống khoái.
… đó mới chỉ là tiền lãi mà thôi.
Kể từ hôm đó, ba nhà họ Cố bắt đầu sống trong cảnh địa ngục trần gian.
Tâm trạng mà đập Cố Thừa Vũ phát cho hả.
Mẹ Cố mà mở miệng đá xéo—hai cái bạt tai cho tỉnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/van-chu/chuong-6.html.]
Bố Cố mà dở giọng cha một cú đá cho về đúng vị trí.
Phương châm sống: hai ngày đánh nhẹ, ba ngày đánh nặng.
Đánh đến mức mỗi thấy , cả ba đều run chân như chuột rút.
Rất nhanh, bố Cố chịu nổi nữa, mặt mũi bầm dập đến tìm Cố Thừa Vũ.
“Thừa Vũ , thế sống nổi nữa. Con xem, con đàn bà đó đánh với ba mày thành thế …”
Mẹ Cố chỉ mặt sưng như đầu heo nước mắt nước mũi ròng ròng.
“Con ả đó hành xác tụi tao đến c.h.ế.t để chiếm hết tài sản!”
Bố Cố liếc quanh như thể sợ tường tai, hạ giọng như rắn độc rít :
“Phải nghĩ cách… cho nó ‘biến mất một cách bất ngờ’.”
Cố Thừa Vũ giật cứng đờ:
“Biến mất… thế nào? Nó tinh lắm. Với , nếu nó c.h.ế.t , tài sản…”
“Đương nhiên là của con.” – Bố Cố cắt lời, chắc như đinh đóng cột.
“Con là chồng hợp pháp của nó. Nó mà chết, tiền, nhà, cổ phần đều là của con. Khi đó, rước Mạn Lệ và đứa nhỏ về, sống đời sung sướng.”
Mẹ Cố cũng gật đầu liên tục:
“Phải đấy con! Nghe lời ba con! Giết nó ! Đồ đẻ, còn hãm hại cả nhà! Mẹ giúp con tạo ‘sự cố rò khí gas’ chẳng hạn, cho nó gặp tai nạn giao thông…”
“Tai nạn giao thông…” – ánh mắt Cố Thừa Vũ lóe lên, một ý nghĩ tàn độc hình thành trong đầu.
“Con ngày , nó sẽ khu nghỉ dưỡng ở ngoại ô. Đoạn đường đó hoang vắng, ít xe qua buổi tối…”
Hắn động tác vặn mạnh vô lăng, trong mắt bừng lên sát ý điên cuồng.
Bố Cố liếc , trong mắt đục ngầu bỗng lóe lên hy vọng bệnh hoạn.
“Tốt! Làm !” – Bố Cố gật đầu mạnh mẽ.
“Thừa Vũ, nhớ kỹ tay gọn gàng, để dấu vết.”
“Ừ. Ba ở nhà chờ tin con.”
Cố Thừa Vũ hít sâu một , ánh mắt hiện lên vẻ quyết liệt như thể buông tay với tất cả.
Chúng tưởng việc thần quỷ ?
Chúng mỗi nét mặt, mỗi lời thì thầm g.i.ế.c …
đang màn hình giám sát và rõ ràng từng chữ.
Camera HD thậm chí còn zoom ánh mắt đầy sát ý của Cố Thừa Vũ.
Rất . Rất xuất sắc.
còn đang suy nghĩ nên chốt ván cờ thế nào, thì các bước một bước định g.i.ế.c ?
Muốn chết?
Vậy thì… để các .
chăm chú ba gương mặt trong màn hình, lòng lập tức quyết định.
cầm lấy chiếc điện thoại đăng ký danh tính, gõ nhanh một dòng tin nhắn:
Mục tiêu: Cố Thừa Vũ
Địa điểm: Đường XX, khu Tây thành phố
Yêu cầu: Dàn dựng tai nạn giao thông “tình cờ” như say rượu mất lái
Thù lao: Gấp ba. Hành động ngay.