Phù Phong  trở thành thê tử của , như một giấc mộng  thực.
"Phù Phong cô cô, thật  ngờ  bao năm, hai chúng   ở riêng trong  cảnh thế ."
Ta   nên gọi nàng thế nào, lúng túng và bối rối.
Nhẹ nhàng vén tấm mạng đỏ  trán nàng, tân nương của , dung nhan diễm lệ trong bọo hỷ phục, là  nữ tử  nhất thế gian.  đôi mắt nàng hoe đỏ, gương mặt lạnh lùng, đôi lúc thoáng  xung quanh với ánh mắt đầy căm ghét dành cho những kẻ đang  trộm.
Ánh mắt  lướt qua chiếc khay bên cạnh, nào là ngọc thế, roi da... Tên tiểu Đức Tử đáng chết,     gì  cũng  biện minh .
"Nô tỳ cũng  bất ngờ, Đốc công đại nhân hạ  như ,  chấp nhận thánh chỉ của Hoàng hậu mà cưới nô tỳ."
Phù Phong nghĩ rằng   che giấu  giỏi,  buồn  vui, nhưng sự oán hận và chế giễu của nàng  hiện rõ ràng.
Nàng đối với   giờ vẫn , bề ngoài thì kính cẩn, nhưng  bao giờ chịu  thẳng ,   vì khinh miệt  vì sợ hãi.
Ta giữ cằm nàng , buộc nàng  .
Ta   với nàng rằng, nếu   , Hoàng hậu cũng chẳng là gì. Trong thiên hạ ,  ai  thể ép buộc  . Ta cưới nàng,  vì ai cả, mà chỉ vì  thích nàng.
Chỉ bởi vì   thầm yêu nàng suốt bao năm.
 ngay khi chạm mắt nàng,  thua .
Nàng sợ , oán hận . Không  chút vui vẻ nào, chỉ là vẻ mặt cam chịu như   chỗ chết.
Chính nhờ khả năng  thấu lòng  mà  leo lên  vị trí ngày hôm nay, nhưng cũng vì điều đó mà   thể tự lừa dối bản .
"Hoàng hậu là chủ tử, lệnh của chủ tử, nô tài nào dám chống."
Lại nữa, chúng  luôn như , cố chấp đến mức  ai chịu cúi đầu.
Đêm tân hôn vốn dĩ      phá hỏng  ,  khí căng thẳng như gươm đao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/van-doan-chi-ha/chuong-phien-ngoai-2.html.]
Thôi ,  – Tần Đoan, cũng chẳng     gì, cứ bắt nạt nàng  . Ta đẩy nàng lên giường, định cởi áo nàng… Ta   vẻ  hung hăng, nhưng khi thấy nàng dù sợ hãi vẫn cố tỏ  kiên cường, dáng vẻ đáng thương     thể  tay.
Ta từ bỏ,  lấy từ chiếc khay  hai cây nến.
Nàng càng sợ hơn, rút trâm cài , sẵn sàng liều mạng sống chết.
Nàng nghĩ  sẽ…? Ta,  thực sự   kẻ biến thái!
A, tiểu Đức Tử, ngươi c.h.ế.t  cho  nhờ!
Ta đưa nến cho nàng. Nàng sợ đến mức gần như hoảng loạn,   gì đó nàng sẽ chẳng yên,  khi tự dọa  đến phát điên mất.
Trước hết cứ để nàng quỳ một đêm mà bình tĩnh .
Thu Vũ Miên Miên
Ta   giường, còn nàng quỳ ngay gần đó, gần đến mức chẳng ai ngủ nổi.
Nàng từng bắt  quỳ cả đêm, giờ nàng quỳ , chúng  coi như  ai nợ ai.
Nửa đêm về sáng, đầu nàng cứ gật gù,   nàng thích ngủ, vì thế  ít   An quý phi phạt. Lý trí bảo  đừng quản nàng, nhưng cơ thể      lời.
Ta lặng lẽ xuống giường, thổi tắt nến, điểm huyệt ngủ của nàng,  bế nàng lên giường. Thân thể nữ tử thật mềm mại,  nhẹ nhàng đặt nàng xuống,  rằng nàng sẽ  tỉnh, nhưng vẫn  dám thở mạnh.
Ngồi bên giường  nàng,   đưa tay chạm  má nàng, nhưng nghĩ ,  rụt tay về, chỉ kéo chăn cẩn thận đắp kín cho nàng.
Ta  bao giờ dám mơ rằng, đời   còn cơ hội danh chính ngôn thuận tiếp cận Phù Phong,  mà giờ đây, nhờ thánh chỉ Hoàng hậu, nàng  ngay  mắt .
Với quyền lực hiện tại, chỉ cần  , bất kỳ ai  đời  đều  thể  .
 duy nhất Phù Phong thì , duy nhất nàng thì .
Bởi vì,   yêu nàng nhiều năm.
Yêu là thận trọng từng chút, là bước  băng mỏng.
nhân gian , chậm rãi bước , cho đến bạc đầu.