Hắn là một trong hai nam chủ, tâm cơ thông thiên, tất nhiên rõ rượu  vấn đề. Hắn cố ý uống.
Chỉ là…    gì,   cần . Ta chỉ cần đóng vai công cụ là đủ.
 
4.
 
Ước chừng qua một khắc đồng hồ.
Thân thể  cũng bắt đầu  dị trạng.
N/gực nặng nề, từng cơn đau đớn ập tới.
Ta ôm lấy n/gực, sai cung nữ  cận bẩm báo hoàng đế rằng  cần rời tiệc để nghỉ ngơi.
 
Hoàng đế vốn   khó  vị hoàng tỷ như  liền phất tay cho  lui.
Đi dọc hành lang Lưu Vân cung,  c/ắn răng thầm c/hửi:  thể vốn yên    đau nhức? Chắc chắn là do cặp song sinh hạ cổ phát tác!
“Truyền… thái… khụ, thái y…”
 
Cung nữ vội vàng gật đầu.
 lúc , một cánh cửa bên hành lang  đẩy mở, một bàn tay lạnh lẽo chụp lấy cánh tay , kéo mạnh   trong.
 
Trong cơn hoảng loạn,  theo bản năng  kêu cứu,     s/iết c/hặt, bàn tay lạnh áp lên miệng .
“Ưm…”
 
Yến Chấp cúi đầu, tiếng  khàn khàn vang lên sát tai:
“Điện hạ… là  thể  thoải mái ?”
Ta nhắm mắt, trong lòng r/ủa thầm, quả nhiên là !
 
Cổ trùng ký sinh trong , chỉ cần  khẽ động ý niệm,  liền thống khổ tột cùng.
Áo  vạt mở, tóc mai rối loạn, gương mặt yêu mị nhiễm hồng, đôi bàn tay lạnh lẽo t/ham l/am lướt dọc  thể …
 
“Điện hạ, trong rượu hoàng thượng  hạ dược. Giờ đây… chỉ  điện hạ mới  thể cứu …”
Dù trúng th/uốc, song đôi mắt phượng của Yến Chấp vẫn tỉnh táo, thâm trầm.
 
N/gược  là , chỉ trong mấy  thở, áo ngoài    c/ởi , chỉ còn  một lớp áo l/ót mỏng manh.
Cảnh tượng n/hục n/hã đến cực điểm…
 
Trong đầu  văng vẳng lời cảnh báo của hệ thống:
“Không  ch/ết thì  thuận theo kịch bản! Đừng phản kháng cặp song sinh! Hoàn thành kịch bản, ký chủ sẽ   một  thể mới và mười vạn lượng bạc!”
 
Vì mạng sống, vì bạc,  c/ắn môi nhẫn nhịn.
Thân thể nóng bừng,  khẽ rên: “Yến Chấp, đừng…”
Ngay giây khắc , cửa phòng kẽo kẹt mở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/van-lang/chuong-3.html.]
 
Yến Trúc  nơi cửa, sắc mặt u ám.
“Điện hạ cùng  trưởng… đang  gì ?”
Ta kinh hãi,  cảm giác như kẻ ng/oại t/ình  bắt quả tang,  hổ  để  cho hết.
Theo bản năng,  ngẩng đầu  Yến Chấp.
 
Hắn  thản nhiên, từ từ buộc  đai áo cho :
“Không  gì, chỉ là giúp điện hạ chỉnh y phục mà thôi.”
Dứt lời,  cúi  nhặt lấy từng lớp áo rơi vãi  đất, kiên nhẫn mặc  cho .
 
Yến Trúc híp mắt, đột ngột nở nụ :
“Nếu  , chẳng bằng để  giúp điện hạ  một bộ y phục khác.”
Ta: “…”
 
Rõ ràng, bản cung đang  hai   đùa giỡn trong lòng bàn tay.
Kỳ quái ,   Yến Chấp rõ ràng  uống rượu hoàng đế ban, trúng t/huốc, vốn  định cùng    chuyện …
 
Thế nhưng  khoảnh khắc mấu chốt,   ngừng . Chẳng lẽ là…  thể  đủ?
 trong nguyên tác   chi tiết  bất lực!
Ta nghi hoặc liếc   mấy .
 
Yến Chấp như nhận , thẳng thừng bắt lấy ánh mắt , khóe môi nhếch lên trêu ghẹo:
“Điện hạ  ? Chẳng lẽ cần   gì cho điện hạ?”
Ta giật nảy, vội vàng lắc đầu:
“Không cần! Bản cung…”
 
Lời  dứt, tiếng gõ cửa vang lên.
Cung nữ cúi đầu, phía  dẫn theo một vị thái y.
“Điện hạ, thái y  đến. Giờ  t/iện để  chẩn mạch ?”
Trong giọng  của nàng, mơ hồ mang chút ngượng ngập.
 
Nàng hẳn tưởng  cùng hai   song sinh đang  chuyện  hổ trong phòng.
Mặt  cũng nóng bừng, vội vàng chỉnh  tóc tai  gương,  cho mời thái y .
Ánh mắt thái y hàm ý sâu xa dừng   song sinh bên cạnh …
 
Ta khẽ ho khan: “Bản cung   bỗng cảm thấy n/gực nặng nề, đau đớn, chẳng rõ nguyên do.”
Cung nữ đặt khăn tay lên cổ tay , để thái y bắt mạch.
Tim  đ/ập thình thịch.