Trên đường trở về văn phòng, chiếc xe vẫn tiếp tục xóc nảy. Du Phi Phàm thất thần   ngoài cửa sổ, cho đến khi Thành Dịch vỗ vai cô mới lấy   tinh thần.
"Chị, gần đây chị    ? Từ  khi chị ngất  tỉnh  thì cứ   lắm. Đêm đó  chuyện gì xảy   ?"
Thành Dịch lớn lên cùng cô từ nhỏ,  hiểu cô, vì  nhanh chóng nhận  sự  đổi trong cảm xúc của cô.
Du Phi Phàm thở dài,   vấn đề   phiền  bấy lâu nay: "Chị cảm thấy đôi mắt của  hình như  trở nên khác biệt."
Lúc nãy ở nhà bà ngoại Khổng Tước, Thành Dịch mải mê quét dọn sân nên   thấy cuộc trò chuyện của hai . Nghe cô  ,   khỏi giật , ghé sát   kỹ đôi mắt của cô.
Tuy nhiên, từ vẻ bề ngoài, đôi mắt của Du Phi Phàm  khác gì  bình thường. Chỉ những  cũng là linh thuật sư mới  thể   sự khác biệt của nó.
Thành Dịch hỏi: "Chị thấy nó khác ở chỗ nào?"
"Thật , đêm đó  khi ngất , chị  thấy một cái hồ."
"Hồ?"
Du Phi Phàm gật đầu: "Một cái hồ màu xanh, xung quanh  yên tĩnh,   một âm thanh nào. Sau đó thì  nhiều linh hồn xuất hiện,   chị quen,    quen, nhưng chị đoán cái c.h.ế.t của họ đều  liên quan đến Dương Tán."
Cô cẩn thận hồi tưởng : "Kỳ lạ là,   vì  những linh hồn đó  thể chạm  con . Họ dường như  chị   gì, nên  khống chế Dương Tán  chị."
Linh hồn và con  về bản chất thuộc về hai thế giới khác , tồn tại trong những  gian khác . Hai thế giới giống như  ngăn cách bởi một tấm màn nước  thể xuyên qua. Có thể  thấy, nhưng  thể chạm .
 khoảnh khắc đó, rào cản  gian dường như   phá vỡ. Linh hồn và con  cùng   cùng một mặt hồ, còn  thể chạm  .
"Trước khi những linh hồn đó xuất hiện,  xảy  chuyện gì?" Thành Dịch từng bước hướng dẫn cô.
"Chị thấy Dương Tán cầm dao, định cứa  cổ Giang Thước..."
Thành Dịch cắt lời cô: "Vậy lúc đó chị  lo lắng, đúng ?"
Du Phi Phàm nhún vai: "Đương nhiên , chẳng lẽ chị      c.h.ế.t  mặt  ?"
"Em đại khái  nguyên nhân ." Thành Dịch đẩy gọng kính: "Chị còn nhớ những bộ phim chúng  từng xem , nhân vật chính luôn bộc phát siêu năng lực  những thời khắc nguy cấp?"
Du Phi Phàm gật đầu đồng tình, nhưng vẫn vẻ mặt mờ mịt.
"Giống như... giống như những bộ phim hoạt hình về hoàng tử cứu công chúa mà chị từng xem. Khi công chúa gặp nguy hiểm, một năng lực nào đó của hoàng tử sẽ  kích hoạt, giúp   cứu công chúa khỏi tay kẻ thù. Có lẽ chính trong khoảnh khắc nguy hiểm đó, năng lực của Linh Đồng   đánh thức."
Thành Dịch cố gắng dùng những từ ngữ dễ hiểu nhất để giải thích chuyện  cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/van-phong-tham-linh-toi-co-the-bat-tram-trieu-ma-quy/chuong-189-khai-quat-suc-manh.html.]
Du Phi Phàm bừng tỉnh, vỗ đùi một cái: "Ồ, chị hiểu . Ý em là, chị là hoàng tử, Giang Thước là công chúa. Chị vì cứu   nên đột nhiên khai quật  sức mạnh."
"...Cũng gần như ." Thành Dịch  chút bất lực với phép so sánh của cô.
"Nói như , chị còn  cảm ơn  ." Du Phi Phàm vui vẻ một lúc,  ánh mắt đột nhiên  trở nên ảm đạm: " nếu chị dùng Linh Đồng  để khống chế linh hồn, thì  gì khác với Chu Kiến Nguyên dùng tà thuật để thao túng oán linh chứ?"
"Chị , lo lắng  của chị    thừa  ." Thành Dịch bật : "Viên đạn ở trong tay kẻ ,  thể dùng để g.i.ế.c hại  vô tội; nhưng đến tay  Giang Thước, nó  trở thành công cụ để diệt ác trừ gian."
Du Phi Phàm cúi đầu suy nghĩ nghiêm túc một lúc, cảm thấy lời    lý, lúc  mới thở phào nhẹ nhõm.
Thành Dịch vỗ vai cô: "Chị  bất cứ chuyện gì đều  thể  với em, đừng giữ trong lòng."
Mặc dù tuổi  nhỏ hơn Du Phi Phàm, nhưng cả trong cuộc sống lẫn suy nghĩ,  đều giống một   trai hơn. Bao năm qua, Du Phi Phàm cũng  quen với việc an tâm dựa dẫm  .
Ngày hôm , Du Phi Phàm vẫn đến nhà họ Chu, dù  thì cô cũng  đưa con Kumanthong về.
Hôm  bà ngoại Khổng Tước  dùng linh thuật đặc biệt để khôi phục linh lực cho nó, nhưng một  nó vẫn  thể chống  thai nhi linh trong nhà. Du Phi Phàm  tìm  bản thể của thai nhi linh, tìm cách siêu độ nó, thì mới  thể giải quyết triệt để vấn đề của gia đình họ Chu.
Cô ấn chuông cửa,   mở cửa  là chồng của bà Chu, Chu Kiến Hoành.
"Chào ông Chu,  đến..." Du Phi Phàm cố gắng vận não nghĩ  một cái cớ, thì Chu Kiến Hoành  mở lời : "Cô đến dọn dẹp vệ sinh đúng ?"
Lúc  cô mới nhớ   vẫn đang mang  phận " giúp việc"  mặt Chu Kiến Hoành, bèn thuận nước đẩy thuyền gật đầu: " , bà Chu gọi  đến để dọn dẹp vệ sinh."
"Vợ   đánh mạt chược ,  còn   việc. Cô cứ dọn dẹp phòng khách tầng một  ." Chu Kiến Hoành  xong thì   về phòng  việc.
"Vâng, thưa ông Chu." Sau khi đồng ý, Du Phi Phàm mới chợt nhận  điều  đúng.
Không ,  đến đây là để bắt ma chứ    vệ sinh .  khi cô liếc  chiếc cặp tài liệu ở sảnh  , một ý tưởng nảy . Cô xắn tay áo lên, lục lọi trong phòng chứa đồ tìm  đủ loại dụng cụ dọn dẹp.
Cô dọn dẹp qua loa một lúc,  đầu  về phía phòng  việc   động tĩnh,   đến chỗ chiếc cặp tài liệu, nhẹ nhàng kéo khóa. Trong lòng cô thầm niệm:   cố ý xâm phạm sự riêng tư của   , chỉ là vì  giúp   nên mới bất đắc dĩ    thôi.
Trong chiếc cặp tài liệu  vài tập tài liệu,  cái là tiếng Trung,  cái là tiếng Thái. Có lẽ đều là những thứ liên quan đến công việc kinh doanh. Đối với Du Phi Phàm mà , đây   là manh mối  giá trị.  một tờ quảng cáo  gấp  kẹp trong đống tài liệu  thu hút sự chú ý của cô.
Tờ quảng cáo dường như  tiện tay nhét  trong cặp. Du Phi Phàm mở  xem, phát hiện đó là tờ quảng cáo tuyển sinh của Đại học Kinh Hồ.
Đại học Kinh Hồ  ở phía Đông thành phố M, là một trường đại học chủ yếu đào tạo các chuyên ngành về kinh tế, tài chính, thương mại quốc tế.
Đây là mùa tuyển sinh, các trường đại học lớn đều sẽ đặt các điểm quảng bá ở cổng trường để phát tờ rơi.
 Chu Kiến Hoành là một ông chủ công ty, tại   đến Đại học Kinh Hồ?