Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 279

Cập nhật lúc: 2025-01-08 16:16:44
Lượt xem: 309

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người liên lạc đem lời chuyển cho Lưu Trưởng sử, còn mỉa mai thêm hai câu: "Muốn thành đại sự đừng câu nệ tiểu tiết, việc do dự thiếu quyết đoán, chần chừ do dự, như còn nổi bật, nếu là biểu của Hồng Dương Hầu, e rằng ngay cả buổi tiệc mùa xuân cũng tổ chức nổi."

Lưu Trưởng sử liếc , đánh giá gì thêm, chỉ : "Tiếp tục theo dõi, tìm cơ hội."

Người liên lạc gật đầu.

Hắn hiểu, sắp xếp một nhóm hạ thấp Hứa Yên Miểu, đó Lưu Trưởng sử sẽ mặt giải vây cho Hứa Yên Miểu.

Khi một cô lập, bỗng nhiên bảo vệ, về phía , còn thể thu phục đó ?!

Lưu Trưởng sử suy nghĩ một chút: "Nghĩ cách điều Trạng nguyên lang chỗ khác."

Nếu , Trạng nguyên lang cũng bảo vệ Hứa Yên Miểu, chiêu sẽ hiệu quả.

Hứa Yên Miểu đang "tĩnh tọa".

Đương nhiên, chột , cảm thấy như một chú chó Husky lạc bầy sói.

[Người khác thật sự đang thả lỏng tâm hồn, chỉ đang hóng chuyện, tội tội .]

Các quan viên khác liếc mắt đầy ẩn ý, một lời.

, chúng đang thả lỏng tâm hồn——Ai dám xem chuyện náo nhiệt của khác là thư giãn chứ!

[Ồ hố! Tiền riêng của Thôi Y vốn dĩ gửi tiệm cầm đồ, giấy biên nhận giấu màn giường.]

[Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an nhất, chậc chậc, binh pháp xem như hiểu rõ!]

Các quan viên: "!!!"

Hóa giấu ở đây!

Tên tiểu tử đúng là giấu! Học !

Một ngày tốt lành

bạn của Thôi Y đảo mắt, bắt đầu suy nghĩ xem nên hù dọa hảo hữu như thế nào.

Nhất định nhân lúc khác chuyện mặt ông , tay ! Tiền bịt miệng... ít nhất cũng mời một bữa ở tửu lâu ngon nhất kinh thành!

[Không ngờ, phò mã của Vạn Tuyền huyện chủ ham mê cờ bạc, huyện chủ hòa ly!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-279.html.]

Các quan viên: "?"

Hả? Còn chuyện nữa ?

Không đúng, bọn họ rõ ràng nhớ kỹ vị Nghi Tân (tên gọi phò mã của huyện chủ) và huyện chủ ân ái, trong nhà đừng là nạp , ngay cả nha xinh cũng ! Hắn còn ngày ngày vẽ mày, trang điểm cho huyện chủ! Nghe son phấn huyện chủ dùng đều là do tự tay pha chế, phù hợp nhất với làn da của huyện chủ.

[Nàng hỏi Hoàng hậu nương nương !]

[Hoàng hậu nương nương mà thật sự đưa một biện pháp!]

[Xì—— Bảo huyện chủ mở một sòng bạc, bên trong từ đến khách chơi đều là của huyện chủ! Trước tiên để Nghi Tân thắng nhỏ vài ván, đó để thua liên tục, tiền trong nhà thua đến chỉ còn ba ngàn lượng, huyện chủ lấy của hồi môn , hề trách cứ, chỉ nhẹ nhàng bảo cầm chỗ trống. Đã nhiều năm , Nghi Tân căn bản chuyện , vẫn luôn dịu dàng săn sóc huyện chủ, hơn nữa cũng đánh bạc nữa. Chỉ còn huyện chủ tài sản trong tiệm cầm đồ mà trầm tư.]

[Nếu là , cũng trầm tư——Nhiều tiền như , đàn ông hình như cũng cần thiết giữ nữa nhỉ?]

Đồng tử của các quan viên như rơi ngoài, quả thực kinh hãi đến mức sởn tóc gáy.

Và bắt đầu liều mạng suy nghĩ, xem chỗ nào phu nhân ám toán .

Nghĩ tới nghĩ lui cũng nghĩ , họ chỉ thể lặng lẽ hướng ánh mắt về phía Hứa Yên Miểu. Vừa Hứa Yên Miểu chuyện của , cảm thấy đôi khi lẽ sẽ hơn.

[A! Còn ——]

Đột nhiên truyền đến một trận ồn ào từ xa.

Hứa Yên Miểu tò mò ngẩng đầu lên, tiếng lòng tự nhiên dừng .

Các quan viên: "..."

Lần, , , là, ai!

Hứa Yên Miểu những đồng liêu vẫn đang tĩnh tọa xung quanh, rón rén dậy, cố gắng phát tiếng động rời .

——Một hóng chuyện chuyên nghiệp, khi thấy náo động thật sự khống chế bản .

Ta xem một chút! Chỉ một chút thôi!

Hoàn thấy ánh mắt trông mong của các đồng liêu phía .

….

 

Loading...