[A?]
Mùng năm tháng Giêng, thích hợp đội mũ.
[Woa! Lễ gia quan! Lễ gia quan đó! Ta vẫn là đầu tiên trải nghiệm chuyện !]
Vĩnh Xương Hầu thấy âm thanh , ngáp một cái bò dậy, hỏi hạ nhân: "Mấy giờ ?"
Hạ nhân cẩn thận: "Một khắc giờ Dần. Chủ tử, hôm nay cần thượng triều, ngủ thêm chút nữa ?"
"Một khắc giờ Dần?" Vĩnh Xương Hầu lập tức : "Dậy sớm như ? Hưng phấn như a."
Hạ nhân lén Vĩnh Xương Hầu một cái, thầm suy đoán: Từ khi chủ tử đoạn tuyệt quan hệ với những nghĩa tử , càng ngày càng thích tự chuyện, hẳn là cũng quá cô đơn .
Hứa Yên Miểu hưng phấn rời giường, hưng phấn rửa mặt, hưng phấn gương trang điểm.
Đầu tiên là dùng lược chải tóc cho thật ngay ngắn, đảm bảo mỗi sợi tóc đều chỉnh tề.
Cuối cùng, một bộ y phục lót bằng lụa màu trắng, đó là một bộ áo bào màu đen, cổ tay áo và gấu áo viền gấm màu đỏ.
Một ngày tốt lành
[La la la!]
[La la la!]
Hát một giai điệu tên, Hứa Yên Miểu cúi đầu buộc dải lụa viền gấm màu đỏ, giày vải màu đen, dùng dải gấm màu đỏ buộc mái tóc dài, cả giống như một ngọn lửa đang cháy.
[Bình tĩnh bình tĩnh! Không thể 'la' nữa!]
[Trưởng thành ! Phải thành thục, vững vàng!]
Hứa Yên Miểu hít sâu một , đối diện với gương đồng nhẹ nhàng vuốt quần áo, kiểm tra xem chỗ nào vấn đề , xác định vấn đề gì, mới sải bước cửa, lên xe ngựa đến đón.
Sau đó, liền sắp xếp đến phòng phía Đông bên cạnh nhà thờ tổ, đối diện với hướng Nam.
– Nhà thờ tổ của nguyên đương nhiên ở trong hoàng cung, đây là mới lập, dùng để ứng phó, đợi hành lễ gia quan xong sẽ tháo dỡ.
Thái giám ở bên cạnh kiên nhẫn giải thích: "Hứa lang đừng xuống, đừng vội vàng, đợi Bệ hạ bày biện xong, liền thể điện."
Hứa Yên Miểu tùy tiện hỏi một câu: "Phải bao lâu?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-378.html.]
Thái giám suy nghĩ một chút, : "Hiện tại 'tẩy' bày biện xong, quan phục cũng gấp gọn đặt ở tường phía Tây. Hiện tại chỉ cần đặt đồ trang sức và đồ đựng rượu, trải chiếu dùng để hành lễ, đợi tham dự đến là , chừng... nửa canh giờ?"
Hứa Yên Miểu đồng tử chấn động.
[A a a! Một tiếng đồng hồ! Phải một tiếng đồng hồ! Quá mệt mỏi!]
Lão Hoàng đế đang giám sát cung nhân những việc thấy lời oán trách , vẫn giữ nụ .
Tiểu tử thối, còn chê mệt! Một lát nữa ngươi sẽ cái gì mới là mệt mỏi thật sự!
"Hứa lang –"
"Ra khỏi phòng –"
Đợi Hứa Yên Miểu thấy hai âm thanh như tiếng trời , là gần một canh giờ .
Hắn nhanh chóng bước khỏi cửa phòng phía Đông.
Hoàng đế và Hoàng hậu, thành viên hoàng thất, và các quan văn võ, những tham dự lễ, mỉm qua...
Viền gấm màu đỏ bay phấp phới áo bào, mái tóc đen buộc bằng dải gấm đỏ, thanh niên dáng cao ngất, giống như cây trúc mạnh mẽ trong mưa gió.
Tương Dương công chúa nhịn hít một khí lạnh, hai tay nắm chặt, ánh mắt chằm chằm Hứa Yên Miểu.
Lão Hoàng đế trợn to mắt, đánh giá Hứa Yên Miểu từ xuống .
Quyền Ứng Chương khỏi khẽ gật đầu, thấp giọng với Ký Tuế bên cạnh: "Hứa tiểu tử quả nhiên tầm thường, tướng mạo, khí chất gì xuất chúng, cử chỉ cũng đều toát lên vẻ nho nhã. Sau ở Cổ Văn Học phái của ắt sẽ thành tựu lớn."
"Ừm." Ký Tuế nhạt nhẽo đáp một tiếng: "Trừ câu cuối cùng, đều đồng ý."
Các quan viên khác nín thở, dường như sợ thanh âm của phá hỏng hình ảnh đẽ . Sau đó còn tiếng , trong khí tràn ngập sự im lặng, chỉ tiếng áo bào của Hứa Yên Miểu lay động sột soạt.
Đợi Hứa Yên Miểu chỗ, Thái tử cầm lược lên, cẩn thận gỡ tóc Hứa Yên Miểu , chải .
Lại dùng khăn đen dài sáu thước đem tóc Hứa Yên Miểu lồng lên, quấn thành búi tóc.
Trong quá trình , Hứa Yên Miểu hề xem hệ thống một nào, cũng cảm thấy nhàm chán, cảm nhận chiếc lược nhẹ nhàng lướt qua da đầu, và động tác quấn búi tóc thành thạo, tư duy Hứa Yên Miểu lan man.