Lão Hoàng đế: "..."
Phụ hoàng con cũng sắp đau khổ đến c.h.ế.t !
Đây rốt cuộc là cái gì ?
Con gái ông trúng tà ?
"Phụ hoàng, xem trong lòng ?"
Tương Dương công chúa cắn môi, nước mắt lưng tròng: "A~"
Lão Hoàng đế giật nảy , chỉ hận thể kéo ghế lùi ba trượng: "Sao !"
Tương Dương công chúa nước mắt lưng tròng: "Phụ hoàng, con chỉ cần nghĩ đến việc trong lòng, con thấy đau lòng ! Đau đến mức tan nát cõi lòng ! Con yêu mà đau khổ quá đau khổ quá! Phụ hoàng, con uống rượu! Con say quên hết! Con…"
"Chờ , con đừng say ." Lão Hoàng đế thẳng tính nào từng gặp trận chiến , lông tóc đều dựng cả lên: "Hắn trong lòng thì liên quan gì, con là vợ cả, để trong lòng …"
" mà trái tim ở đó! Ở chỗ trong lòng !" Tương Dương công chúa: "Hơn nữa tình yêu của bọn họ nhất định cũng , vĩ đại, con thể ích kỷ như , báng bổ tình yêu của bọn họ chứ. Con đến để gia nhập gia đình , chứ đến để phá hoại gia đình !"
Bàn tay cầm đậu hũ chiên giòn của lão Hoàng đế vô thức run lên, hai miếng đậu hũ theo miệng túi trượt , rơi xuống đất.
Tương Dương công chúa ôm n.g.ự.c như Tây Thi, đau buồn và u oán, như thể đắm chìm trong thế giới của riêng : "Nếu Lâm lang trong lòng, con nguyện bình thê với trong lòng , chỉ cần Lâm lang vui vẻ, coi con như chó mèo mà đối xử cũng ."
"Trong lòng đàn ông cả một thế giới, phụ nữ chỉ thể chiếm một góc nhỏ. Còn trong lòng phụ nữ, chỉ một đàn ông, đàn ông đó chính là cả thế giới của nàng."
"Phụ hoàng~"
"Trước con từng gặp tình yêu, con hiểu nó thuần khiết và cao cả đến nhường nào, còn cãi với phụ hoàng, chịu lấy chồng, con thật sự quá đáng quá đáng . May mà hôm nay gặp Lâm lang, con mới cuối cùng hiểu nỗi khổ tâm của phụ hoàng…"
Cứu mạng cứu mạng cứu mạng!
Sao thế ! Có ông ép con gái quá ?!
Lão Hoàng đế đầu , phát hiện của từ lúc nào rời : "?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-428.html.]
Lại , ở cửa thấy một góc áo bào của Hoàng hậu.
Ngay đó, góc áo cũng biến mất.
Một ngày tốt lành
"!!!"
Muội ! Muội mang theo với!!!
"Phụ hoàng~"
Lại là âm tiết quen thuộc đó, lão Hoàng đế đàn ông sắt đá dù đao kiếm bủa vây cũng hề nhíu mày rùng một cái.
"Sa, ?"
"Phụ hoàng!" Con gái ông ông đầy mong đợi: "Con chuyện của và mẫu hậu, câu chuyện tình yêu cao cả, thiêng liêng, vĩ đại, và thuần khiết của và mẫu hậu."
Lão Hoàng đế đau răng.
Ông như thấy Ngũ nữ nhi của lúc … , Vạn Thọ năm đó cũng như !
Còn câu chuyện tình yêu thiêng liêng vĩ đại nữa!
Yêu đương cái rắm!!!
"Con về ."
"Phụ hoàng!" Thấy con gái sắp mở miệng, là một tràng câu dài, lão Hoàng đế vội vàng ngắt lời: "Ta thấy con còn nhỏ, chuyện lấy chồng cứ để ."
Tương Dương công chúa: "Phụ hoàng! Sao thể như , tình yêu…"
"Người ——" lão Hoàng đế lớn tiếng, gần như lạc giọng: "Đưa công chúa về!"
Ông thể nào gả con gái ngay bây giờ ! Nhỡ con gái thật sự cái gì… cái "tình yêu" gì đó choáng váng đầu óc, gả như chẳng là để lừa hết !
(Sorry cả nhà, vì ngơ quá mà quên đăng hơn 8k chữ mà đăng luôn 32 chương , chịu khó lướt cái lên chương 460 là chương 428.1 để tiếp đoạn bay về 429 tiếp nha, xin cả nhà nhiều và cảm ơn vì ủng hộ ạ)