Lẽ nào đây ông g.i.ế.c đám quan về hưu vẫn đủ sức răn đe? Vẫn còn kẻ dám ngang nhiên phạm tội, hại bá tánh ?
Thái tử: "Phụ hoàng, trẹo lưng , để nhi thần phụ trách việc ạ."
Lão Hoàng Đế mừng rỡ, chỉ ước gì ngày nào cũng trẹo lưng: "Được! Ngươi giám quốc! Bắt đầu từ hôm nay luôn !"
Thái tử: "Phụ hoàng, nhi thần hỏi Thái y bao giờ khỏi ."
Cho nên đừng hòng đẩy quốc gia cho nhi thần, khỏi là nhi thần lập tức rời khỏi long ỷ!
Lão Hoàng Đế: "Cút!"
"Tuân chỉ!"
*
Công đường mở, Thái tử cũng kinh ngạc: "Sao là ngươi?"
Gia Bảo kính cẩn quỳ xuống, hai tay duỗi thẳng dâng lên tờ trạng: "Bệ hạ!"
—— Gã là Thái tử.
Một ngày tốt lành
Liền vội vàng sửa : "Người là Thái tử Điện hạ."
Gia Bảo lập tức sửa miệng: "Điện hạ!" Gã cứng đờ dám động đậy, vẫn chút sợ hãi: "Thảo dân cáo trạng Lạc Thủy Huyện Hầu, nàng bao che cho kẻ bán hàng giả!"
Tạ Lạc Thủy trong hàng ngũ võ quan ngờ đến lượt , mắt nàng chậm rãi chớp một cái, nhưng hề sợ hãi.
Với công lao tìm về khoai tây, khoai lang, ngô của nàng, chỉ cần nàng nóng đầu chạy thông địch phản quốc, thì các tội danh khác về cơ bản nàng đều thể trở .
Hơn nữa…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-603.html.]
"Ta bao che cho kẻ bán hàng giả từ lúc nào?"
[Ể? Tạ Huyện Hầu bao che cho kẻ bán hàng giả lúc nào ?]
Hai giọng vang lên . Đa văn võ bá quan chỉ giọng phía , nhưng cũng đủ .
"Không thể nào..." Có quan viên sắc mặt kỳ quái chằm chằm Gia Bảo: "Chẳng lẽ là một vụ vu cáo? Người sở thích kỳ quái gì đó chứ?"
Lần vu cáo phạt, cách hơn một tháng tới nữa ? Nhất định khiến phạt mới ?
"Chẳng lẽ cũng sở thích ngược đãi?"
Không ít cũng nghĩ đến tình huống , theo phản xạ về phía Mạnh Ngự Sử. Mạnh Ngự Sử cũng sững sờ một chút, tinh thần sôi sục hẳn lên, ánh mắt đầy mong đợi Gia Bảo.
Lẽ nào, thật sự là cùng hội cùng thuyền?!
—— Ngươi cũng thích đánh?
Mắt Thái tử sáng lên, tỏa thở hóng chuyện: "Ngươi Tạ Huyện Hầu bao che kẻ bán hàng giả, cụ thể thế nào, ngươi xem?"
Người bèn kể: "Lạc Huyện mới đến một nhóm phụ nữ, tụ tập sống cùng , cũng thành . Ban đầu họ trồng dâu nuôi tằm, kéo tơ dệt vải, đó bắt đầu bán vải. Ban đầu thấy họ là nữ nhân, nam nhân, cuộc sống dễ dàng, nên thường đến nhà họ mua vải —— , chủ yếu nhất là, khi phụ mất, đang lo lắng vì nuôi sống cả nhà. Bà tuy dệt vải, nhưng nhiều xưởng dệt đủ , nhận thêm, bà tìm việc , chính nhóm phụ nữ đón nhận bà . Ta liền chiếu cố công việc ăn của họ nhiều hơn."
Theo lời kể, mặt lộ vẻ bất mãn: " vải họ bán cho , chỉ bề ngoài trông bóng bẩy, thực chất là quét dầu phấn, dùng keo dán, lấy hàng kém chất lượng để lừa bán."
Thái tử gật đầu: "Vậy việc thì liên quan gì đến Tạ Huyện Hầu? Tại ngươi đến nha môn địa phương cáo trạng, mà vượt cấp đến đây kiện ngự trạng?"
Đồng thời trong lòng nhịn mà thầm phàn nàn: Mẹ ngươi dệt vải, ngươi mua vải để chiếu cố việc ăn của bà , đây là chuyện chỉ kẻ đầu óc vấn đề mới ?
Gia Bảo lập tức kích động đến đỏ mặt, cả suýt nữa bật dậy: "Huyện lệnh Lạc Huyện tiền nhiệm bãi quan, Huyện lệnh mới vẫn đến nhận chức. Lúc thảo dân đến huyện nha, vị Huyện thừa Tạ Huyện Hầu và nhóm phụ nữ đó giao tình riêng, ông liền chịu thụ lý. Thảo dân cũng hết cách, đành đến kiện ngự trạng!"