Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 604

Cập nhật lúc: 2025-05-01 03:21:52
Lượt xem: 95

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Hả? chuyện thì liên quan gì đến Tạ Lạc Thủy chứ? Sao từ việc Huyện thừa chịu thụ lý mà suy Tạ Huyện Hầu bao che cho kẻ bán hàng giả nhỉ?]

[Ta xem qua , nha môn cũng triệu tập mấy cô gái đến đối chất công đường . Phải đó là do Huyện thừa Lạc Huyện tự cảm thấy Tạ Huyện Hầu đối xử với mấy cô gái đó, cho rằng đối phương sẽ bao che, nên đối đầu với một vị Hầu gia thôi đúng ?]

Chậc.

Thái tử và bá quan lập tức mất ít hứng thú.

Hóa là một quả dưa thối.

Sao cả nhà đều thích dựa tưởng tượng để định tội khác thế nhỉ? Tất cả những địa vị cao đời đều sẽ cậy quyền thế ức h.i.ế.p bá tánh, cố ý bắt nạt nhà bọn họ hết đúng ?

Thái tử uể oải : "Ồ, , thế ngươi chứng cứ gì ?"

"Có chứ!" Gia Bảo vẫn còn giơ tờ trạng đây : "Ta mang theo cả vải đây, tấm vải đó chính là mua ở chỗ nhóm phụ nữ ! Có thể quét dầu phấn, dán keo!"

[Không .] Hứa Yên Miểu vạch trần : [Thứ rõ ràng là ngươi vận chuyển từ nơi khác đến, bán ít, còn bán giá cao... A, đến đây, nghĩ là tức, bà lão như mà cũng bán hàng giả cho bà, bắt nạt già, đồ hổ!]

Những khác sững sờ một chút. Bà lão? Ai ?

Duy chỉ Tả quân Đô đốc Thiêm sự, hán tử cao tám thước lập tức siết chặt nắm đấm.

Đó là !!! Thằng khốn nạn lừa ?!

Cả "vèo vèo vèo" nhảy , giọng âm dương quái khí: "Ối chà, ngươi là mua từ tay mấy cô thợ dệt thì là mua ? Bọn họ quang minh chính đại thế cơ , bán vải hỏng cho ngươi còn ngoan ngoãn ghi sổ giúp ngươi, để tiện cho việc bắt ? Sao đây mua thịt bơm nước gặp bụng thế nhỉ?"

Gia Bảo lập tức căng thẳng: "Ta, nhân chứng! Lúc mua vải, nhiều đều thấy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-604.html.]

Tả quân Đô đốc Thiêm sự liếc mắt một cái, vẻ cao cao tại thượng, vênh váo tự đắc, cố ý chọc tức khác: "Thật ? Ai ngươi khi mang về đổi lấy vải hỏng, cố ý ăn vạ ?"

[Woa! Lý Thiêm sự mà đoán đúng !]

Tả quân Đô đốc Thiêm sự: :)

Gia Bảo quả nhiên bộ dạng chọc tức, giận tức: "Ta ăn vạ cũng đến cửa hàng giúp đỡ để gây sự !"

Tả quân Đô đốc Thiêm sự dừng một chút.

Hình như... cũng lý?

Chủ yếu là, ông thật sự một , và ông cũng thật sự hiếu thuận với .

Một ngày tốt lành

Gia Bảo thấy ông nữa, lập tức coi thường vị đại quan : "Các hạ còn chỗ nào nghi ngờ nữa ?"

Tả quân Đô đốc Thiêm sự lẩm bẩm câu gì đó, : "Quan phủ địa phương thụ lý, ngươi thể tìm Giám sát Ngự sử để cáo trạng, đến gõ Đăng Văn Cổ, ngươi dụng ý gì? Bệ hạ trăm công nghìn việc, còn dành thời gian quản chuyện vải ngươi mua hàng giả , như cũng quá vất vả !"

Thật ông sai, chung, Đăng Văn Cổ chuyện gì cũng gõ . Hay cách khác, việc vượt cấp báo cáo, ở triều đại nào cũng là chuyện tùy tiện ủng hộ.

mà…

Gia Bảo ưỡn ngực.

Lúc thúc thúc của kể chuyện, một việc, nhớ kỹ: " Bệ hạ yêu dân như con! Năm Thiên Thống thứ sáu, bá tánh gõ Đăng Văn Cổ, cáo trạng gia nô của mất con lợn của ! Bệ hạ những trách bá tánh đó chuyện bé xé to, mà còn ban cho đó một nghìn tiền! Chẳng lẽ ngài Bệ hạ đúng !"

Tả quân Đô đốc Thiêm sự sững sờ một chút, ánh mắt lóe lên.

Loading...