Vết Nứt Con Tim - Chương 82

Cập nhật lúc: 2024-12-21 15:57:33
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời mà Tống Miên , đến Chad cũng công nhận. Sơn Chi chỉ cần cho một ánh hài lòng thôi, Tống Miên đều sẽ vì cô mà tất cả chỉ để đổi lấy một nụ mãn nguyện. 

Người quân nhân tính cách cứng cỏi nghiêm khắc nhưng đối với yêu thì chỉ nâng niu yêu thương, cứng cỏi cách mấy khi thấy nước mắt rơi thì cũng sẽ mềm lòng thôi. Tống Miên dịu dàng trong chính sự cứng cỏi của , chỉ mong Sơn Chi của mỗi ngày đều vui vẻ bình an. 

Quả thật, sự mặt của những ngóng trông luôn là một điều kinh ngạc đến bật . Cô ôm chặt Tần Bối Bối, nước mắt trực trào khi chứng kiến cô xe lăn, đùi đắp một chiếc chăn dài. 

Không thấy sẽ tự ti. 

Tần Bối Bối nhẹ nhàng an ủi: "Đừng mà, khi về nước H chị sẽ tìm bác sĩ chữa trị, sẽ tìm một bác sĩ giỏi nhất. Cũng mất khả năng di chuyển luôn , lâu lâu chị cảm nhận đau đớn đó, nhờ Tiểu Mai dìu chị tập nên chắc sẽ lên thôi." 

, Tần Bối Bối vẫn đau đớn trong lòng, đến khi nào cô mới trở về đất nước trong khi nước A vẫn hoà bình và một chuyến bay tình nguyện nào vùng trời nữa. Đây là tin tức mà chỉ huy Ui với Bernie. Bên tổ chức y tế , tình nguyện viên thì máy bay nào dám di chuyển sang bầu trời nước A. Cho nên, chỉ khi đất nước định, ánh sáng hy vọng mới chiếu rọi xuống đôi chân

"Em nhớ ." Cô cọ đầu vai Tần Bối Bối. 

vỗ nhẹ vai cô an ủi. 

Tô Tiểu Mai quệt nước mắt, sang hướng khác, chỉ sợ Sơn Chi thấy đang

dậy, sang cô , thấy cô động thái kì lạ, liền hỏi: "Mai, cắt tóc mái ?" 

Mái tóc Tô Tiểu Mai ngắn , tóc mái cũng dày hơn một chút. 

lảng tránh, đảo mắt trả lời mà dám thẳng: "Mình thấy như vầy mát mẻ."

Trong tâm tâm Sơn Chi chút bất an, chuyện thể đơn giản như , cô lật , gạt tóc mái sang một bên, khi thấy bộ cô kinh hãi, giọng run run lên trán cô : "Mai... Chuyện ..." 

Tô Tiểu Mai vội vàng vuốt tóc xuống, đôi mắt kinh sợ, từng ngón tay vụng về run rẩy, gấp gáp đáp: "Mình ." 

"Vết sẹo to như , định lừa ?" 

Vết sẹo bên thái dương dài gần một ngón tay, một đường dài như mà còn ở vị trí của con gái, bất cứ ai cũng thể chấp nhận. 

Tần Bối Bối kể: "Hôm đó..." 

Tô Tiểu Mai hớt hải lên tiếng: "Chị Tần, !" 

Tần Bối Bối bất chấp sự ngăn cản của Tô Tiểu Mai, cất lời: 

"Hôm đó, khi chạy thoát khỏi cơn địa trấn, Tiểu Mai những viên đá lớn của trạm y tế rơi xuống cho thương, bản chị như vầy cũng là do cây đè lên." 

Dứt lời, Sơn Chi c.h.ế.t lặng. 

Dù chỉ qua vài câu , cũng thể tưởng tượng cảnh kinh hoàng ngày hôm đó. 

Tô Tiểu Mai bắt lấy bàn tay cô, vành mắt đỏ âu. 

"Chi, luôn cầu mong đừng sang nơi , chúng là những cô gái trẻ, một vết sẹo xem như cuộc đời thêm một khuyết điểm, mà khuyết điểm của dùng cách nào cũng ko thể che giấu chấp nhận, ngay chính bản cũng ghét bỏ, thì ai sẽ chịu để mắt đây." 

Nước mắt của con gái kiên cường rơi, Tô Tiểu Mai ngừng đập tay thái dương , vô cùng ghét bỏ nó. Sơn Chi ngậm ngùi, cản lấy, ôm cô lòng, vuốt nhẹ lưng từng cái ân cần vỗ về. 

Giọng cô khàn khàn: "Vết sẹo quan trọng, khác thương vì tình yêu và tính cách của mới là quan trọng." 

" tớ chấp nhận nó." Nói đến đây cô tức tưởi lớn. 

Không Bernie phía từ lúc nào, cuộn chặt tay, môi mỏng buông ba từ ngắn gọn: " chấp nhận." 

Anh chấp nhận khuyết điểm của con gái , dù lớn bé, những khuyết điểm đối với là ưu điểm, là những thứ đáng yêu. 

Vết thương của Tống Miên tương đối nặng, di chuyển cũng gian nan và khó nhọc. Chân c.h.é.m một đường, di chuyển nhờ cặp nạng gỗ mà Clinton cho. 

Lúc đầu quen nên phần chao đảo, Sơn Chi dang tay, phòng cho ngã mà thể kịp thời đỡ lấy, Tống Miên : "Vậy là đến già khỏi lo chống gậy di chuyển khó khăn , em ở đây thì cần gì hết." 

Sơn Chi chau mày, cô nhăn nhó mặt, : "Anh tám mươi tuổi thì em cũng bảy mươi mấy , hai già kè hả." 

" , để sẽ hâm mô lắm đây, già mà còn nồng nhiệt như ." Anh ngửa đầu cảm thán. 

Sơn Chi khẽ , cảm thấy tinh thần đặc biệt thoải mái: "Người sến súa là may lắm đấy." 

Hai hú hí chuyện cả một quãng đường, bất thình lình sự xuất hiện của một lạ mặt. 

Sơn Chi chớp mắt, mặc quân phục khó hiểu hỏi: "Xin hỏi, việc gì ?" 

Nhìn vẻ mặt chút quen quen, nhưng cô nhớ là gặp ở

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-nut-con-tim/chuong-82.html.]

Tống Miên sang hướng khác, hiệu cho Sơn Chi theo, một bước, phía nhanh chóng cất lời. 

"Em bọn họ thương nặng, em mang các thuộc đặc trị sang, cho em xem vết thương của ?" 

Sơn Chi ngẩn ngơ, ngôn ngữ chẳng là đồng hương

"Không nhọc tâm, chăm sóc ." 

Anh trả lời trong sự vô cảm, đầu mặt. Đi một xa, Sơn Chi hạ thấp xuống, lén lút quan sát phía kề môi thủ thỉ tai : "Cô là ai ?" 

Tống Miên ghé mặt gần, cảm nhận đôi môi mềm của cô, mặt dày mày dạn : "Tình địch của em đó, kinh khủng ." 

Sơn Chi hoảng , trợn mắt phía . Hai mắt cô dáo dác, điệu bộ lúng túng, thầm thì: "Tình địch đến cửa, em ?" 

"Mắng cô một trận đuổi ." Tống Miên nghiêm túc dạy bảo. 

"Như thật thô lỗ, lịch sự, em , em chửi ai bao giờ hết đó." 

"Vậy thì thôi." Anh bất lực với cô, sợ nếu nữa chắc chắn sẽ dạy hư cô nhóc

Đến trưa, mặt trời tới đỉnh nóng bức.

Tô Tiểu Mai gian bếp, vì trời quá nắng nên quân sĩ tạm thời lợp cho một miếng vải phía cho đỡ nóng, xung quanh chỉ một cái bàn gỗ và một vài túi lương thực, còn bếp nấu thì đào hố bên ngoài, nếu xây bên trong thế nào sức nóng cũng vải thiêu rụi. 

Sơn Chi đang cầm d.a.o thái rau củ, những thứ là do cô xin mà , mỗi nhà một ít, bọn họ vì cảm ơn quân sĩ Burnice và những tham gia giải cứu đất nước của họ nên khi Sơn Chi xin lương thực, bọn họ niềm nở cho , thậm chí nhà nghèo, dù đủ ăn cũng đem cho hết. Những quân sĩ ở đây dám xin, dù ngày ngày ăn đồ ăn ngán thế nào cũng ý định lấy của dân. Còn dân thì ngược , bọn họ chỉ đơn giản cho rằng, giúp thì giúp

Tô Tiểu Mai đem rau củ bỏ thau nước bên cạnh rửa sạch, cho thêm muối để khử khuẩn, cô bỗng dưng đề cập đến một chuyện: "Cô gái đến là ai ?" 

"Không nha." 

"Là quân y của nước đó, chân của chị Tần lấy cảm giác cũng là do cô chữa." 

Sơn Chi ngừng hẳn động tác, nghiêng mặt sang, như vô tình mà bắt đầu dò hỏi: "Cậu quen cô hả?" 

"Ừm, cô đưa đến tiền tuyến chỗ của , hôm đó đồng chí Song đưa cô đến đó." Tô Tiểu Mai hỏi: "Cậu ?" 

Cô lắc đầu, bất chợt nhớ , luôn theo Tống Miên ăn mặc xinh dáng thon thả ngày hôm đó, lúc qua cổng kiểm tra, cô thấy góc nghiêng khuôn mặt khi mang khẩu trang, chả trách hôm nay thấy quen quen. 

mà Tống Miên quen cô

Nghĩ phản ứng của khi gặp cô cũng khác lạ, chỉ mới hành động như thôi, còn ... cô là tình địch của cô. 

Nếu , tại cho cô , rằng cùng cô sang nơi

Hình như từng đề cập với cô chuyện sẽ cùng một nữ quân y đến nước A.

Sơn Chi cắn cắn môi, biểu tình rối rắm, cô cúi mặt một lời, nghĩ thái rau củ. 

Thẩm Phiên là quân y, ngoại hình nổi bật cho nên thu hút ít tình ý của những lính. Dù , tâm ý của cô đổi, mặt ngõ ý nhưng vẫn hướng mắt về Tống Miên. Những trai ở đây tuy ít tiếp xúc với nữ giới nhưng cơ hồ đều hiểu ánh mắt của phụ nữ, ngay trong một thời gian mà nổ một tin chấn động. 

[Nữ quân y mới đến tình ý với đội trưởng tổ một của Burnice.] 

Sơn Chi đang bận chất nước cơm, nóng nặng, hai quân sĩ cùng qua hướng , bọn họ đang trò chuyện, rằng: 

Đồng chí A: "Lena xinh như , cùng đội trưởng quả thật xứng đôi." 

Đồng chí B: "Ể? Không đội trưởng đang quen một cô gái ? Nghe là bên đội tình nguyện, các chiến hữu gọi cô là Sun gì đó. Sao bây giờ xuất hiện một cô gái nữa , ai mới chính là bạn gái của đội trưởng đây?" 

" Sun là ai cả, mắt thấy Lena hợp với đội trưởng hơn." 

" cũng thấy ." 

"..."

Người xa, nhưng đầu óc cô dừng ở hai câu .

Lý trí cứ thế mà cuống theo lời của bọn họ, thẫn thờ đến quên cả việc đang , tâm hồn cứ trôi dạt mây. Hẳn cho đến khi nước cơm nóng hổi đổ xuống chân, cô mới giật bừng tỉnh, chỉ vội kêu một tiếng nhăn mày đặt nồi cơm xuống bàn, cuống cuồng nhặt đại một cái khăn lau , dùng nước lạnh quýnh quáng đổ xuống, cô trong mặt nước đang gợn lên, bỗng dưng vành mắt đau, hiểu vì rơi nước mắt, cô chỉ chút tủi

Tủi vì bạn trai của khác đem gắn ghép với một phụ nữ khác, mà bản cách nào để đính chính. Bởi, cô gái đó còn là bản thích

Những tin đồn đoán hiện tại cũng chỉ là từ khía cạnh khác tung , nếu cô tự đính chính mà căn cứ, khác sẽ nhạo cô suy đoán nghĩ cho cướp bạn trai

Sơn Chi đến đây, mà ở đây chính là nơi đóng quân dành cho các quân sĩ Burnice hoạt động tác chiến, cô tên là gì, phận chỉ các chiến hữu cận với Tống Miên như Brian mới rõ, đa còn , ít là loáng thoáng cái tên Sun nhưng vẻ ngoài thì chỉ là một ẩn . Còn Thẩm Phiên là nữ quân y duy nhất mới đến, vẻ ngoài xuất chúng tác chiến cùng cho nên ai cũng đến cô cũng là chuyện thường tình dĩ nhiên. 

"Bị phỏng , nếu xử lý kỹ sẽ nhiễm trùng đấy, đừng qua loa dùng khăn bẩn lau như ." 

Loading...