VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 286
Cập nhật lúc: 2025-01-27 11:03:19
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Bất Ngôn nhảy lên đẩy cửa sổ .
“Tam gia hái hoa tặc thuận tay nhỉ, còn mỗi ngày đến hái một , ong mật cũng chịu khó như ngươi!”
Tạ Tri Phi để ý đến nàng, với phía bình phong: “Yến Tam Hợp, các ngươi quen kinh thành, chuyện giao cho sẽ .”
Yến Tam Hợp khoác một bộ xiêm y chậm rãi , ánh mắt dừng ở mặt Tạ Tri Phi.
Người hình như thức cả đêm, trong mắt tơ m.á.u đỏ, bọng mắt xanh đen, khóe miệng cũng nhếch lên như thường ngày.
“Không ngăn cản?” Nàng hỏi.
Tạ Tri Phi cô, ánh mắt sâu hơn vài phần.
Cô cứ như , mặt vẫn sưng phù, màu đỏ khiếp biến mất, bộ xiêm y xám trắng tỏa ánh sáng dịu dàng.
Trong nháy mắt giống như trở về với viện Hải Đường.
Sáng sớm, nàng ở cửa sổ khuê phòng, vẻ mặt buồn ngủ cố gắng chống mí mắt, giám sát luyện công.
Điểm khác biệt là chín năm , ánh mắt của cô nóng.
Chín năm , ánh mắt của cô lạnh nhạt.
Ta nhớ , Hoài Hữu.
Tạ Tri Phi thầm nhủ, nhất là đêm khuya, từng ký ức của viện Hải Đường, giống như dùng d.a.o khắc khắc xương m.á.u của .
“Tam gia giúp ngươi mở đường, thế nào?”
Yến Tam Hợp âm thầm giật .
Ý của là, nếu như lão phu nhân kiên quyết ngăn cản, sẽ phụ trách đưa lão phu nhân .
“Hai ngày mười bốn mười lăm trong phủ pháp sự, hỗn loạn, chân của ngươi nghỉ hai ngày, khéo vết đỏ mặt cũng thể tiêu . Hai ngày , mang ngươi lên giáo phường ti.”
Giọng Tam gia cực kỳ trầm , cũng cực kỳ bình tĩnh: “Về phần chuyện nhà bếp nhỏ, trong một sớm một chiều sợ kết quả gì, nhưng ngươi đừng nóng vội, kiên nhẫn một chút thì hồ ly sẽ lộ đuôi thôi.”
Dứt lời, rũ mắt xuống, xoay rời .
Nhanh gọn như ?
Không một lời thừa thãi?
Yến Tam Hợp nghi hoặc bóng lưng , thầm nghĩ đầu óc hỏng , giống như đổi thành khác thế?
Lý Bất Ngôn dường như nghĩ tới cái gì, giậm chân một cái.
“Ai dà, hôm nay là sinh nhật Tam gia, quên đưa quà sinh nhật cho .”
……
Sinh nhật Tam gia năm ngoái, sáng sớm, hạ nhân trong phủ đến viện Thế An xếp hàng, chờ dập đầu với Tam gia.
Tam gia nhận quà, bèn dập đầu ba cái một tiếng “Sống lâu trăm tuổi”, xem như lời chúc phúc.
Năm nay vẫn như cũ, chỉ là Tam gia yên lòng.
Đám hạ nhân Tam gia vì chuyện nhà bếp nhỏ mà phiền lòng, dập đầu xong thì ai nấy ngoan ngoãn trở về việc.
Thần tiên đánh , bách tính gặp nạn, gia môn và triều đình là một đạo lý, lúc , chỉ ít chuyện, nhiều việc, mới là cách tự vệ chính xác nhất.
Tạ Tri Phi nhẫn nại chúc thọ xong, thẳng đến viện lão phu nhân dùng điểm tâm.
Lão phu nhân ngờ tiểu tôn tử sẽ đến, vội vàng cho đem thêm một bộ bát đũa.
Dùng một nửa, Tạ Tri Phi buông đũa : “Lão phu nhân cần lo lắng nha đầu sẽ rời , chuyện Am Thủy Nguyệt điều tra xong, nàng cả.”
“Nàng cũng lúc điều tra xong thôi.”
“Điều tra xong , còn tâm ma khác, lão tổ tông điều , một việc điều tra tiếp, nàng dựa cháu đây, nếu ở kinh thành thì nàng thể .”
“Thật ?”
“Tôn nhi lừa ai cũng nỡ lừa lão tổ tông.” Tạ Tri Phi cầm tay lão phu nhân đặt bên cạnh bàn: “Lão tổ tông chỉ lo sống cho vui vẻ, Tam Nhi ở đây, trời sập xuống .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-286.html.]
Lão phu nhân tối hôm qua một đêm ngủ ngon, thương xót Yến Tam Hợp, hận Ngô thị việc cẩn thận, lợi dụng sơ hở, còn khiến lão gia giúp đỡ Liễu di nương chuyện.
Nghe xong lời , lão phu nhân chỉ cảm thấy thở cũng thuận hơn nhiều.
Bà ba đứa cháu trai, hai đứa cháu gái, một đứa chắt trai, chỉ mắt thỉnh thoảng chạy tới dỗ dành ấm lòng bà!
Hai bà cháu dùng xong điểm tâm, lão phu nhân lấy quà mừng thọ sớm chuẩn từ bên gối , nhét tay Tạ Tri Phi.
Lão tổ tông năm nay thêm một tấm, trong lòng ngươi thôi, đừng với cha và đại ca ngươi.
Một tấm là năm trăm lượng, hốc mắt Tạ Tri Phi nóng lên: “Lão tổ tông, chờ cháu trai tiền đồ, cháu trai sẽ kiếm bạc cho ngài tiêu.”
“Trong nhà cần gì đến con kiếm bạc.” Lão phu nhân trừng mắt : “Lát nữa thăm nương con , nương con đúng là đồ ngốc.”
Tạ Tri Phi ngoài miệng , nhưng khỏi viện thẳng đến thư phòng của cha.
Trong thư phòng, Tạ Nhi Lập ở đó, thấy lão tam đến thì lấy trong n.g.ự.c mấy tấm ngân phiếu đưa cho .
Sinh nhật lão tam nhận quà, chỉ nhân bạc, bao nhiêu năm hề đổi.
Tạ Đạo Chi cũng sớm chuẩn , vốn còn vài câu chúc cho con trai, nhưng chuyện hôm qua mệt mỏi quá nên cũng lười miệng.
Hắn , nhưng Tam gia lời .
“Phụ , đại ca, nếu như hai yên tâm, cứ giao chuyện phòng bếp nhỏ cho con, việc con ở Binh Mã Ti là thẩm vấn phạm nhân.”
Tạ Tri Phi miễn cưỡng bắt chéo chân: “Con thiên vị ai hết, chỉ mong rõ chuyện , vì ai chỉ là vì gia đình chúng , trong nhà một bãi cứt chuột như thế chỉ sẽ hỏng cả nồi cháo.”
Tạ Đạo Chi phút chốc ngay ngắn.
Vẫn là dáng vẻ thiếu đánh hỗn hào , nhưng giống như trong một đêm mọc cốt khí.
Mà một nam tử một khi sinh cốt khí thì dù dính đến nữ nhân, thì còn là thiếu niên nữa, mà là một nam nhân.
“Qua hôm nay, hai mươi mốt .” Tạ Đạo Chi , cảm thán : “Thành lớn .”
Tạ Tri Phi : “Con coi như phụ đồng ý nhé.”
Có thể đồng ý !
Thẩm vấn một đêm, hai bà cháu Trần đại nương ngoại trừ thì chỉ thiếu đập đầu tường để chứng minh sự trong sạch thôi, chẳng hề chút tiến triển nào, cũng hết đường xoay xở !”
Tạ Đạo Chi còn lo lắng: “Ngươi thật sự thiên vị ?”
Tạ Tri Phi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, khẽ .
“Phụ , sự thiên vị triệt để, nếu liên quan đến đại phòng, con sẽ xin phụ hạ thủ lưu tình; nếu liên quan đến nhị phòng, con sẽ xin phụ tay tàn nhẫn một chút, đừng lưu tình.”
Chân tướng chắc chắn thiên vị.
chân tướng thì nên xử trí thế nào, là của đại phòng, đương nhiên nghiêng về đại phòng, hai lời.
Tạ Đạo Chi nhi tử đút một viên thuốc an thần, bèn gọi Tạ tổng quản tới, dặn dò hết thảy lời Tam gia.
Tạ Nhi Lập yên lặng bên cạnh tam , khóe miệng cong lên dịu dàng.
Thật sự là lớn , cách chuyện việc càng ngày càng chu đáo.
Tạ Tri Phi : “Về phía mẫu , đại ca và đại tẩu cần cố ý thăm gì cả, cứ theo lời phụ , lạnh một chút cũng .”
Lời , khiến Tạ Đạo Chi đầu .
“Bởi vì cái gọi là ngã một , khôn hơn một chút, mẫu cũng nên khôn hơn .”
“Tên nhóc ngươi…” Tạ Nhi Lập tức dựng thẳng hai hàng lông mày kiếm: “Nói thế nào nhỉ, lớn nhỏ.”
“Cha, con sai ?”
“Không sai một chữ!” Tạ Đạo Chi lạnh lùng lão đại một cái, hai hàng lông mày Tạ Nhị Lập giật giật cúi xuống.”
“Phía bên Liễu di nương, phụ cũng lạnh .”
Tạ Tri Phi : “Hai bên đều lạnh, hai bên đều thiên vị, mới thể điều tra tiếp chuyện .”
Tạ Đạo Chi biến sắc con trai nhỏ hồi lâu, mời cút ngoài.