VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 365
Cập nhật lúc: 2025-01-31 03:24:49
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Xin , hai vị cô nương, Xướng Xuân Viên chúng bán chỗ cho nữ.”
“Sao!” Lý Bất Ngôn rút nhuyễn kiếm , đặt ở cổ tiểu nhị:
“Bà đây tiền mà còn cho dùng hả?”
Tiểu nhị sợ tới mức mặt trắng bệch, thầm nào một câu hợp, móc kiếm bà cô.
Bà cô Lý đưa tay móc một tấm ngân phiếu.
“Nói với viên chủ của các ngươi, nếu dám cho tiểu thư nhà kịch thì lập tức tìm hủy luôn Xướng Xuân viên của , ngươi tin ?”
“Tin tin tin.”
Tiểu nhị thấy tới hiền, vội vàng mềm nhũn : “Hai vị cô nương chờ một lát, bẩm báo với viên chủ nhà .”
“Còn mau !”
Tiểu nhị chạy như chớp, Lý Bất Ngôn nháy mắt với Yến Tam Hợp: “Tiểu thư, khí thế nô tỳ thế nào?”
Yến Tam Hợp: “Mềm thì sợ cứng, cứng thì sợ liều, khí thế của Lý đại hiệp .”
Lý Bất Ngôn xong, hề hề.
Trong lúc chuyện, một lão tiểu nhị lớn tuổi đón, khom với Yến Tam Hợp: “Mời tiểu thư bên trong.”
Yến Tam Hợp học bộ dáng của tiểu Bùi gia, kiêu ngạo, tự đắc khí phách cửa.
Lý Bất Ngôn thầm khen một tiếng trong lòng, nhét ngân phiếu trong tay lão tiểu nhị: “Hầu hạ tiểu thư nhà cho , thưởng.”
“Vâng, , , ngài yên tâm.”
Trong cửa còn một gian khác, Yến Tam Hợp và Lý Bất Ngôn từng đến giáo phường ti, thấy cái gì cũng hiếm lạ.
Chỉ chốc lát, tới một tòa tiểu lâu, lão tiểu nhị ân cần : “Tiểu thư chậm thôi, cẩn thận ngưỡng cửa.”
Yến Tam Hợp hừ một cái trả lời .
Đi trong lầu, ba bước lên cầu thang.
Yến Tam Hợp quan sát thứ xung quanh.
Đây là một tòa tiểu lâu tứ phương, giữa đình viện trống , bày nhiều bàn ghế. Phía là một sân khấu lớn, sân khấu ở phía đông hướng về phía tây, các nhạc sĩ đang điều chỉnh dây đàn.
Đến lầu hai, lão tiểu nhị dẫn các nàng một gian phòng bao.
Nói là phòng bao, nhưng hai bên chỉ dùng lan can chạm trổ cao nửa vây , hai bên trái ai , động tĩnh thế nào đều thể thấy rõ ràng.
Thật trùng hợp, đoàn Lục Thời, đang bên tay trái Yến Tam Hợp.
Từ góc độ của Yến Tam Hợp, thậm chí thể thấy nửa khuôn mặt xám trắng của Lục Thời.
Lục Thời dường như nhận ánh mắt Yến Tam Hợp, đầu lạnh lùng cô.
Yến Tam Hợp sợ hãi, khẽ vuốt cằm với .
Dùng lời của Lý Bất Ngôn là: Bà cô đây , ngươi gì ?
Lục Thời gì, mà lạnh lùng thu ánh mắt .
Lúc , trong phòng bao hai nha , nha áo đỏ tay cầm khăn lông nóng, nha áo xanh bưng quả điểm tâm.
Yến Tam Hợp dùng khăn lông lau ngón tay, hỏi: “Hôm nay hát vở gì?”
Lão tiểu nhị : “Hát khúc Tây Sương Ký, diễn viên giỏi, kịch bản cũng .”
Cái quái gì thế?
Yến Tam Hợp liếc Lý Bất Ngôn một cái: Ngươi từng ?
Lý Bất Ngôn bĩu môi: Bản đại hiệp chắc rảnh!!!
Yến Tam Hợp đặt khăn xuống cạnh bàn: “Khi nào thì bắt đầu vở kịch?
Lão tiểu nhị vươn một ngón tay khô vàng: “Cô nương xem .”
Trống gõ, chiêng nhỏ gõ, màn che chậm rãi kéo , cảnh chính thức bắt đầu.
Trong tiếng nhạc, một dáng dấp thư sinh, mặc trường sam màu trắng, đầu đội mũ nhỏ, khí bừng bừng lên sân khấu kịch. Đi lên cùng thư sinh là một tăng nhân nhỏ mặt trắng.
Yến Tam Hợp nào tâm tư diễn, tâm tư của nàng đều ở Lục Thời .
Chỉ thấy một tay đặt ở bàn, một tay đặt ở đùi, bàn tay đùi đánh nhịp theo tiếng trống.
Lục Đại bên cạnh đợi lạnh đưa tay Lục Thời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-365.html.]
Lục Thời nhận lấy, đưa đến bên miệng, lúc thư sinh đài hát câu gì, khiến Lục Thời đặt chén xuống.
Yến Tam Hợp dáng vẻ của , bỗng nhiên thấy hứng thú với ngươi sân khấu.
Thư sinh là ai, tăng nhân là ai?
Lão tiểu nhị đang chuyện, Yến Tam Hợp thấy nha áo đỏ đang Lý Bất Ngôn.
Lý Bất Ngôn ném một lượng bạc vụn: “Ngươi , nha mặc ảo đỏ ở .”
Lão tiểu nhị cầm bạc, khom rời với nha áo lục.
“Ngươi đây.” Lý Bất Ngôn vẫy tay với nha áo đỏ, móc một lượng bạc vụn: “Tiểu thư nhà hỏi cái gì, thì ngươi trả lời cái đó.”
Bạc mà ai chẳng thích.
Nha áo đỏ vui vẻ rạo rực cầm lấy bạc, ở bên cạnh Yến Tam Hợp.
“Cô nương, thư sinh nghèo tên là Trương Sinh, tên Cũng tự Quân Đoan, kinh ứng thí, ở nhờ chùa Phổ Cứu; tăng nhân mặt trắng là hòa thượng trong chùa.”
Trong lúc chuyện, sân khấu một nữ tử áo đỏ bước , trong tay còn cầm cây quạt, chào hỏi với phía “Tiểu thư, tiểu thư”.
Yến Tam Hợp còn mở miệng, nha : “Người là bà mai, tiểu thư nàng tên là Thôi Oanh Oanh, là con gái một của Thôi tướng quốc.”
Thư sinh nghèo?
Con gái một của tướng quốc?
Yến Tam Hợp về phía Lục Thời.
Chẳng từ lúc nào, trong tay Lục Thời xuất hiện một chiếc quạt xếp, chậm rãi lắc lư.
Một đêm mưa gió, nhiệt độ đột nhiên giảm xuống bốn năm độ, lúc phe phẩy quạt… Chẳng lẽ quan bào dày?
Yến Tam Hợp thu ánh mắt , ngón tay khẽ điểm nhẹ ba cái lên bàn, Lý Bất Ngôn duỗi lưng lên.
“Tiểu thư, vệ sinh một chút, lát nữa sẽ trở .”
“Cô nương, vệ sinh ở…” Lý Bất Ngôn vỗ vỗ vai nha : “Đừng nữa, tự hỏi thăm là , đừng ảnh hưởng đến tâm trạng xem kịch của tiểu thư nhà .”
Lúc , sân khấu bỗng nhiên yên tĩnh .
Thư sinh tuấn lãng và đại tiểu thư xinh bốn mắt , ánh mắt rời, gương mặt đỏ ửng.
Bên tai là tiếng gió gào thét, bên cạnh là tiểu hòa thượng và bà mai, mà lúc hai , tựa như chẳng còn thế giới bên ngoài nữa.
Vừa gặp yêu.
Yến Tam Hợp thấp giọng hỏi: “Thôi Oanh Oanh ở chùa Phổ Cứu ?”
Nha áo đỏ: “Hồi bẩm cô nương, Thôi tướng quốc mắc bệnh qua đời, tướng quốc phu nhân mang theo linh cữu con gái về quê chôn cất, lúc ngang qua chùa Phổ Cứu, cũng tá túc ở đây.”
“Sau đó giữa hai xảy chuyện gì?”
“Tương Bồ Châu Tôn Phi Hổ khởi binh loạn, loạn quân bao vây chùa Phổ Cứu, cướp Oanh Oanh áp trại phu nhân.”
“Sau đó thì ?”
Lão phu nhân trong lúc nguy cấp hứa hẹn, ai thể phá giặc giải vây, thì sẽ gả Oanh Oanh thê tử.
“Trương Sinh phá tặc giải vây ?”
“, Trương Sinh mời Bạch Mã tướng quân trấn thủ Đồng Quan đến cứu giúp, Đỗ Xác vội tới, bình định loạn binh, giải chùa Phổ Cứu.”
“Xem Trương Sinh cũng bản lĩnh đó.”
“ lão phu nhân chê Trương Sinh là một thư sinh nghèo, giữ , chỉ cho phép Trương Sinh và Oanh Oanh , đúng là lật lọng.”
“Lão phu nhân lật lọng, mà là tầm xa.” Yến Tam Hợp khẽ lắc đầu: “Môn đăng hộ đối, ngày sẽ nhiều chuyện phiền lòng.”
Nha : “…”
“Phía phát triển như thế nào?”
“Trương Sinh tương tư, cầu bà mai âm thầm đưa thư tình giúp, cô nương lát nữa thể kỹ đoạn .”
Nha rộ lên: “Đoạn thú vị.