VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 538

Cập nhật lúc: 2025-02-07 01:09:34
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện cái tát đó, Chu Vị Cẩn chẳng nhớ rõ gì nữa, chỉ nhớ lúc v.ú nuôi đắp khăn lông lạnh lên mặt nàng, hỏi: “Tỷ tỷ đánh ?”

Vú nuôi lắc đầu.

“Tại đánh? Cánh tay của cũng nàng bóp tím , ngươi xem …” Nàng vội xắn ống tay áo lên.

Vú nuôi đau lòng bất đắc dĩ, nặng nề thở dài.

“Nhị tiểu thư, nhớ một chuyện, cả đời đừng hòng vượt qua đại tiểu thư trong lòng lão gia.”

“Chu Vị Hi.”

Chu Vị Cẩn cắn môi: “Đều sinh từ bụng nương, chỉ sinh trễ hơn ba năm, vì trong mắt cha nương chỉ ngươi?”

Nỗi hận hai mươi mấy năm qua đè ở ngực, giống như hồng thủy dâng trào , cho nên khi rống lên chữ cuối cùng, hai chân nàng như nhũn , chịu nổi ngã xuống.

Chu Vị Hi trả lời như thế nào.

Cha nương nuông chiều nàng, điều nàng .

Khi còn bé hiểu chuyện, ít nhiều chiều mà kiêu ngạo, tuổi tác dần lớn lên, nàng hiểu ngoại trừ cha nương tỷ nhất đời .

Một giọt m.á.u đào hơn ao nước lã mà.

Vì thế nàng bắt đầu kềm chế tích cách , việc khiêm tốn, cố gắng để tâm đ ến tâm trạng hai , cũng bày bộ dáng trưởng tỷ, còn hận đến thế chứ.

“Sinh nhật mười tuổi của tỷ, trong nhà bày mười mấy bàn, mời gánh hát hát suốt một ngày, còn thì ?” Chu Vị Cẩn cứng cổ rống: “Ta cái gì?”

“Một bữa tiệc gia đình nho nhỏ, ăn một nửa thì cha việc trong cung nên rời .

Huynh tỷ đều tặng quà sinh nhật cho nàng, nương thì tỉ mỉ chuẩn cho nàng, cũng là tâm ý của cha.

Chết tiệt.

Không hề chuyện đó.

Sinh nhật đại tỷ ba năm , cha tặng đại tỷ một cửa hàng, của hồi môn tương lai.

Nàng chỉ cửa hàng, mà đến lời hứa “ bữa tiệc lớn” cũng , cha dường như quên mất lời ngày đó.

Hoặc là, ông chỉ thuận miệng thôi.

Chu Vị Cẩn mười tuổi cuối cùng cũng hiểu rõ một chuyện:

Lòng đều thiên vị, ở trong nhà cũng thế.

Sau khi hiểu đạo lý , Chu Vị Cẩn đổi.

Nàng trở nên im lặng ít , tính cách càng ngày càng quái gở, về nàng cũng lười , dù cũng ai chịu .

Nàng càng chẳng phụ mẫu ưa thích, tỷ cũng thích nàng.

Từ từ, nàng sống như vô hình ở Chu gia.

Người vô hình thể cần chuyện, nàng chỉ cần một im lặng xem thôi.

Một cái tát cho Chu Vị Cẩn hiểu , thứ lỗ tai thấy chắc là thật, lời chẳng qua chỉ ở đầu môi thôi.

Che miệng, bịt lỗ tai, ánh mắt lập tức trở nên sáng tỏ.

Vì thế, nàng phát hiện nhiều bí mật mà khác phát hiện .

Yến Tam Hợp đến đó, bỗng nhiên cắt ngang lời Chu Vị Cẩn.

“Ngươi phát hiện cái gì?”

Ánh mắt Chu Vị Cẩn chuyển từ Chu Viễn Mặc đến Chu Viễn Chiêu…

Từng nàng qua, hiểu đầu dựng tóc gáy.

Ánh mắt cuối cùng, rơi Chu Vị Hi.

Chu Vị Cẩn từ từ lau nước mắt, bỗng nhiên mỉm :

“Chu Vị Hi, tỷ đoán xem, phát hiện cái gì?”

Nghe thế, mặt Chu Vị Hi lạnh xuống: “Ta đoán, .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-538.html.]

“Các ngươi xem!” Chu Vị Cẩn nhướng hai hàng lông mày lên:

“Giọng điệu chuyện của tỷ giống cha bao.”

Mấy Chu gia lời ngẩn , cẩn thận nghiền ngẫm, quả thực giống.

Bình thường cha chuyện ôn hòa, hề nóng nảy, nhưng chỉ cần nghiêm mặt, khí thế của đầu một nhà thấp thoáng hiện , nương lúc cũng chẳng dám đụng .

Nàng chỉ giống từ giọng , mà dáng dấp, tính tình cũng giống.

Trong mắt Chu Vị Cẩn sự bi thương, lẽ đây là mấy lời nàng giấu trong lòng quá lâu:

“Tỷ là giống cha nhất trong sáu chúng , đại ca chỉ giống bên ngoài mà thôi, con tỷ giống từ trong ngoài.”

Yến Tam Hợp nàng như , ánh mắt bắt đầu đánh giá Chu Vị Hi và Chu Viễn Mặc.

“Ta là con gái của phụ , còn ông nuôi lớn, giống ông thì gì kỳ lạ?” Chu Vị Hi im lặng một lát, từ từ : “Chẳng lẽ, đến cái cùng ghen tỵ ?”

, ghen tị.” Chu Vị Cẩn ngang ngược : “Dựa cái gì mà các ngươi đều giống cha, cao gầy, mà giống nương, lùn béo?”

Chu Vị Hi gằn một tiếng: “Việc thì hỏi ông trời, oán ai cũng vô dụng thôi.”

, oán ai cũng vô dụng, chỉ thể oán ông trời.

Chu Vị Cẩn: “Chu Vị Hi, tỷ , là bởi vì tỷ giống cha, nên cha mới cưng chiều tỷ như thế. Nếu tỷ giống nương, cha cũng sẽ thèm tỷ lấy một cái .”

Chu Vị Hi quát lớn: “Ngươi hươu vượn gì thế?”

Ánh mắt Yến Tam Hợp đột nhiên sáng ngời.

Có gì đó .

Người Chu Toàn Cửu yêu nhất đời là Mao thị.

Mà dáng vẻ Chu Vị Cẩn giống Mao thị, thấy nàng thì thể nhớ đến hình ảnh lúc trẻ của Mao thị.

Chu Toàn Cửu vì vì con gái giống Mao thị, mà chán ghét ?

“Chu Vị Hi, tỷ từng quan sát ánh mắt cha tỷ ?”

Chu Vị Cẩn khanh khách, đến da đầu tê dại.

“Tỷ , ánh mắt của cha sẽ theo đến đó; tỷ vui vẻ, cha cũng theo tỷ; tỷ mặt ủ mày chau, hai hàng lông mày của cha cũng nhíu ; nếu tỷ bàn cơm, thì cha sẽ ăn ít mấy miếng rời .”

“Chu Vị Cẩn.”

Chu Vị Hi hổ tức giận, hốc mắt đỏ lên: “Lời phát rồ như , ngươi thể miệng hả?”

“Bởi vì ở bên cạnh thấy rõ ràng.”

“Năm đại tỷ mười ba tuổi, theo nương đến Ngũ Đài Sơn cầu phúc, còn cùng với mấy phu nhân thiết với nương. Trên bàn cơm thiếu hai , cha rõ ràng ăn nhiều lắm, thái độ cũng hờ hững, ăn xong thì mang theo ba đứa con trai thư phòng.”

Một tháng , chỉ nương trở về đại tỷ yêu mến nên một phu nhân khác đón về phủ ở vài ngày.”

Nương trở về, cha vui vẻ, mặt cũng .

Chu Vị Cẩn phát hiện, nụ của cha chỉ ở ngoài mặt, hơn nửa còn ăn ít hơn mấy ngày , chỉ dùng đại vài miếng cơm.

Ba ngày , đại tỷ trở về, cha ăn một hai chén cơm, còn húp một chén canh đầy.

Lúc đó nàng chỉ cảm thấy kỳ quái.

Về đại tỷ và thiên kim thế gia giao tiếp càng ngày càng nhiều, thường mặt bàn cơm, nàng mới phát hiện thực sự khiến cho cha ăn ngon, là Chu Vị Hi.

Lời , sắc mặt đều khó coi.

Nhất là Chu Viễn Mặc, chỉ mũi Chu Vị Cẩn chửi ầm lên.

“Cơm thể ăn bậy, lời thể bậy, chuyện truyền ngoài thì Chu gia còn mặt mũi nào đặt chân ở kinh thành nữa hả?”

Chu lão nhị thì giận đến tức ngực.

Một thương, một là cha thương nhất, chuyện , chuyện …”

“Khi còn bé nặng nhẹ thì thôi , lớn còn ăn bậy bạ như thế.”

“Chu Vị Cẩn!” Chu lão tam vỗ bàn một cái: “Sao ngươi thể hươu vượn như thế?”

“Nhị tỷ, tỷ thật sự quá đáng đấy.”

Chu Vị Quân phẫn nộ.

Loading...