VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-01-18 13:26:36
Lượt xem: 124

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Tiếu dẫn , Quý Lăng Xuyên bước Tĩnh Tư Cư.

Tạ Tri Phi vội vàng nghênh đón: “Quý bá bá, nàng mới từ bên ngoài trở về, còn ăn cơm tối, bá…”

“Khổ chủ tới ?” Lý Bất Ngôn chẳng lúc nào mái hiên: “Mau !”

Tạ Tri Phi: “Quý bá bá, cháu cùng .”

“Người liên quan chờ ở bên ngoài.”

Quý Lăng Xuyên nghi ngờ Tạ Tri Phi, Tạ Tri Phi vội trấn an: “Bá đừng lo lắng, vị cao nhân .”

Quý Lăng Xuyên ôm quyền với Tạ Tri Phi nhấc chân trong phòng.

Lý Bất Ngôn chờ , trở tay đóng cửa, đó duỗi đôi chân dài , khoanh tay môn thần.

Trong phòng, vang lên bất kỳ âm thanh nào.

Bùi Tiếu ho khan một tiếng, ho khan một tiếng…

Đến khi ho tiếng thứ năm thì Tạ Tri Phi sợ ho văng cả phổi nên đành tới bên cạnh Lý Bất Ngôn.

Lý Bất Ngôn chẳng thèm nhấc mí lên.

Tạ Tri Phi: “Cô nương đói ?”

Lý Bất Ngôn: “Có!”

Tạ Tri Phi: “Đồ ăn chuẩn xong, là lót ?”

Lý Bất Ngôn: “Ấy!”

Tạ Tri Phi: “Đến phòng bên cạnh dùng cơm , để trông coi giúp cô nương!”

Lý Bất Ngôn: “Hây!”

Tạ Tri Phi: “Ngươi hây cái gì?

Lý Bất Ngôn: “Xí!”

Tạ Tri Phi: “Ta chỉ bụng sợ ngươi đói thôi.”

Lý Bất Ngôn: “Ồ!

Tạ Tri Phi: “Thật sự ý gì khác.”

Lý Bất Ngôn cuối cùng cũng chịu nhấc mí mắt lên, chỉ mặt , cuối cùng một câu: “Trên mặt ba chữ ngốc bạch ngọt?”

Tạ Tri Phi đầu Bùi Tiếu: Ngốc bạch ngọt là ý gì?

Bùi Tiếu: Quỷ mới ?

Tạ Tri Phi: Nghe giống lời gì !

Bùi Tiếu: Hiểu!

Tạ Tri Phi: Bước tiếp theo ?

Bùi Tiếu: Tiếp tục.

“Đừng dùng kế điệu hổ ly sơn với !” Lý Bất Ngôn hận nhất là mắt qua mày mặt , thế còn là hai nam nhân nữa chứ: “Chưa từng thấy câu , càng nhiều, c.h.ế.t càng nhanh!”

Tạ Tri Phi: “…”

Bùi Tiếu: “…”

……

Trong phòng.

Quý Lăng Xuyên cực kỳ bất ngờ.

Trước khi đến Tạ gia, cứ nghĩ cao nhân rốt cuộc là gì.

Hòa thượng?

Đạo sĩ?

Phù thủy?

Hay là kỳ năng dị sĩ?

dù thế nào cũng ngờ đó là một cô nương tuổi còn trẻ thế , nét trẻ con mặt nàng còn biến mất nữa là.

là sai ? Người như thể.

Hắn âm thầm đánh giá Yến Tam Hợp, Yến Tam Hợp cũng đang đánh giá .

Khoảng năm mươi tuổi, bảo dưỡng tệ, dáng mập mạp, thể thấy cuộc sống vô cùng .

Khuôn mặt vài phần giống Bùi Tiếu, nhưng ấn đường biến thành màu đen, hai mắt sưng phù vô thần, điềm lành.

Nàng chậm rãi mở miệng: “Sau khi để phúng viếng bảy ngày thì giờ Tý ngày thứ tư quan tài bà nứt , các ngươi dùng đinh đóng quan tài , đó đem chôn cất.”

Da đầu Quý Lăng Xuyên rợn lên: “Sao ngươi ?”

Việc ngoại trừ mấy gác đêm Quý gia thì đến đứa cháu ngoại yêu quý nhất của lão thái thái cũng hề .

“Dùng mười tám cái đinh, mỗi cái đinh một tầng nghiệp, các ngươi là đánh bà mười tám tầng địa ngục ?”

Quý Lăng Xuyên cả kinh tim đập thình thịch, vội vàng thề thốt phủ nhận: “Không như , thiếu một cái đinh, quan tài thể đóng; thêm một cái đinh, nó sẽ rơi .”

Lúc cho rằng chỉ là trùng hợp, nên để tâm.

quan tài nứt , dù cũng là chuyện gì, vì ông bảo cháu ngoại Bùi Tiếu mời mười tám vị cao tăng Tăng Lục Tự, đến nhà niệm kinh vãng sinh ba ngày.

Cứ tưởng là , ai ngờ…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-59.html.]

Quý Lăng Xuyên giờ phút nào còn nghi ngờ nghi ngờ gì nữa, hai chân gập , buồn bã : “Xin đại sư hãy cứu Quý gia với.”

Yến Tam Hợp tới mặt , hề báo , đưa ngón tay chỉ lên.

Quý Lăng Xuyên chỉ cảm thấy lông mày lạnh lẽo, mắt tối đen như gì đó che .

Dần dần một chùm ánh sáng rơi bịch xuống, rơi một , nọ mái tóc hoa râm, mặt đầy nếp nhăn, từng bước gian nan trong gió tuyết.

Tuyết dày sâu, liếc mắt một cái thấy đầu, đó té ngã bò dậy, vài bước ngã xuống, đó chính là mẫu già của .

Đáng sợ đến mức thần hồn nứt là vì m.á.u chảy xuống từ trong hốc mắt của nàng.

Một giọt, hai giọt…

Cảm giác mát lạnh từ giữa mày biến mất, Quý Lăng Xuyên giật , thất hồn lạc phách ngã mặt đất, lâu cũng thể bình tĩnh .

“Thấy rõ ?”

Quý Lăng Xuyên giật tỉnh táo , vội dập đầu với Yến Tam Hợp.

Trán chạm đất thì giọng lạnh như băng của Yến Tam Hợp vang lên đỉnh đầu.

“Khoan vội dập đầu, niệm của Quý lão thái thái , hiếu tử, ngươi nguyện trả giá gì?”

Quý Lăng Xuyên ngẩng đầu lên, kinh hãi mở to hai mắt, chút do dự : “Dùng hết khả năng của , dù táng gia bại sản cũng tiếc.”

“Vậy sẽ chờ thành ý ngươi bỏ !” Yến Tam Hợp lạnh lùng : “Đi !”

……

Cánh cửa gỗ sơn son cách một tiếng mở , Quý Lăng Xuyên lảo đảo từ bên trong .

Tạ Tri Phi và Bùi Tiếu thấy sắc mặt còn khó coi hơn cả chết, hẹn mà cùng tiến lên, một trái một đỡ lấy.

“Quý bá?”

Quý Lăng Xuyên hai , mới cảm giác trong lòng chút ấm áp, như là trở dương gian: “Tìm một chỗ chuyện .”

Tạ Tri Phi vội : “Minh Đình, đưa Quý bá đến thư phòng .”

Bùi Tiếu trừng mắt : “Vậy còn ngươi?”

Tạ Tri Phi: “Ta và Yến cô nương vài câu, lập tức tới ngay.”

“Có gì để chứ?”

Bùi Tiếu lòng còn sợ hãi trong phòng, nữ nhân thế thì tránh còn kịp .

“Ngươi nhanh lên cho gia. Lập tức!”

Tạ Tri Phi xoay về phía Lý Bất Ngôn: “Ta thể ?”

Lý Bất Ngôn tư thế mời.

……

Trong phòng đốt hương.

Hương đàn hương, cũng Phật hương, mà thoang thoảng thấm ruột gan.

Yến Tam Hợp y phục dính m.á.u , thanh một bộ áo mới do Tạ phủ.

Áo mới cái nét đơn sơ đạm bạc thường ngày của nàng, để ba phần mềm mại, hai phần ôn hòa, còn một phần ngây thơ.

gương mặt nàng vẫn lạnh như băng.

Tạ Tri Phi tới gần, mím môi, xưa nay miệng lưỡi ngọt như lò xo, đầu tiên cái gì cho .

Nói cám ơn, căn bản cần ngươi cám ơn.

Nói xin , nàng sẽ cảm thấy là đạo đức giả.

Sau một lúc lâu, Tạ tam gia mới phun một câu: “Vết thương đau ?”

Yến Tam Hợp liếc một cái: “Không .”

Tạ Tri Phi: “…”

Câu trả lời gì thế?

nhảm?

Hắn im lặng một lát : “Về gặp chuyện thế thì nên cậy mạnh, càng nên một đối phó.”

“Vậy Tam gia chỉ cho chiêu nào ?”

“Quay đầu bỏ chạy, đó nghĩ cách báo quan.”

Yến Tam nhắm mắt lộ vẻ trào phúng: “Tạ gia các ngươi là quan ?”

“…”

Tạ Tri Phi nghẹn họng, thể phản bác: “Nói tóm , bảo vệ bản vẫn quan trọng hơn!”

Yến Tam Hợp bình tĩnh hỏi: “Sau đó trơ mắt ngươi đùa giỡn ư?”

“…”

Tạ Tri Phi chỉ cảm thấy đau đầu, đau ngực, cả đều đau, cần hoãn một chút.

Người cái gì cũng , chỉ là tính tình giống như tảng đá trong nhà xí, thối cứng, còn nữa thì chắc chắn chỉ tranh cãi mà thôi.

“Đa tạ ngươi cứu ngoài.”

Dứt lời, khí như đọng .

Loading...