VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 608
Cập nhật lúc: 2025-02-10 04:08:53
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hoa quế của chùa Giới Đài, bố cục như … Đầu tiên là từng gây hoa quế nối liền với , nối thành một vùng hoa quế. Cuối đường hoa quế, mới là một khu rừng hoa quế.
Mà xung quanh viện Chu Vị Hi cũng là từng cây hoa quế, khi viện sẽ thấy một rừng hoa quế. Bố cục , hẳn là giống như đúc, như …”
Yến Tam Hợp: “Đoạn đường hoa quế và khu rừng hoa quế , ý nghĩ gì với Chu Toàn Cửu?”
Lý Bất Ngôn động não: “Tam Hợp, mau .”
“Lúc Chu Toàn Cửu còn nhỏ, chuyện gì cũng xếp Ngũ lão gia. Mà Phó di nương ở nội trạch, sức khỏe , đối với một nữ tử như thế thì nhiều cơ hội ngoài. Lão phu nhân đến chùa Giới Đài dâng hương, Phó di nương nhân lúc sức khỏe cũng theo, hơn nữa còn mang theo Chu Toàn Cửu.”
“Xe đến chùa Giới Đài. Chu Toàn Cửu đỡ Phó di nương xuống xe, Phó di nương sợ con trai chạy lung tung, bèn nắm c.h.ặ.t t.a.y con trai. Cứ như , hai nương con từ ngoài cửa chùa, trong cửa chùa, qua một đoạn đường hoa quế thật dài.
Hoa quế tháng tám tràn đầy mùi thơm, khiến vui vẻ thoải mái như .
Phó di nương chắc chắn sẽ nhanh, mà thả bước chậm .
“Con trai, thơm quá!”
“Con trai, chùa miếu thanh tịnh, nương thích lắm.”
“Con trai, nếu trong phủ chúng cũng một đoạn đường hoa quế như thì .”
Chu Toàn Cửu sát theo nàng, chóp mũi ngoại trừ hương hoa quế , còn mùi hương quen thuộc Phó di nương.
Hắn ngẩng đầu, thấy nụ mặt Phó di nương.
Đó là nụ phát từ nội tâm, giống với nụ giả tạo ở Chu gia, Phó di nương đến mặt mày cong cong.
Chu Toàn Cửu từng thấy một Phó di nương như .
Mà trong mắt Phó di nương, ngoại trừ hoa quế mắt, thì cũng chỉ một con trai .
Màn , giống như con dấu khắc sâu trong đầu .
Đến c.h.ế.t cũng quên.
Yến Tam Hợp: “Lão tổng quản, cây hoa quế ngoài viện của đại tiểu thư, là ai trồng?”
Lão tổng quản: “Là khi lão gia lên gia chủ, trồng lúc tu sửa phòng ốc.”
“Xem .” Yến Tam Hợp lạnh lùng : “Chu Vị Hi là thế của Phó di nương, thứ Phó di nương thích, Chu Toàn Cửu chắc chắn sẽ khiến nàng hài lòng, cho nên mới rừng hoa quế giống như đúc chùa Giới Đài.”
Lý Bất Ngôn thở dài một : “Hèn gì lúc bệnh nặng, còn bảo đại phu nhân đến Chùa Giới Đài xem giúp .”
Người sắp chết, hồi ức đều là , chuyện , đối với Chu Toàn Cửu, Phó di nương mới là đồng sinh cộng tử với cả đời.
Yến Tam Hợp: “Mà nguyên nhân khiến Chu Toàn Cửu cực kỳ lưu luyến Phó di nương, là khi còn bé nhận tình thương của Phó di nương, mẫu Ngũ lão gia, những khác đoạt mất.”
“Con bao giờ cũng thế, thiếu cái gì, thì sẽ chấp nhất cái đó, hơn nữa còn là chấp nhất cả đời.”
“Thông !”
“Thông cả !”
Trên mặt đều nở nụ vui mừng.
Chu Viễn Mặc Yến Tam Hợp, vội hỏi: “Yến cô nương, tâm ma của ông rốt cuộc là liên quan đến Phó di nương, là liên quan đến đại bá, Ngũ thúc?”
Lời , khiến Yến Tam Hợp á khẩu trả lời .
Hình như đều liên quan, hình như đều liên quan.
Nói liên quan, là bởi vì tâm mà là trăng máu. Trăng m.á.u nghĩa là đại họa lâm đầu, Đại lão gia, Ngũ lão gia, Mao thị chẳng qua chỉ là ba mạng , so với trăng m.á.u thì vẫn còn kém.
Nói liên quan, là vì khi một bất cứ chuyện gì, đều nguyên nhân căn bản để khởi tâm động niệm.
Chu Toàn Cửu thiết lập trận để đánh đổ Đại lão gia, Ngũ lão gia, mượn vận may của Mao thị, đoạt vị trí gia chủ Chu gia, cho cùng là bởi vì Phó di nương.
Còn trăng m.á.u thì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-608.html.]
Có cũng bởi vì Phó di nương ?
“Ta nghĩ…” Yến Tam Hợp đón ánh mắt Chu Viễn Mặc: “Cho tới bây giờ, chúng chỉ là tan một góc núi băng, phía còn nhiều thứ đào sâu hơn nữa.”
Dứt lời, Chu Viễn Mặc chỉ cảm thấy tim đập nhanh, mạch đập cũng nhanh.
Nếu như bởi vì là gia chủ, sợ ảnh hưởng đến Chu gia thì cũng giống như con sói tru lên một cái để phát ti3t sự buồn bực trong lòng.
Trải qua nhiều trắc trở như , còn đến núi Ngũ Đài một chuyến, vẫn chỉ là một góc núi băng?
“Yến cô nương.” Hắn cắn răng hỏi: “Có căn cứ gì ?”
“Trực giác.” Yến Tam Hợp chỉ đầu .
“Nếu chúng chứng thực Chu Toàn Cửu là một tiểu nhân âm độc từ đầu đến chân, thì trực giác cho , Chu Toàn Cửu lợi dụng việc đoán mệnh xem phong thủy chuyện , chỉ mấy chuyện như , cũng chỉ từng đó .”
Hô hấp đều ngừng .
Tất cả ngươi , chút vui sướng vì việc viên mãn chợt câu nổ đến tan thành mây khói.
Trời ơi!
Thủ pháp bày trận thôi khiến bọn họ thán phục thôi , ngờ còn liên tục dứt.
“Lão thái gia!” Đang lúc đang hít thở thông, lão tổng quản đột nhiên quỳ rạp xuống đất, rống lên.
Hắn là con của Chu gia, cha nương đều là nô bộc của Chu gia.
Hắn từ nhỏ theo bên cạnh lão thái gia, từ gã sai vặt bên cạnh đến chức đại tổng quản.
Ngoại trừ chuyện thầy bói phong thủy, lão thái gia với thì những chuyện khác, lão thái gia đều thương lượng với .
Hắn nhớ rõ.
Sau khi lão thái gia chọn lão gia gia chủ, trọng trách cuối cùng cũng dỡ xuống, bèn kéo thư phòng uống mấy chung rượu.
Lúc ngà ngà say, lão thái gia đột nhiên thở dài một tiếng.
“A Tỉnh, đang nghĩ là giao gia nghiệp cho Tứ nhi. Nó Phó thị tận tay dạy dỗ, Phó thị bụng như thế, con trai chắc chắn sẽ kém. Chu gia tứ nhi chống đỡ, cũng cam lòng nhắm mắt.”
Khoảnh khắc đó, Chu Tỉnh rõ ràng thấy sự vui mừng tự hào mặt lão thái gia.
Đó là sự trông mong của một cha già đối với con trai, trông mong thể khiến Chu gia hưng thịnh kéo dài, thể tạo phúc cho con cháu đời .
Làm !
Làm !
“Lão thái gia ơi lão thái gia là ngài mở mắt , ngài xem …” Chu Tỉnh rống lên, từng tiếng kêu gọi chủ tử cũ của .
Chu Viễn Mặc tiếng của lão tổng quản, dần tỉnh táo.
Vạn sự khởi đầu nan, thời gian sáu tháng, còn dư năm tháng, vẫn còn nhiều thời gian.
Không thể gấp, cũng thể gấp, chỉ cần Yến cô nương ở đây, tâm ma chắc chắn thể giải . Chắc chắn thể!
“Lão Nhị, lão Tam, đỡ lão tổng quản xuống.” Không cần đỡ, lão nô thể chịu đựng .
Chu Tỉnh ngẩng đầu, đưa tay lau mặt, mặt lộ sự quyết tâm liều mạng.
“Lão nô tin lão gia phát rồ đến trình độ , lão nô tận mắt , chính tai .”
Ngoại trừ Yến Tam Hợp và Chu gia, trong đầu Tạ Tri Phi và Tiểu Bùi gia đồng thời nổi lên một câu… “Xí, mỏi mắt mà chờ !”
Chu Viễn Mặc định tâm trạng: “Yến cô nương, bước tiếp theo chúng …”
“Tạm thời bước tiếp theo.”
“……”
“Chu Viễn Mặc biến sắc, bước tiếp theo?”