VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 756
Cập nhật lúc: 2025-02-18 03:39:41
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Yến cô nương về , Yến cô nương về !”
Yến Tam Hợp Lan Xuyên chạy như bay, chợt cảm giác như trải qua mấy đời .
“Sư phụ ngươi ?”
“Yến cô nương, nàng gầy ?”
Lan Xuyên đau lòng: “Sắc mặt cũng tệ, mắt còn đỏ nữa.”
“Mệt quá thôi.”
Nàng xoa xoa đầu Lan Xuyên: “Đi, thăm sư phụ ngươi nào.”
Sư phụ tin đang chờ ở cửa viện, một tay vịn tường, một tay ôm bụng, tươi với Yến Tam Hợp.
Nàng bên cạnh Thang Viên, mặt mày cong cong, vẻ mặt vui mừng.
Yến Tam Hợp tới, ánh mắt dừng bụng Lý Bất Ngôn, cắn răng gằn.
Lý Bất Ngôn nàng gằn cái gì: “Nương , phàm là động lòng trắc ẩn với yêu cũ thì đều coi thường.”
Cho nên?””
“Cho nên, phụng mệnh ngươi việc, hề tư tâm.” Lý Bất Ngôn giơ ba ngón tay lên: “Ta thề.
Yến Tam Hợp lời nào, chỉ nàng.
Lý Bất Ngôn thản nhiên : “Ta lấy nương thề.”
“Yến cô nương, Yến cô nương!”
Một giọng quen thuộc từ xa đến gần.
Lý Bất Ngôn hừ hừ: “Chân ngươi cửa, chân tới, chẳng cho chút thời gian chuyện riêng với ngươi, là đến dập đầu với ngươi ?”
Người tới là Chu Viễn Mặc, cả ngươi mồ hôi.
Nhìn thấy Yến Tam Hợp, hai lời quỳ xuống, dập đầu ba cái thật mạnh.
Thật đúng là vội đến dập đầu.
Yến Tam Hợp lẳng lặng đó, chờ lên, mới hỏi:
“Chuyện đều thỏa đáng chứ?”
“Đều thỏa đáng .”
Xương trắng và lão tổng quản cũng đặt trong một quan tài đưa khỏi nhà.
Cùng ngày, bộ quan tài trống sắp xếp ở trong chùa cũng khiêng .
Hai bộ quan tài cùng nâng tới phần mộ tổ tiên Chu gia, tìm cái cớ phong thủy ngăn , ba đích tay, đặt xương trắng của Chu Toàn Cửu quan tài trống , cuối cùng chôn xuống.
“Chôn ở ?” Yến Tam Hợp hỏi.
“Vẫn chôn bên cạnh mẫu .” Chu Viễn Mặc thở dài: “Ba chúng thương lượng , nợ mẫu , trả.”
Trả hết ?
Yến Tam Hợp Chu Viễn Mặc đầu đầy tóc bạc, thầm gằn một tiếng, chuyện.
Không khí lập tức lạnh .
Thang Viên thấy thế, vội kêu lên: “Chu đại nhân nhà uống ngụm nóng !”
“Không thời gian, Tam gia Yến cô nương về mới vội đến đây xem thử.” Chu Viễn Mặc lau mồ hôi: “Ngày mai tân đế đăng cơ, Khâm Thiên Giám bận, lập tức về nha môn.”
Yến Tam Hợp gật đầu: “Đi !”
Chu Viễn Mặc chỉ , còn về phía Thang Viên và Lan Xuyên phía .
Thang Viên vội kéo Lan Xuyên rời .
Yến Tam Hợp Chu Viễn Mặc hỏi cái gì, lời từng với Tạ Tri Phi.
“Người thắp hương là Đổng Tiếu bên cạnh Hán vương. Hắn là cầm sư của tiên Thái tử, dùng tiếng đàn để giúp Thái tử ngủ, ba năm sớm chiều ở chung, và tiên Thái tử coi là tri kỷ.
Ba năm kết thúc, tiên Thái tử giữ lời hứa thả , luôn mang lòng cảm ơn. Điều thể , chỉ như , còn một vài điều đồng ý với là .”
Chu Viễn Mặc căn bản chẳng hỏi thăm.
Chỉ cần tâm ma giải, Chu gia thể sống bình thường thì tạ ơn trời Phật , chẳng mong cầu gì hơn nữa.
“Yến cô nương, trong cung tiếng kêu kỳ lạ…”
Sao ai cũng chạy tới với nàng thế?
Yến Tam Hợp lạnh lùng ngắt lời: “Nếu quan tài nứt, thì gì .”
Chu Viễn Mặc tính tình Yến Tam Hợp, vội ôm quyền : “Vậy việc , Yến cô nương gì cần dùng đến Chu gia, thì cứ .”
Yến Tam Hợp: “Sẽ đến quấy rầy.”
Lý Bất Ngôn chờ xa, hừ một tiếng: “Ta mong nó nứt đây, để xem ngoại trừ chuyện , còn chuyện gì khác nữa .
Chuyện Trịnh gia, tám chín phần mười… Yến Tam Hợp thầm nghĩ.
“Tâm ma giải xong…” Lý Bất Ngôn đến gần bên tai Yến Tam Hợp: “Ngươi mơ thấy gì ?”
“Có!” Yến Tam Hợp nhỏ: “Thực Trịnh gia, ngày sinh , đưa đến Trịnh gia.”
“Đệt!” Lông tơ Lý Bất Ngôn dựng thẳng: “Vậy ngươi là nhà ai?”
“Không , giấc mơ cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-756.html.]
“Yến Tam Hợp.” Lý Bất Ngôn kinh ngạc: “Thân thế của ngươi, thật đúng là nương nó phức tạp!”
“ !” Yến Tam Hợp đỡ nàng: “Đi thôi, nhà chuyện.”
Lời dối nhất là một nửa thật, một nửa dối.
Không nàng .
Trên đời bí mật nào thể giấu mãi .
Mạng sống của một trăm tám mươi nhà họ Trịnh liên quan đến nàng, nếu điều tra rõ ràng vụ án thì thế của nàng sớm muộn gì cũng giấu .
Người càng ít thì càng an .
“Đừng ủ rũ, đợi giải xong tâm ma tiếp theo thì sẽ tra thế của ngươi thôi.”
“Ừ.”
“Vui lên .”
“Được.”
“Hàn Hú kinh , mấy ngày đưa thư đến, xong việc sẽ đến thăm chúng .”
“Được.”
“Yến Tam Hợp, thề với ngươi.”
“Thề gì?”
“Một ngày thế của ngươi tìm thì một ngày thành , vẫn sẽ ở bên ngươi, ?”
Yến Tam Hợp dừng bước, đầu Lý Bất Ngôn.
Lý Bất Ngôn nheo mắt, từ từ : “Thuận tiện một câu, bà cô mới từ chối tiểu Bùi gia!”
Yến Tam Hợp: “…”
“Sao từ chối?” Nàng hỏi.
Lý Bất Ngôn gằn một tiếng: “Nhà đến ngươi còn chê thì thể trúng ?”
Yến Tam Hợp: “Ngươi thì , thích ?”
Lý Bất Ngôn bất mãn : “Yến Tam Hợp, ngươi nên đổi cách hỏi khác.”
Yến Tam Hợp: “Hỏi thế nào?”
Lý Bất Ngôn: “Hắn xứng với !”
Yến Tam Hợp thầm bĩu môi.
Thật đúng là xứng!
…
Hắt xì, Hắt xì, Hắt xì!
Trụ trì chùa Giới Đài vuốt m.ô.n.g ngựa : “Bùi đại nhân hôm qua cảm lạnh ?”
Tiểu gia hắt xì một cái cảm lạnh, ngươi nghĩ là ngươi đang nhắc ?
Bùi Tiếu dùng vẻ mặt giải quyết việc công: “Chuyện tụng kinh ngày mai, trong chùa các ngươi đều sắp xếp xong chứ?”
“Đã sắp xếp hết .”
“Ta dặn ngươi nữa, việc tuyệt đối qua loa.”
“Đại nhân yên tâm, mấy sư phụ chọn đều Phật tính và ngộ tính cao nhất.”
Ngày mai tân đế đăng cơ, trong cung lễ nghi cung đình, chùa miếu quy củ của chùa miếu.
Giờ lành đến, tất cả tăng nhân, đạo sĩ đều ở trong đại điện tụng kinh cho tân đế, cầu nguyện quốc thái dân an, quốc vận hưng thuận.
Hoàng quyền luân phiên, giống như bốn mùa đổi, ít nhiều sẽ một ít vận may d.a.o động.
Lúc tụng kinh cầu phúc, tuy rằng đổi vận may, nhưng ít nhất thể khiến cảm thấy an .
Trụ trì xung quanh, túm lấy cánh tay Bùi đại nhân, kéo y đến nơi ai.
Bùi Tiếu thấy tình hình , thì ngay con hàng đút lót cho .
Nào đến chỗ , trụ trì nhích đầu gần, che miệng : “Có chuyện, nên ?”
Lời bắt đầu, còn hỏi nên !
“Nói !”
“Chuyện là thế .”
Trụ trì nuốt nước miếng.
“Đại nhân sắp xếp cho chùa chúng gõ chín trăm chín mươi chín tiếng , tổng cộng ba ngày, mỗi ngày gõ ba trăm ba mươi ba tiếng.”
Bùi Tiếu mày kiếm dựng thẳng: “Sao, các ngươi gõ ít ?”
“Đại nhân của , chuyện quan trọng như , nào dám chứ!”
Sắc mặt trụ trì khác thường: “Là… là tiếng gõ cuối cùng mỗi ngày đều gõ kêu.”
“Gì cơ?”