VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 769
Cập nhật lúc: 2025-02-18 04:06:35
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phần mộ Trịnh gia.
Yến Tam Hợp xem từng cái mộ.
Cảm giác của nàng sai, tâm ma quả thực tới, nhưng đúng như lời Tạ Tri Phi , quan tài nứt, xui xẻo, khổ chủ.
Trong lòng càng nghĩ càng kinh hãi, nàng bèn đến phần mộ Trịnh gia, xem dị thường gì .
Nào ba vòng nhưng tất cả mộ phần đều .
Có gì đó .
Hôm qua nàng ngang qua Trịnh gia, cảm giác giống như đến gần quan tài.
Tường vây Trịnh gia nứt sụp đổ, cảm giác giống như một cái quan tài lớn nứt , thế tại phần mộ tổ tiên vẫn còn yên thế ?
Theo lý thì nó cũng nứt chứ!
Yến Tam Hợp lẩm bẩm: “Bất Ngôn, tâm ma dường như giống !”
“Có thể Trịnh gia, mà là lão hoàng đế ?”
Lý Bất Ngôn khoanh tay: “Có cần để Tam gia sắp xếp, ban đêm đến thăm dò hoàng lăng xem quan tài nứt ?”
Yến Tam Hợp lắc đầu: “Hoàng lăng canh mộ, dễ dàng thăm dò như , Tiểu Bùi gia , suy nghĩ , cũng sẽ tru cửu tộc .”
Lý Bất Ngôn: “Ngươi cứ xem khả năng ?”
Yến Tam Hợp: “Có!”
Lý Bất Ngôn nheo mắt: “Bây giờ tâm ma tương ứng với Trịnh gia, sai ?”
Yến Tam Hợp: “Không sai, là Trịnh gia, thể cảm ứng .”
Lý Bất Ngôn: “Chúng vốn định điều tra Trịnh gia, đúng ?”
“ !”
Yến Tam Hợp: “Tiểu Bùi gia đồng ý với Ngô Thư Niên, đồng ý với Tạ Tri Phi.”
“Vậy là .” Lý Bất Ngôn nhún vai: “Mặc kệ tâm ma của lão hoàng đế , tra xét , lát nữa khổ chủ tìm tới cửa, ngươi hỏi nhiều một chút.”
Không đợi Yến Tam Hợp chuyện, Lý Bất Ngôn hừ một tiếng: “Chuyện ngươi , thể chỉ dăm ba câu của Tam gia thì thể từ bỏ .”
“Không liên quan đến Tam gia.” Yến Tam Hợp cảm thấy vi diệu: “Tâm ma liên lụy đến tiên đế, nguy hiểm, lo lắng là đúng.”
Lý Bất Ngôn bĩu môi, cho là đúng: “Tâm ma Chu gia cũng nguy hiểm, hôm đó Nhị phu nhân một xác hai mạng, ngươi còn cảm thấy sẽ chết, bây giờ cũng yên đây .”
Không giống , nha đầu ngốc.
Huyết án Trịnh gia, bởi vì mà !
Yến Tam nhiều, phủi bụi tay: “Đi thôi, chúng xuống núi.”
Vừa tới chân núi, Tạ Tri Phi chẳng chạy tới từ lúc nào, theo là Chu Thanh.
Bốn mắt , Tạ Tri Phi bước lên, giọng dịu dàng:
“Đêm qua, trong doanh trại ở kinh thành xảy chuyện lớn.”
Yến Tam Hợp ngẩng đầu .
“Trong một đêm, ngựa của ba đại doanh và Thái Phó tự đều uể oải, tìm nguyên nhân, nếu như chắc chắn nguyên nhân…”
Tạ Tri Phi dừng , : “Là bởi vì một con ngựa già chết, chủ nhân của con ngựa già đó là lão tướng quân Trịnh Ngọc, Bộ Lục vẫn nuôi nó, tất cả ngựa đều uể oải, cũng bắt đầu từ Bộ gia quân.”
Yến Tam Hợp run lên.
Lúc , Chu Thanh bước đến nhỏ: “Yến cô nương, cẩn thận quan sát , những con ngựa bệnh, càng dịch bệnh gì, mà là buồn bã đau lòng, thể từ thần thái.”
“Vạn mã đồng bi?”*
*ý mấy con ngựa đều buồn lên.
Yến Tam Hợp thốt lên, khiến cho ba bên cạnh đều kinh ngạc, nhất là Tạ Tri Phi, m.á.u chảy ngừng.
Vạn mã đồng bi?
Bi cho ai?
“Vạn mã đồng bi, là nhắm lão tướng quân Trịnh Ngọc; bức tường sập của Trịnh gia; chỉ Trịnh gia. Lại liên tưởng đến chuông tang chuông mừng vang của tiên đế và tân đế…”
Giọng Yến Tam Hợp cực kỳ bình thản: “Tạ Thừa Vũ, xem tâm ma nhỏ !”
Đồng tử Tạ Tri Phi bỗng nhiên co rụt, nghĩ tới câu của Chu Viễn Mặc: Liên quan đến vận mệnh quốc gia!
“Tâm ma của ai đây?” Hắn hỏi.
Yến Tam Hợp nhăn mũi, hạ giọng gằn từng chữ: “Vừa xem tổ phần Trịnh gia , rạn nứt. Nếu Thái tử bản lĩnh , thì kêu nghĩ cách đến hoàng lăng xem thử, là của lão hoàng đế , cũng khó .”
Nàng chợt : “ hướng của tâm ma , dường như là c.h.ế.t thôi, ngươi thấy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-769.html.]
Ta thấy?
Ta thì thể thấy gì?
Tạ Tri Phi ngẩng đầu, ngóng mây trắng phía chân trời, bỗng nhiên cảm thấy ông trời dường như đang vươn một bàn tay lớn , đào hết bì mật chôn lòng đất của thế gian .
“Yến Tam Hợp.”
Hắn cúi đầu, thu sự lo lắng trong mắt: “Tối nay Hoài Nhân gặp ngươi.”
Yến Tam Hợp đón ánh mắt Tạ Tri Phi, im lặng thật lâu, cuối cùng gật đầu một cái.
…
Hai bên bờ sông Vĩnh Định tuy rằng vẫn sáng đèn như , nhưng cực kỳ yên tĩnh, ai dám ngoài tìm vui trong ngày tang của tiên đế.
Thuyền rời bến tàu, Triệu Diệc Thời cởi áo bào qua, thản nhiên xẹt qua Lý Bất Ngôn.
Tạ Tri Phi và Bùi Tiếu lên, một pha cho y, một dịch ghế cho y.
Trước bàn chiếc bàn vuông, Yến Tam Hợp đoan chính uống , chẳng thèm liếc về phía Thái tử điện hạ.
Bùi Tiếu nháy mắt với Tạ Tri Phi: Bà đồng gần đây cao ngạo hơn ?
Tạ Tri Phi thầm tặc lưỡi.
Đó là kiêu ngạo ?
Đó là vì bối phận cao lên .
Triệu Diệc Thời xuống đối diện Yến Tam Hợp: “Thẩm Trùng, mang ghế cho Lý cô nương.”
Không khí đột nhiên ngưng .
Lý Bất Ngôn thế thì tiếp lời: “Điện hạ, mệt , mới lên.”
Ngón tay Triệu Diệc Thời đặt bàn gõ gõ: “Nếu mệt, thì lát nữa cứ xuống.”
Lý Bất Ngôn: “Được!”
Bên cạnh, Bùi Tiếu đang rót co quắp khóe miệng.
Cũng vì , trong lòng thấy vui, liếc Triệu Hoài Nhân một cái, chợt thấy thật chướng mắt.
Cô nương từ chối ngươi, ngươi còn bày đặt quan tâm cái gì chứ?
Không thể coi cô nương là khí ?
“Tiểu Bùi gia, tràn .”
Bùi Tiếu cả kinh: “Ai da, hoa mắt .”
“Để !”
Thẩm Trùng nhận lấy cái ấm nung đỏ tay : “Tiểu Bùi gia .”
Bùi Tiếu im lặng xuống, ngẩng đầu, phát hiện Tạ Tri Phi và Yến Tam Hợp đều về phía .
Nhìn gì mà ?
Có cái gì mà hả!
Bùi Tiếu cúi đầu uống , về phía phía , trong lòng như như kim chích, cứ cảm thấy thật khó chịu.
“Yến cô nương.” Triệu Diệc Thời thẳng vấn đề: “Hẳn là Thừa Vũ đều với ngươi .”
Yến Tam Hợp lúc mới liếc mắt Triệu Diệc Thời:
“Nên , đều .”
Triệu Diệc Thời: “Ta cầu Yến cô nương một chuyện.”
Cầu?
Yến Tam Hợp: “Ngươi .”
Triệu Diệc Thời: “Mời Yến cô nương âm thầm giúp đỡ điều tra vụ án Trịnh gia.”
Lời , ngoại trừ Yến Tam Hợp, sắc mặt đều đổi.
“Từ quan tài tiên đế tiếng vang khác thường, đến chuông vang, đến tường đổ, đến chuyện ngựa xảy vấn đề bây giờ… Rất thể đều liên quan đến vụ án Trịnh gia.”
Ngữ khí Triệu Diệc Thời chân thành mà dịu dàng.
“Bệ hạ lệnh lĩnh Tam Ti điều tra rõ vụ án Trịnh gia. Người của Tam Ti tin, nhưng tin ngươi, tin Thừa Vũ, tin Minh Đình, xin Yến cô nương đừng từ chối .”
Yến Tam Hợp bình thản: “Vì tìm ?”
Triệu Diệc Thời: “Bởi vì Yến cô nương là giải ma, giải ma là phá án.”
Yến Tam Hợp: “Nếu từ chối thì ?”