VẾT NỨT QUAN TÀI - Chương 781
Cập nhật lúc: 2025-02-19 00:13:49
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghiệm thi
Hốt xác, là lau sạch c.h.ế.t từ một , cái nên phục hồi như cũ, cái nên khâu , cho sạch sẽ, mới thể cho c.h.ế.t mặc xiêm y.
Ngỗ tác ruột lấy , nhưng nhét hết, còn để lộ một chút ở bên ngoài.
Trần Bì nghĩ đây gì cũng là con trai của tướng quân, tướng quân còn đang g.i.ế.c địch vì nước chiến trường, bèn lấy ruột nhét nữa.
Vừa , chợt hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Ruột liền với dày, dày ở phía ruột, xé rách.
Lúc , chân tướng vụ án còn điều tra rõ, cũng ruột là con trai út Trịnh gia đích kéo , chỉ cho là tên khốn kiếp đoạn tử tuyệt tôn nào , thầm mắng một trận.
ân cần hỏi thăm tổ tông mười tám đời nhà .
“Qua hơn mười ngày , mấy hốt xác chúng cùng tụ về vụ án Trịnh gia, trong đó đến miếng da trâu giấu ở phía ruột , …” Trần Bì nhắm mắt : “Ta mới ruột đó là do con trai út Trịnh gia tự kéo .”
Hắn lập tức cảm thấy chuyện đúng.
Ngày đó lau tay cho con trai út Trịnh gia, lòng bàn tay sạch sẽ, chỉ mu bàn tay là vết máu.
Tay trái thì đầy máu, nhưng hướng kéo ruột là bên .
Tại như ?
Hắn lặp lặp tình hình ngày đó viện Hải Đường trong đầu, bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận vì lòng bàn tay con trai út Trịnh gia dính đầu máu.
Bởi vì tay cầm đao, bụng thương, chỉ thể dùng tay trái che .
vấn đề dâng lên.
Nếu xác định tay trái, lòng bàn tay của đứa con trai út Trịnh gia thể kéo ruột mà chẳng dính chút m.á.u nào?
Đây là chuyện thể .
Nếu như kéo , ai là kéo ruột của ?
Còn …
Nửa miếng da trâu , thật sự là con trai út Trịnh gia đích nhét ?
Nghĩ tới đây, Trần Bì toát mồ hôi lạnh.
“Mồ hôi lạnh rơi xuống, đồng thời cũng nghĩ tới điểm kỳ lạ thứ hai.”
Yến Tam Hợp: “Là gì?”
Trần Bì li3m đôi môi khô nứt: “Là t.h.i t.h.ể nữ đốt cháy .”
Yến Tam Hợp: “Lớn nhỏ?”
Trần Bì: “Lớn.”
Nương ư?
Màng nhĩ Tạ Tri Phi bỗng nhiên như cái gì đó đ.â.m , chỉ đau nhức, mà còn ù .
Thi thể của nương thể kỳ lạ ?
Nếu gì kỳ là thì là t.h.i t.h.ể Hoài Hữu chứ?
Hắn chằm chằm Trần Bì, gằn từng chữ.
“Nữ thi lớn kỳ lạ ở ?”
“Hai cỗ t.h.i t.h.ể cháy xém là ở giường trong sương phòng phía tây, nhỏ ở bên trong, lớn ở bên ngoài, lửa rõ ràng là bắt đầu cháy từ đầu giường, cho nên đôi chân lớn cháy.”
Tạ Tri Phi cắn chặt răng, giọng run rẩy: “Kỳ quặc ở chân nàng ?” “Phải.”
Trần Bì nhắm mắt , dường như đang nhớ cảnh tượng lúc đó.
Mu bàn chân sạch sẽ, lòng bàn chân bẩn.
“Ý, ý là gì?” Tạ Tri Phi cảm giác trái tim như cái gì đó siết chặt.
“Ta, …” Trần Bì năng lộn xộn: “Ta, , chỉ cảm thấy kỳ lạ, … bẩn chứ?”
Một cỗ t.h.i t.h.ể cháy khét, chân trắng nõn mềm mại, cảm giác kỳ lạ khiến Trần Bì lập tức để ý đến đôi chân .
Người tang sự, phân nam nữ.
Nam nhân hốt xác cho nam nhân.
Nữ nhân hốt xác cho nữ nhân.
Trừ phi trường hợp đặc biệt, thì đều theo quy định đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-nut-quan-tai/chuong-781.html.]
Cũng những quan nghĩ như thế nào, chỉ phái một đến viện Hải Đường.
Cho nên, đây là chân của nữ nhân duy nhất mà thấy kể từ khi tang sự đến nay.
Lúc dùng nước sạch lau chùi, phát hiện lòng bàn chân của nữ nhân bẩn, chỉ dính bụi, còn dình cả bùn.
“Lúc nghĩ, thật kỳ quái, phụ nhân đang ôm con gái ngủ , chân bẩn như thế.”
Tạ Tri Phi đột nhiên cứng đờ.
Kỳ quái chỉ chỗ , nương xưa vốn thích Hoài Hữu, cũng khi ít đến phòng nàng, chớ chi là nương con hai ngủ cùng một giường.
Mười bốn tháng bảy, là ngày sinh của và Hoài Hữu.
Cha chúc mừng sinh nhật họ nên đích đến tửu lâu xách về mười mấy món ăn ngon, còn mua nhiều mứt quả cho Hoài Hữu nữa.
Hoài Hữu còn nhét một viên miệng , tê cả răng.
Đây là nguyên nhân mà viện Hải Đường đánh thuộc mê… vì họ ăn đồ ăn trong phủ.
Tiệc sinh nhật của bốn ấm áp.
Ăn xong, cha và nương tản bộ cho tiêu hóa ở tiền viện, và Hoài Hữu đến hậu viện, định bắt mấy con đom đóm, đặt ở trong màn ngủ cho nàng.
Kết quả tay về, chỉ bắt mấy con dế, Hoài Hữu giận dỗi, bĩu môi với trở về phòng ngủ.
Nha đầu qua canh hai, là chắc chắn lên giường ngủ, thói quen vẫn kiên trì như thế.
Hắn còn loạn bên giường nàng một hồi, thấy nàng buồn ngủ chịu nổi nữa mới trở về phòng .
Nửa đêm, mắc tiểu tỉnh , phát hiện trong phòng nương còn đốt đèn.
Sao còn ngủ?
Hắn tiểu xong, bèn trong phòng nương, nghiêng đầu, phát hiện cửa lớn mở , cha chắp tay ở trong sân, bóng lưng im lặng giống như một ngọn núi.
Ma xui quỷ khiến thì nào tới.
Cha thấy tiếng bước chân, đầu hỏi: “Sao còn ngủ?”
“Mắc tiểu quá nên tỉnh.”
“Ngủ , ban đêm đừng đạp chăn, cẩn thận cảm lạnh đó.”
“Vâng!”
Hắn xoay , thì chẳng hiểu bóng lưng im lặng như núi của hiện lên trong lòng.
“Cha, đợt con luyện công phu, sẽ khiến cha nở mày nở mặt.”
Cha sửng sốt, đáy mắt hiện lên nụ : “Được!”
Hắn thấy cha mỉm , lúc mới yên tâm rời , mấy bước, thì phía truyền đến động tĩnh.
Hắn đầu , chỉ thấy cha vọt tới giá binh khí, đưa tay quơ lấy đại đao, xông ngoài viện.
Hắn ba tuổi tập võ với phụ , bao giờ thấy phụ vọt nhanh như thế.
Chẳng lẽ, phía xảy chuyện gì?
Hắn chẳng còn buồn ngủ nữa, đến giá binh khí cầm lấy đao của , cũng xách đao đuổi theo.
Bọn họ , viện Hải Đường chỉ còn nương và Hoài Hữu.
Hắn nhớ rõ ràng, nương rõ ràng đang ở trong phòng của , cuối cùng xuất hiện ở giường Hoài Hữu như thế, còn chân trần?
Yết hầu Tạ Tri Phi chuyển động: “Hơn phân nửa là bà phát hiện trong phòng con gái bỗng dưng cháy, tình thế cấp bách…”
“Hai con rõ ràng là đang ngủ, thì khác gi ết chết!”
“Bị gi ết chết?” Giọng Tạ Tri Phi đều rít lên: “Sao ngươi chắc chắn như ?”
Trần Bì: “Hai nương con họ ở đó, dấu vết nhúc nhích giãy dụa.”
Tim Tạ Tri Phi đập kịch liệt: “Vết thương trí mạng ở ?
Dùng đao? Kiếm? Hay là d.a.o găm?”
“Vết thương ở cổ, dùng đao.” Trần Bì: “Ta sờ sờ , là t.h.i t.h.ể cháy xém, đen thui, rõ mặt.”
Trên mặt Tạ Tri Phi chằng còn chút máu.
Hồ sơ vụ án gì cả, chỉ một câu c.h.ế.t cháy.
Chỉ một câu !!!