-Không về nhà? Em   ? 
-Không về,  mau thả em .
Giang Hà hít một  sâu, cố giữ Hạ Vân trong vòng tay ,  Hạ Vân đang khó chịu nhưng vẫn cố né tránh  vì nghĩ    Giang Hà nên  chút khiến  hài lòng. Anh mỉm  đưa tay lên búng một cái  mũi cô. Anh trầm giọng hỏi 
-Hạ Vân, em    là ai ? 
Hạ Vân   ngả quặt quại  mặt Giang Hà   
-Biết,    trai nhưng mà   chồng em. Anh  mà   ở đây với em   sẽ  vui ?
-Nếu như   ở nơi nào đó cũng đang ngủ với  khác thì cô tính ?
-Thì…Thì em sẽ ngủ với  để trả thù  ? 
Nghe xong câu  nụ   môi Giang Hà cứng đờ
-Em dám.
Hạ Vân  xòa,  vòng tay ôm lấy Giang Hà
-Anh  trai thật đó!
Một cái ôm kiên cố giam cầm Hạ Vân .
Hơi thở Giang Hà đầy vẻ xâm lược phủ lên môi cô,  tức giận  hăm dọa cắn cô một phát thật đau
-Đau, Anh điên ?
-Dám  nhận  , dám mường tượng    khác  khen  trai. Hạ Vân em to gan quá  đấy 
Đáy mắt Giang Hà như nổi lửa,  nguy hiểm   mê 
Khiến cho câu mắng   của  cũng chỉ khiến  thở của Hạ Vân càng lúc càng dồn dập hơn nữa 
-Nghe  mắng cũng  giống  . Em   hứng?
-Hạ Vân? Em
Yếu hầu Giang Hà vì giận dữ mà nhấp nhô lên xuống liên tục,  vật luôn Hạ Vân xuống ghế, rút caravat  cột c.h.ặ.t t.a.y cô đặt lên đỉnh đầu  đó khóa môi cô bằng một nụ hôn mãnh liệt 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-62.html.]
-Không .
Dù  thích và  thỏa mãn nhưng vô thức lý trí của Hạ Vân  cho phép cô?
Giang Hà  xong lập tức dừng ,   cô với ánh  đầy nghiêm túc hỏi 
-Vân Giang Hà cũng  ? 
-Hả?
Đầu óc của Hạ Vân vì câu    của Giang Hà bừng tĩnh. Cô nheo nheo đôi mắt  kỹ   mặt , nhận  là Giang Hà, cô  khỏi vui mừng, tim cô nhảy cẫng lên. Vòng tay xuống ghì chặt cổ  cô mỉm    những lời dụ dỗ  tai 
-Vân Giang Hà -  thì chẳng ai  hơn ngoài …
Khuôn miệng Giang Hà cong lên lộ  nụ  nguy hiểm. Lời   hết    đặt lên miệng Hạ Vân một hôn thật sâu ngăn .
-VỀ NHÀ
Giang Hà  lệnh cho trợ lý đưa  về nhà,  tay  vẫn ôm chặt lấy Hạ Vân, đôi môi  dính môi cô như sam  tách rời khiến cho  trợ lý  lái xe  chịu khó chứng kiến một màn thật bỏng mắt.
Đến nhà, Giang Hà bế Hạ Vân  thẳng một mạch lên phòng, tất cả   trong nhà vì một màn  ai nấy đều đưa tay  che mắt,  tủm tỉm .
Đặt Hạ Vân lên chiếc giường êm ấm,  gương mặt cô lúc  đỏ bừng, hai mắt lờ mờ cứ ôm lấy Giang Hà khiến cho d/ụ/c vọng của  trong bóng đêm bung  mạnh mẽ, thổi bay sạch lý trí còn sót  trong . 
Anh tiếp tục cúi xuống phủ lên đôi môi hồng căng mọng  một nụ hôn. Môi cô  ấm  mềm   ngọt ngào cho nên Giang Hà  thể từ chối .
Nụ hôn của Giang Hà  dịu dàng, ôn nhu tiếp tục  đó là điên cuồng chiếm lấy  cho  thể Hạ Vân trở nên mềm nhũn, hưng phấn trong  tiếp tục bùng cháy, Hạ Vân  , vòng tay ôm chặt lấy.
Cô thở hổn hển, ngắt quãng lên tiếng khi kích thích của thuốc hiện tại đang như một bầy kiến châm chích cả  cô.
-Giang Hà, cho em !
-Hạ Vân, em   đang  gì ? 
-Em , xin … 
-Anh   rõ. Xin  điều gì?
-Em  …xin  cho em.
Giang Hà khẽ cong đôi môi  thích thú,   xuống cô giờ đây yêu kiều một đóa hoa  túc,  còn  thể  thấy bộ n.g.ự.c của cô đang nảy nở vì bàn tay nhàu nặn của , đôi môi   hôn trở nên sưng tấy, hai má phiếm hồng, đôi mắt phủ một tầng sương mờ, hai cánh tay nhỏ nhắn đang bám víu lấy áo  rên rỉ van xin.
Giang Hà thở hắt  một , bản   hiện tại cũng   cô càn quấy trở nên bùng cháy.