Và cái lời  cò càng  ngờ  là  gọi Bin hai tiếng nghiệp chủng. 
CHÁT
 nhịn  Hạ Vân thẳng tay tát  mặt Giang Hà một cái tát thật đau. Cô hét lên
-Anh câm miệng,   , sỉ nhục    cũng  nhưng  cấm   con  là nghiệp chủng. Nó  ba,  ,  hiểu ? 
-Cô là đang  bảo vệ nó, bảo vệ luôn cái tên chồng khốn kiếp  của cô mà dám đánh ?
-? Nếu như  cảm thấy    lọt tai  thì  cho  về . Dù  tiền   cũng  dùng đến,  trả hết  cho .
-Nếu cô dám bước chân  khỏi căn phòng ,   hứa con trai cô và tên khốn  giữ   mạng sống  ?
-Anh…?
-Lên giường? Để  xem khi  cô ngủ với  tên khốn đó sẽ phản ứng  ? Có còn vì yêu cô mà giành giật với  như 5 năm về  nửa  ?
Hạ Vân  Giang Hà bằng cặp mắt đầy oai oán phẫn nộ. Cô đưa tay đánh liên tiếp  n.g.ự.c Giang Hà  lớn tiếng gào lên. 
-Anh điên , Anh kẻ điên khùng bệnh hoạn nhất mà  từng gặp đó? Buông  …
Mặc kệ Hạ Vân càn quấy đánh mạnh  n.g.ự.c , Giang Hà vẫn dửng dưng ôm cô ném xuống giường  đáp .
-,  điên, điên mới yêu cô đến giờ phút ?
Hạ Vân  hình, ngỡ ngàng  thẳng Giang Hà? Anh   gì? Anh vẫn yêu cô? Là   mới ,  do cô đang  nhầm?
Sau câu  đó, Giang Hà lập tức đè lên  Hạ Vân, mặc kệ cô vùng vẫy,  vẫn cố chấp vật cô , môi  áp môi cô,  thở ấm nóng cùng với chiếc lưỡi lão luyện đầy tính xâm lược quét sạch môi cô chỉ trong tích tắc.
Hạ Vân  một lúc chống cự  thành, cô chỉ đành  im lặng,cả  mềm nhũn  mặc kệ Giang Hà đang hành hạ  thể cô, cô vẫn chẳng thêm một lời chửi bới, cứ thế  trơ  hai tay nắm chặt áo  chịu đựng,  bờ mi, hai dòng lệ nóng  kìm  sự sỉ nhục mà chảy dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vet-thuong-cua-tinh-yeu/ha-van-bang-hoang-den-muc-chi-tran-mat-ra-nhin-anh-khong-noi-nen-loi-khi-nghe-giang-ha-tan-nhan-noi-len-may-loi-kho-nghe-do.html.]
Giang Hà hôn ngấu nghiến, bao nhiêu hờn giận bao nhiêu hận thù đều  Giang Hà dùng cơ thể Hạ Vân mà thỏa sức hành hạ. Vốn dĩ ban đầu khi về nước, ạnh cũng   ý định trả thù Hạ Vân, nhưng do     cô với ,  cô tự dưng xuất hiện  mặt ,  cho là Hạ Vân thật sự  dã tâm với . Phần nữa là ông nội  đang  viện. Ông   khi ông mất    thấy  kết hôn, mà với Hà Nguyệt thì     tình cảm, ngoài cô  thì  chẳng còn ai để   kết hôn. Thế nên viện đủ lý do trả thù để lấp l.i.ế.m nỗi bận tâm của  về cô, cuối cùng  lén lút dùng chiêu trò để cô và  nhanh chóng trở thành vợ chồng hợp pháp.
-Giạ Hà,  buông ,  sắp chịu  nổi .
Nghe  lời cầu xin của Hạ Vân Giang Hà lập tức dừng , đôi mắt khiến  khác  chống cự nổi   cô lúc , cơ hồ  chút hiền lành dung túng trong đó.
Anh hỏi 
-Làm ?
Hạ Vân thở hổn hển, cố sắp xếp  hô hấp. Cô  
- chợt nhớ  một chuyện  thương lượng với , ban ngày     thể cho   viện chăm sóc con   ? Buổi tối  sẽ  ?
-Cô    điều kiện với . Vẫn là lo cho đứa ngh..ie.p ch..ủng đó.
-Anh    con  như thế?
-Thằng nhóc đó hiện mấy tuổi? Tại   ở bệnh viện.?
Nghe câu hỏi  của Giang Hà, thật sự Hạ Vân chỉ  òa lên   kể rọ cho    chuyện. Thế nhưng khi cô định kể thì một  nữa những lời  của    tiếp tục ong ong trong đầu cô, cản trở tất thảy  ý định của cô và khiến cô sợ hãi mà   đổi câu trả lời.
Hạ Vân cắn chặt môi, cố gắng  xạo 
-4 tuổi, con  do  tai nạn chấn thương nên   viện theo dõi.  xin  , ban ngày  cho   với thằng bé, ban đêm  sẽ về  đây. Nếu như  đồng ý,  sẽ nguyện ý  theo tất cả những gì  sai bảo .
-Bao gồm cả việc ngủ với ? 
Hạ Vân bặm chặt môi
-Ừ