Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trong dân gian rộ lên lời đồn, tiểu thư phủ Trấn Quốc công vì phẫn uất mà ngã bệnh nặng, đến Thái y cũng  trị . Mà câu  “Quân  thần ch-ếc, thần    ch-ếc” của Như Yên cũng lan truyền, thực sự đ-â-m thẳng  tim , bởi vì, Nguyên An… còn   là quân vương.
 
Dung Nhi  lóc chạy đến phủ,    thấy  đang  cạnh giường, thong thả ăn đào, nàng sững sờ há hốc miệng:
 
“Không   là sắp ch-ếc  ? À ,   bảo bệnh nặng lắm ? Đến mấy vị Thái y cũng đều đến hết!”
 
Ta gật đầu:
 
“Trong lòng  thoải mái, Thái y nào chữa ? Rất,   thoải mái.”
 
Dung Nhi chọc đầu :
 
“ Đồ  xa, dọa ch-ếc ! Các ngươi   thuyết phục  Thái y cùng diễn trò?”
 
Ta  đáp:
 
“Có lẽ các Thái y cũng  ưa nổi bọn họ nữa.”
 
Ta   thể  thật cho nàng , chúng   tặng cho các Thái y bản y thư thất truyền, chỉ nhờ họ  một lời  dối vô hại, đối với họ chẳng qua là thuận nước đẩy thuyền.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vi-hon-phu-co-con-rieng-ben-ngoai/chuong-7.html.]
Lúc , lời đồn thổi nổi lên khắp kinh thành, mà Hoàng thượng vẫn  lập thái tử, các hoàng tử âm thầm đấu đá, chỉ cần  sơ hở là  túm lấy mà đánh.
 
Nguyên An vì   dốc lòng cầu hôn với ? Cũng chỉ vì phụ  và  trưởng  đang nắm binh quyền trong tay. Dù Quý phi  thương cháu đến mấy, cũng  thể sánh với chuyện lập con  thái tử. Vì Nguyên An mang theo Như Yên đến gây chuyện ở phủ Trấn Quốc công, Quý phi tức giận đập vỡ mấy ấm .
 
Bà chỉ  mặt Nguyên An mắng lớn:
 
“Đồ ngu! Vì một ả đàn bà mà dám đắc tội Trấn Quốc công? Ngươi   sáng nay Trấn Quốc công  tới thư phòng hoàng thượng, xin hủy bỏ hôn sự giữa ngươi và Thẩm Tương ?!”
 
Nguyên An mặt trắng bệch:
 
“Mẫu phi, cứu con!”
 
Quý phi chỉ  Như Yên:
 
“Lập tức đuổi ả ! Sau  nếu ngươi thật sự   lên vị trí , thiếu gì nữ nhân,   dính  thứ tầm thường ?”
 
Như Yên bò tới  lóc:
 
“Quý phi nương nương! Như Yên   , xin  đừng đuổi thần  !”
 
Quý phi đá nàng  một cái. Trong mắt bà, loại    bằng cọng cỏ. Trước  còn tỏ  tử tế là vì tình cảm với con trai và cháu trai, giờ chuyện hệ trọng, loại ti tiện  chỉ  giẫm nát  chân.