Biến cố đột ngột xảy .
 
Lúc  phát hiện  thì phản diện    sân thượng, m.á.u me đầy .
 
Hắn  xuống, nụ  nhuốm m.á.u  tùy ý và phóng khoáng.
 
"Cốt truyện?"
 
"Nhận mệnh?"
 
"Không  mày thích thao túng ? Lần  thử xem   cứu nam chính của mày về !"
 
"Thử xem... Làm  để đảo ngược cái thế giới tồi tệ ."
 
C.h.ế.t tiệt! C.h.ế.t tiệt!
 
Sao  dám!
 
Sao  dám hủy diệt thế giới do một tay  tạo !
 
Tên điên!
 
Trong  gian vô tận với vô  hình ảnh méo mó, trời đất chao đảo.
 
Cốt truyện sụp đổ,   thương nặng.
 
Một linh hồn trong suốt bay đến  mặt ,   với vẻ mặt bi thương.
 
Cậu  thản nhiên : "Cậu  nên chọc  ,   theo   lâu,  là một tên điên từ đầu đến cuối."
 
"Câm miệng...! Câm miệng!!!"
 
"C.h.ế.t tiệt! C.h.ế.t tiệt! Nếu   vì biến  là , câu chuyện vốn dĩ ... khụ... diễn  theo kế hoạch của ... khụ...!"
 
Cứ thế ...
 
 sẽ biến mất!
 
 sẽ biến mất mất!!
 
Cậu   khẩy, vẻ mặt  vài phần mỉa mai.
 
 nắm c.h.ặ.t t.a.y về phía  , một khối trong suốt xuất hiện trong tay .
 
 kinh ngạc   : "Vậy mà   hòa tan ký ức về    linh hồn?"
 
Cậu  vẫn , đôi mắt bệnh hoạn  thêm vài phần phóng khoáng, khoảnh khắc đó trông   giống hệt nhân vật phản diện  lúc c.h.ế.t.
 
"Để  đoán xem, đây   là  đầu tiên  lấy chúng ,  ?"
 
"Cậu  xóa ký ức của ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vi-hon-phu-cua-ta-khong-tam-thuong/ngoai-truyen-2.html.]
"Trong  gian , thứ duy nhất   thể phá hủy chính là linh hồn của ."
 
"Kể cả khi   thể nghiền nát một góc đó, thì những gì liên quan đến nó,   sớm khắc sâu  linh hồn ."
 
"Dù   xóa ký ức của  bao nhiêu  nữa cũng đều vô dụng thôi!"
 
Khắc  linh hồn?
 
Nỗi đau đó đến  còn  chịu nổi...
 
Điên ! Điên !
 
Đây cũng là một tên điên!
 
Khi khối ánh sáng trong tay  vỡ tan, nụ   mặt   càng trở nên tái nhợt,   nhẹ nhàng : "Cốt truyện ch.ó má gì?"
 
Giọng   ngày càng nhẹ, nhưng trong lời   là sự kiên định  thể kể xiết: "Phản diện, bia đỡ đạn cái quái gì?"
 
" là ,  là , sẽ   là những nhân vật trong những dòng chữ lạnh lùng của !"
 
Lúc     bất tỉnh, linh hồn đó  gần như trong suốt  thể  thấy, nhưng    khẽ niệm như theo bản năng: "Cậu   gì   ."
 
Khi ký ức của     biến mất, sự phản phệ mà   chịu cũng ngày càng nghiêm trọng.
 
Cứ thế  thì  sẽ biến mất!
 
Nỗi đau vô tận vẫn  ngừng ập đến.
 
Trong hư ,  loáng thoáng  thấy bóng dáng của phản diện hiện lên.
 
Bên cạnh  là một hệ thống  cấp bậc cao hơn .
 
Hệ thống đó liếc   một cái.
 
"Thao tác vi phạm quy định? Truyện buồn mất não? Đơn thuần vì ngược mà hành hạ nhân vật trong sách?"
 
"Phải,     công tố cáo."
 
"Theo phần thưởng tương ứng, chúng  sẽ cho phép  tiến  thế giới ban đầu của  một  nữa và sẽ bảo vệ ."
 
"Còn thứ ...?"
 
Giọng  đó thản nhiên, nhưng    ngừng run rẩy.
 
"Ném xuống, giáng cấp thành hệ thống, để nó mang theo linh hồn  tự tay phá vỡ thế giới mà nó  từng tạo ."
 
"Truyện buồn mất não, chúng  sẽ  khoan nhượng."
 
Thế là để sống sót,  nghiến răng nghiến lợi...
 
[Xin chào~  là Tiểu Đoàn Đoàn~ Nhiệm vụ của chúng  là dẫn dắt phản diện  đúng đường~]