Hai vợ chồng tắm rửa xong, lên giường, Phương Vẫn bỗng lên tiếng hỏi: “Chồng, thấy ?”
Trần Mộ Sơn ôm eo cô, n.g.ự.c cô : “Anh thấy , tròn, lớn, là hình dạng thích.”
Phương Vân lúc mới kịp phản ứng, mắng: “Đáng ghét, ai hỏi cái chứ!”
Trần Mộ Sơn trực tiếp dùng tay xoa nắn, : “Không hỏi cái thì hỏi cái gì chứ?”
Phương Vân : “Em là hỏi địa vị của Giang đại sư trong hội , thấy ?”
Trần Mộ Sơn đáp: “Thấy , bọn họ đều tương đối tôn trọng Giang đại sư, ngay cả vị Long ca gia thế bối cảnh kinh cũng ngoại lệ.”
Phương Vân : “Giang đại sư là một kỳ nhân, về chúng cần nhiều hơn, chỉ cần thể tiếp tục duy trì mối quan hệ , về chúng dù gặp sóng gió lớn hơn nữa cũng sợ.”
Trần Mộ Sơn trở lên ngựa: “Hiểu , điều bây giờ lúc cái , tuổi chúng cũng còn nhỏ nữa, một đứa bé mới là chuyện quan trọng nhất lúc .”
Phương Vân vội vàng : “Từ từ , hôm nay cả hai chúng đều uống rượu, thời điểm thích hợp để con.”
Động tác của Trần Mộ Sơn ngưng , lập tức nghiêm túc : “Biết , sẽ chú ý, sẽ bên trong...”
“Đáng ghét, thường thức , bên trong cũng thể trúng thưởng đấy.”
“Yên tâm , tỉ lệ tương đối thấp, còn nếu như thật sự trúng thưởng, đó cũng là ý trời.”
“A...”
...
Trương gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/viec-ket-day-to-hong-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/chuong-1081dia-vi-giang-dai-su-3.html.]
Ngày là tới tết Trung thu, Giang Phi đương nhiên dẫn vợ con về nhà cùng cha ăn tết, điều đó cần đưa theo vợ con tới chỗ cha vợ tặng bánh trung thu .
Bởi vì gọi điện từ , cho nên lúc Giang Phi mang theo vợ con tới nhà vợ, vợ xong một bàn lớn thức ăn chờ một nhà họ .
Đồng thời, chỉ cha vợ ở nhà, ông bà Trương cũng mời tới.
Theo sự phát triển của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, thu nhập của cổ đông Giang Phi cũng nước lên thì thuyền lên, dù chỉ nắm giữ hơn 20% cổ phần của công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, nhưng bây giờ, mỗi tháng cũng hơn mấy triệu thu nhập.
Thu nhập như đủ để cho cha vợ nâng Giang Phi lên trời .
Cố Diệp Phi
Huống chi, nhà Trương gia đều mạng lưới quan hệ Giang gia khủng bố đến mức nào, đại hôn lễ hoành tráng của Giang Phong, chỉ riêng tiền mừng cưới thôi tính bằng đơn vị ngàn vạn, hơn nữa còn bao nhiêu là đại minh tinh, đại phú hào và con ông cháu cha tới tham gia hôn lễ.
Thông gia thực lực như , Trương gia chỉ cần ngốc, đều cần lấy lòng con rể nhà .
“Ông, bà, cha, .” Vừa cửa, Giang Phi lên tiếng chào hỏi từng một.
“Giang Phi đến , hai đứa đến là , còn mang bánh trung thu tới gì, bánh trung thu trong nhà nhiều đến mức ăn nổi nữa !” Trương mẫu cầm dép trong nhà cho con rể, .
Trương Dung Oánh ôm con, : “Mẹ, con rõ nhà thiếu bánh trung thu, điều bánh trung thu cũng là bánh trung thu bình thường, là bánh trung thu hải sản cao cấp do một đại phú hào ở bên Trung Hải đặc biệt đặt cho em rể con, hương vị ngon, bọn con mới mang một ít sang cho nếm thử.”
Trương mẫu liền nhận lấy túi bánh trung thu từ tay con rể, cảm khái: “Không hổ là bánh trung thu cao cấp đặt , chỉ cách đóng gói thôi là cực kì quý báu . Oánh Oánh, đứa em rể của con thực sự lợi hại, trung thu cũng đại phú hào đặc biệt đặt bánh trung thu cao cấp cho, chúng cũng coi như là hưởng phúc theo.”
Giang Phi xong cũng tươi , nhà bây giờ cũng lấy em trai Giang Phong tự hào, khác khen em trai , còn vui vẻ hơn cả khen .
Trương Dung Oánh cũng vui vẻ, là một phụ nữ, nhà chồng bản lĩnh, cô mặt cha cũng thể diện hơn nhiều.
Đạo lý giống , ở mặt nhà chồng, nếu như nhà đẻ sức, cô cũng mặt mũi.
Sau đó, ông bà của Trương Dung Oánh và Trương phụ cũng tò mò gần xem xét cái bánh trung thu cấp cao đặt , hương vị thế nào còn , nhưng cách đóng gói thì thật đúng là hàng xịn.