Giang Phong sắp xếp cho hai nhà Hồng – Lâm gặp mặt giữa trưa, tới buổi tối bớt thời gian ăn bữa cơm với huấn luyện viên Kiều và giáo sư Bạch.
Dù cũng khó một tới Thành Đô, chỉ cần bận đến mức thoát thì chắc chắn gặp hai một .
Bạch Tử An khi kết hôn với Kiều Phượng Hoàng, vì chiều theo vợ mà chọn thuyên chuyển đến Thành Đô, dù thì lấy mạng lưới quan hệ của hai nhà bọn họ, chuyện cũng dễ như trở bàn tay.
Cơm tối ba ăn ở một tiệm lẩu.
Cố Diệp Phi
Giang Phong nuốt đồ ăn trong miệng xuống, hỏi: “Huấn luyện viên Kiều, giáo sư Bạch chị dự định chuyển sang chức quan nhàn tản để chuẩn mang thai đúng ?”
Kiều Phượng Hoàng nhấp một ngụm nước, : “ , dù cũng kết hôn , con cái sớm muộn gì cũng sinh, thì bằng sinh sớm một chút, đến lúc đó còn cơ hội trở công việc.”
Giang Phong cầm cốc nước lên, : “Con cái đúng thật là nên sinh sớm một chút, xin phép lấy rượu mời , chúc phúc sớm cho .”
“Cảm ơn Giang đại sư!”
Bạch Tử An và Kiều Phượng Hoàng cũng cầm cốc lên cụng ly.
Ngay đó, Kiều Phượng Hoàng hỏi: “Giang đại sư, Vi Vi nhà chắc là cũng sắp sinh nhỉ?”
Giang Phong gật đầu đáp: “Ừm, sắp , Vi Vi sẽ sinh một ngày giao thừa, thằng nhóc ngược đúng là chọn thời gian, đời ăn tết .”
Bạch Tử An : “Người sinh thời điểm đều mệnh tương đối , đặc biệt là thời gian khó khăn , quanh năm suốt tháng cũng chỉ Tết mới thể ăn một bữa no bụng hoặc là một bữa thịt, trẻ con sinh thời gian , cả và con đều sẽ thức ăn hơn nhiều so với những thời điểm khác.”
Giang Phong ha hả, : “Vào thời đại khó khăn thì đúng là như , điều bây giờ đất nước chúng sung túc, hơn nữa còn loại bỏ nghèo khó, cơ bản sẽ xuất hiện loại tình huống như nữa.”
Bạch Tử An : “Điều cũng đúng, bây giờ ăn thịt đối với phần lớn mà cũng là chuyện xa xỉ gì, tin rằng sự lãnh đạo của đảng , quốc gia chúng sẽ càng ngày càng lớn mạnh, cuộc sống của nhân dân sẽ càng ngày càng hạnh phúc.”
Giang Phong nâng chén lên, : “Đến, vì quốc gia chúng càng ngày càng lớn mạnh, cạn ly.”
Bạch Tử An và Kiều Phượng Hoàng đều , nâng chén lên cụng ly với Giang Phong.
Ba đều là quen cũ, đó liền trời nam biển bắc tuỳ ý tán gẫu, một bữa lẩu ăn tới bảy, tám giờ tối mới kết thúc.
Kiều Phượng Hoàng tính tiền, Bạch Tử An bàn : “Giang đại sư, chỗ ở sắp xếp cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/viec-ket-day-to-hong-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/chuong-1183hi-vong-to-quoc-se-cang-ngay-cang-lon-manh-cuoc-song-cua-nhan-dan-se-cang-ngay-cang-hanh-phuc.html.]
Giang Phong khoát tay : “Không cần, chỗ ở giúp sắp xếp xong xuôi , đó với , tới Thành Đô là để giúp khách đáp cầu dắt mối.”
Bạch Tử An gật đầu: “Vậy thì , nếu như sắp xếp cho thì cũng nhiều chuyện nữa, ngày mai chúng cùng ăn sáng chứ?”
Giang Phong lộ nụ là đàn ông đều hiểu: “Ăn sáng thì , huấn luyện viên Kiều vẫn còn thực sự chuyển sang chức quan nhàn tản , hai vợ chồng bình thường cũng khó cơ hội tụ hợp một , cũng đành lòng bóng đèn quấy rầy giấc ngủ của hai !”
Bạch Tử An ha ha : “Vẫn là hiểu , cũng khách khí với nữa!”
Nói đến đây cũng lúc Kiều Phượng Hoàng thanh toán xong hoá đơn trở , đó hai vợ chồng liền lái xe đưa Giang Phong về khách sạn.
…
Vài ngày .
Một chiếc máy bay đáp xuống Tokyo, Nhật Bản.
“Giang đại sư, chào mừng ngài tới quốc gia chúng , tiếp theo đây sẽ đưa ngài tới khách sạn sắp xếp đồ đạc , đó sẽ mời ngài ăn một bữa ăn Nhật Bản chính tông nhất.
Sau khi máy bay hạ cánh, cô Mikami vũ trang , mặt mày tươi .
Giang Phong chuyến tới đây cũng mang theo cả hai vệ sĩ của là Quách Băng Băng và Bách Lý Ngô Đồng cùng, thời gian ở đất nước Nhật Bản duy trì cảnh giác, mang theo cả hai vệ sĩ cùng, cảm thấy an .
Nghe lời của cô Mikami, Giang Phong mỉm đáp: “Được , đến đất nước của cô, tất cả đều theo cô Mikami sắp xếp.”
Thế là tiếp theo, cô Mikami liền đón xe, mang theo ba về phía một khách sạn năm nổi tiếng thế giới.
Tuy phụ nữ trong nghề A ở Nhật Bản kiếm nhiều tiền, nhưng đó chỉ là diễn viên thông thường, còn diễn viên chuyên nghiệp như cô Mikami thì vẫn kiếm tiền.
Dù thì danh tiếng lớn, tiền nhận cũng chỉ vẻn vẹn là cát−sê nữa!
Lấy thực lực kinh tế của cô, thường xuyên ở khách sạn năm thì dĩ nhiên là , nhưng thi thoảng ở một thì cũng cái gì nặng nề.
Một đường ai chuyện.